Bất quá, chiếm thượng phong là một chuyện, có thể trấn áp được Lăng Hàn hay không lại là một chuyện.
Lại nói, vạn nhất hắn không chống nổi Lăng Hàn bộc phát thì sao?
Nghĩ như vậy, hắn càng thêm muốn có được Thiên Tôn ký hiệu trên người Lăng Hàn, nếu như hắn có thể nắm giữ, vậy chiến lực của hắn sẽ cường đại đến mức nào?
Vấn đề là, hắn có thể làm được sao?
- Hồng Hoang, Phong Tình bây giờ ở nơi nào?
Lăng Hàn nhìn Hồng Hoang hỏi.
Trước đó dễ làm, Phong Tình khẳng định ở tầng thứ tư của Ngoại Vực chiến trường, nhưng bây giờ Ngoại Vực chiến trường chỉ còn lại có tầng thứ tám, Nguyên Thế Giới lớn như vậy, để hắn đi đâu tìm người?
Hồng Hoang lạnh lùng nhìn Lăng Hàn, nói:
- Ngươi muốn giết ta cứ việc xuất thủ, nhưng muốn ta bán ân sư, ngươi là nằm mơ!
Hắn đối với Phong Tình vô cùng tôn trọng, không dừng ở ân sư đơn giản như vậy, mà là như thần linh.
Lăng Hàn gật gật đầu:
- Mặc dù ta trơ trẽn hành vi của ngươi, nhưng ngươi chí ít cũng có một chút cốt khí.
- Hừ, nói những thứ này làm gì!
Hồng Hoang ngẩn đầu, hắn cũng không thèm để ý sinh tử, bởi vì bên Phong Tình có sinh mệnh lạc ấn của hắn, dù hắn chết cũng không cần gấp, chỉ cần Phong Tình còn sống, liền có thể để hắn sống lại.
Cho nên, hắn có thể coi thường sinh tử, cùng Lăng Hàn đối nghịch.
- Tốt, tiễn ngươi lên đường!
Lăng Hàn đưa tay bóp, Hồng Hoang lập tức ngẻo đầu một cái, chết triệt để.
- Ngay ở trước mặt bản tôn giết người, ngươi thật đúng là cuồng ngạo!
Bình Tinh Hải lành lạnh nói, hắn thật sự là phẫn nộ đến cực hạn.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Tốt, ta liền hỏi một chút, các ngươi ai muốn đối địch với ta?
Ánh mắt của hắn đảo qua, ngoại trừ Bình Tinh Hải, không ai dám cùng hắn đối mặt, nhao nhao cúi đầu.
- Ha! Ha!
Bình Tinh Hải cười lạnh, lập tức để những người kia toàn thân phát lạnh.
- Các ngươi có dám chiến hay không?
Hắn hỏi đám người ở sau lưng.
Những người kia do dự một chút, mới nói:
- Duy Bình huynh như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Lúc này Bình Tinh Hải mới gật đầu:
- Có ta kiềm chế, hắn thương không được các ngươi. Chỉ cần Thiên Tôn ký hiệu của hắn phóng năng lượng kết thúc, chúng ta liền có thể bắt.
- Vâng.
Tất cả mọi người gật đầu.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Các ngươi đã nhất định phải chiến một trận, vậy thì thành toàn các ngươi.
- Lên!
Bình Tinh Hải đi đầu lao đến, oanh kích về phía Lăng Hàn. Hắn nhất định phải kiềm chế lại Lăng Hàn, nếu không để Lăng Hàn phát uy, năm người kia khẳng định sẽ bị xử lý trong nháy mắt.
- Không biết lượng sức!
Lăng Hàn hừ lạnh một tiếng, hắn cũng toàn lực xuất thủ.
Bành!
Hắn gia trì bát phù, chiến lực vô cùng đáng sợ, dưới một cước liền đá bay Bình Tinh Hải ra ngoài, mặc dù không có thể gây tổn thương cho đối phương, nhưng cũng làm cho hắn bay ngược ra hơn mười dặm.
Như thế, Lăng Hàn lập tức giết về phía bọn người Lục Huyền Đình.
Hắn không lưu tình chút nào, đã xuất thủ, vậy thì thống hạ sát thủ.
Bành!
Chỉ một quyền oanh qua, một Nhất Bộ Thiên Tôn đã bị đánh nổ, thậm chí ngay cả tư cách để Lăng Hàn biết danh tự cũng không có.
- Ghê tởm!
