Hắn không phải là người ngốc, lập tức phản ứng lại. Lăng Hàn muốn hãm hại Dương Gia và Yến Vĩ!
Vậy hắn tất nhiên sẽ không phản đối. Hơn nữa hắn còn hớn hở phối hợp.
Hắn vội vàng nói:
- Lăng ca, chuẩn tiên kim tứ tinh căn bản không thể so sánh được với Địa Linh Thiên Tuyền, giá trị kém hơn quá nhiều. Đánh cược như vậy căn bản không có lời!
- Ngươi không có lòng tin đối với ta sao?
Lăng Hàn giả vờ bị sỉ nhục, có vẻ rất tức giận.
- Không phải, Lăng ca, ngươi hãy nghe ta nói
Mạc Sương hết sức phối hợp, có vẻ cũng rất sốt ruột.
Dương Gia liền vội vàng cắt lời, nói:
- Mạc lão thất, Lăng ca của ngươi có lòng tin lớn như vậy, sao người không để cho người ta thử xem?
- Dương Đại, ngươi còn có mặt mũi nói sao?
Mạc Sương hừ một tiếng.
- Chỉ là chuẩn tiên kim tứ tinh, làm sao có thể so sánh được với Địa Linh Thiên Tuyền?
- Được. Vậy ta lại thêm lá của một gốc cây Tiên Dược.
Dương Gia ngạo nghễ nói.
- Lục La Thần Hoàng Thảo, dược linh có chín trăm chín mươi năm, chứa mảnh nhỏ của quy tắc hệ hỏa.
Mạc Sương không khỏi đặc biệt động tâm. Bất kể là Tiên Dược gì, đều là chí bảo. Coi như mình không tu luyện quy tắc như vậy, cũng hoàn toàn có thể lấy ra, để tiến hành trao đổi. Hơn nữa, chín trăm chín mươi năm, thời gian cũng đủ dài.
Nói như vậy, chỉ có thế lực Tiên Vương mới có khả năng trồng Tiên Dược loại ngũ hành. Các loại như Hư Không Hoa, Lôi Đình Thảo, bởi vì sinh trưởng trong điều kiện quá mức hà khắc. Cho dù là Tiên Vương cũng rất khó sáng tạo. Chỉ có thể dựa vào trời sinh đất dưỡng, giá trị đương nhiên cao hơn.
- Đánh cược!
Lăng Hàn giải quyết dứt khoát.
- Được!
Dương Gia sợ Mạc Sương đổi ý, lập tức lên tiếng quyết định.
Mạc Sương không khỏi lộ ra vẻ lo âu. Đối phương quả thực đã cắn câu. Nhưng vấn đề là, hắn căn bản không biết thực lực đan đạo của Lăng Hàn như thế nào. Nếu chẳng may bị thua thì phải làm sao bây giờ?
Nhưng Lăng Hàn đã đáp ứng, hắn làm sao có thể đổi ý được đây?
Nhận đi.
Cùng lắm thì hi sinh một phần Địa Linh Thiên Tuyền, củng cố quan hệ cùng Lăng Hàn càng vững chắc hơn.
- Khoan đã!
Yến Vĩ mở miệng.
Lăng Hàn không khỏi nhìn lại về phía người này. Lẽ nào chỉ số thông minh của đối phương đột nhiên tăng lên, khám phá ra thủ đoạn của hắn?
- Lại thêm một bình Cố Hồn Đan.
Yến Vĩ nói xong, lấy ra một bình đan dược và một bàn đá. Bình đan dược liền được đặt ở trên bàn đá.
- Có dám hay không?
Hóa ra là bỏ vào thêm.
Trong lòng Lăng Hàn buông lỏng. Cố Hồn Đan này là để cho Phân Hồn. cảnh giới này tu luyện lần nữa, phân ra thần hồn. Cố Hồn Đan liền có thể tạo được hiệu quả trợ giúp. Đây là đan dược Phân Hồn Cảnh thường dùng nhất. Chỉ có điều giá trị quả thực xa xỉ.
Tiên đan không rẻ, bởi vì đều cần dùng đến một chút Tiên Dược.
- Sợ ngươi rồi sao?
Lăng Hàn giả vờ trẻ tuổi lỗ mãng.
Mạc Sương lại làm ra bộ khuyên bảo, nhưng vẫn không lay chuyển được Lăng Hàn. Cuối cùng chỉ có thể tăng thêm, bỏ thêm mười bình Thanh Sương Đan. Đây là đan dược dành cho Trảm Trần sử dụng. Bởi vì kém một cấp bậc, cho nên số lượng cũng tăng gấp mười lần.