Bình Tinh Hải giết trở lại, mặt mũi hắn tràn đầy phẫn nộ, vừa rồi hắn còn lên tiếng, nói chỉ cần hắn kiềm chế Lăng Hàn, như vậy hết thảy đều không có vấn đề.
Nhưng lời còn chưa dứt, liền có một tiểu đệ bị miểu sát, để hắn làm sao chịu nổi, làm sao đối mặt đám người?
Hắn hóa phẫn nộ làm lực lượng, điên cuồng công kích về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn không quan trọng, tùy ý phản kích, sau mấy lần, hắn lại một cước đá ra, đá bay Bình Tinh Hải.
- Ahh!
Lấy tu vi cùng tâm tính của Bình Tinh Hải cũng nhịn không được mắng lên, ở trong vòng một canh giờ, chiến lực của Lăng Hàn đối với hắn có được ưu thế tuyệt đối, hắn tự vệ không có vấn đề, nhưng muốn ngăn cản Lăng Hàn hành hung lại thật sự là ý nghĩ hão huyền.
Hắn quá mức lạc quan, cho là mình có thể chống đỡ được Lăng Hàn.
Quả nhiên, Lăng Hàn lại đấm ra một quyền, sinh sinh đánh nổ Lục Huyền Đình.
Đã xuất thủ, vậy thì không chút lưu tình.
- Rút lui! Rút lui!
Bình Tinh Hải giết trở lại, ngăn cản Lăng Hàn giết người.
Nơi này chỉ có hắn có thể chống đỡ được Lăng Hàn, mặc dù chỉ ba chiêu hai thức, nhưng Thiên Tôn chạy trốn cũng chỉ cần chút thời gian ấy.
Ba người còn lại vội vàng tứ tán.
Kỳ thật không cần Bình Tinh Hải nói, bọn hắn cũng dự định rút lui, mặc dù bọn hắn kính sợ Bình Tinh Hải, kính sợ sư phụ Ngũ Bộ Thiên Tôn của hắn, nhưng tuyệt đối không có khả năng đem tính mạng mình trộn vào.
Bình Tinh Hải ngăn cản mấy chiêu, lần nữa bị Lăng Hàn đá bay, nhưng có chút thời gian này, ba người kia đã sớm trốn được không còn hình bóng.
Hắn cười ha ha, giao thủ lâu như vậy, đây là lần thứ nhất hắn chiếm thượng phong, mặc dù cái thượng phong này đáng thương như vậy.
- Lăng Hàn, ngươi phong mang quá lộ, đắc tội với quá nhiều người, sẽ không có kết cục tốt!
Bình Tinh Hải nói, ba người bị Lăng Hàn oanh sát cái nào không có đại bối cảnh, sư tôn, trưởng bối tối thiểu nhất cũng là Tam Bộ Thiên Tôn.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Ngươi vẫn là trước quản tốt mình đi!
Hắn giết tới, làm sao cũng phải đánh gia hỏa này một trận, cho hắn một bài học.
Bành! Bành! Bành!
Hắn không ngừng ra chân, coi Bình Tinh Hải thành bóng da đá.
Bình Tinh Hải sắp tức điên, nhưng thực lực sai biệt bày ở kia, hắn cũng không thể tránh được, mà các tiểu đệ đã đào tẩu, hắn cũng vô tâm ham chiến, ở lại bị đánh có ý gì?
Hắn cũng quay đầu rời đi.
Lăng Hàn cũng không có truy kích.
Hắn xác thực mạnh hơn Bình Tinh Hải, nhưng mạnh đến mức có hạn, hơn nữa Thiên Tôn ký hiệu còn có thời gian sử dụng hạn chế, nếu như hắn không thể trong khoảng thời gian ngắn trấn áp đối phương, vậy chính hắn ngược lại phải rơi vào địa vị bất lợi.
Lăng Hàn lắc đầu, không có cách, ai bảo hắn không có nắm giữ đến Thiên Tôn pháp
cao cấp chứ?
Nộ Quyền của hắn hẳn tăng lên một chút, cùng thực lực hắn tương xứng, như đã đi ra con đường của mình, đương nhiên cũng phải sáng tạo ra công pháp tương ứng.
Trong lúc nhất thời, Lăng Hàn có chút xuất thần, nghĩ đến làm sao dung hợp Nộ Quyền vào Đại Đạo của hắn.
Hắn giật cả mình, tỉnh hồn lại.
Hiện tại không phải thời điểm nghĩ cái này, hắn lắc đầu, dưới chân di chuyển, vòng quanh mộ lớn chuyển, tìm kiếm cửa vào.