- Vậy liền bắt đầu đi!
Yến Vĩ ngạo nghễ nói. Hắn thấy, chỉ cần mình duỗi tay ra, Lăng Hàn sẽ biết khó mà lui, tự mình nhận thua.
- Được. Đi tới phòng tu luyện thời gian.
Bốn người đồng thời rời đi. Tất nhiên có rất nhiều quần chúng đi theo. Chuyện náo nhiệt như vậy không xem cũng uổng.
Thánh Tử Phủ đương nhiên có phòng tu luyện thời gian, còn có ba loại hình.
Loại thứ nhất, tăng nhanh hiệu quả gấp năm mươi lần. Đây chính là dành cho tôi tớ bên trong Thánh Tử Phủ tu luyện, hiệu quả yếu nhất. Nhưng như vậy phúc lợi cũng tương đối tốt. Dù sao cũng là miễn phí. Nếu đi bên ngoài, chí thời gian một ngày cũng có thể khiến cho người ta trố mắt.
Loại thứ hai tăng nhanh hiệu quả gấp trăm lần, dành cho khách tới Thánh Tử Phủ sử dụng, đương nhiên cũng miễn phí.
Loại thứ ba tăng nhanh hiệu quả gấp hai trăm lần. Đây là chỗ chuyên dụng của Thánh Tử, cũng chỉ có một gian. Ngoại trừ Liễu Kiệt ra, chỉ có người nhận được sự cho phép đặc biệt của hắn mới có thể mượn dùng.
Bởi vậy, đoàn người Lăng Hàn đương nhiên không có khả năng đi phòng tu luyện gấp hai trăm lần để luyện đan. Mà bọn họ lựa chọn phòng tu luyện tăng nhanh gấp trăm lần.
Chỉ cần có thể tiến vào Thánh Tử Phủ, liền có thể miễn phí sử dụng. Hơn nữa số lượng cũng nhiều. Nếu không hai người còn phải chen chúc ở trong một gian phòng.
Lăng Hàn và Yến Vĩ tiến vào phòng tu luyện. Mỗi người lấy ra một lò luyện đan, làm công tác chuẩn bị.
Bọn họ ở bên trong tắt đi trận pháp che đậy. Như vậy, những người bên ngoài liền có thể nhìn thấy rõ ràng tình huống bên trong. Nhưng chỉ giới hạn ở phạm vi tầm nhìn. Âm thanh và mùi vị lại không truyền ra được.
Nếu là so tài, đương nhiên phải duy trì sự công bằng. Nếu không ngươi trực tiếp lấy từ bên trong thần khí không gian ra một viên tiên đan cao giai, vậy làm sao tính toán?
Vừa nghe được ở nơi này có đánh cược về luyện đan, người vây xem tất nhiên càng lúc càng nhiều.
- Ta làm nhà cái. Không quan tâm mua ai thắng, đều một bồi thường hai.
Mạc Sương đột nhiên kêu lên. Đây là điều trước khi Lăng Hàn tiến vào phòng tu luyện đã nói với hắn.
Phải kiếm, lại kiếm một khoản lớn.
Không ít người còn không biết được rõ ràng tình hình. Sau khi hỏi thăm một chút, ai cũng đặt cược ở trên người Yến Vĩ.
Thật dễ kiếm!
Mạc lão thất khẳng định đầu bị lừa đá, lại còn tin tưởng Lăng Hàn sẽ thắng.
Nghĩ như thế nào cũng không có khả năng.
Trong lòng Dương Gia lại là thoáng chấn động. Ngay từ đầu Mạc Sương cự tuyệt. Nhưng bây giờ hắn lại có thể chủ động mở nhà cái. Hắn làm vậy là bởi vì nắm chắc sao? Nhưng từ tỷ số bồi thường có thể thấy, Mạc Sương không có thiên về phía người nào. Điều này khiến cho hắn lại không biết được rõ ràng.
Nhưng mặc kệ như thế nào, trận đánh cược này đã ở thế phải làm.
Trên bàn đá, từng món thần khí không gian được đặt lên. Phần lớn đều là tinh thạch. Cũng có rất ít người lấy ra chuẩn tiên kim trân quý. Những người này là muốn nhân cơ hội kiếm một khoản lớn.
Thấy đồ trên bàn đá càng lúc càng nhiều, Mạc Sương cũng bắt đầu lau mồ hôi lạnh.
Bởi vì phần lớn đều đặt cược Lăng Hàn thua. Mà một khi Lăng Hàn thật sự thua, hắn sẽ bồi thường tới quần cũng bị mất.