Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện gì xảy ra?

Lăng Hàn nhìn sang, hắn nhìn thấy mấy tia sáng linh hồn ngập trời, hắn đứng ở xa vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.

Dương hồn.

Khốn kiếp, là đám người mới tiến vào.

Hiển nhiên bọn họ đã nếm được ngon ngọt, đi theo âm hồn giết tới nơi này, tương đương với tiến vào bảo sơn, có thể lấy bảo vật thỏa thích.

Nhưng vấn đề là, hiển nhiên bọn chúng không giống Lăng Hàn bắt được âm hồn có linh trí, biết được nơi này không chỉ có cơ duyên.

Nơi này còn có âm hồn cấp Giáo Chủ đáng sợ không gì sánh được.

Rêu rao như thế, chán sống hay sao?

Bởi vì cách quá xa, mấy người kia lại bị âm hồn bao vây, hắn không nhìn thấy đó là ai.

Hắc, nói không chừng việc này chính là cơ hội.

Cường độ linh hồn của Lăng Hàn hiện tại đã đạt tới Chân Ngã cảnh, lại thêm năng lượng hủy diệt khủng bố, có lẽ hắn có thể đấu với âm hồn cấp bậc Hóa Linh.

Âm hồn cấp Giáo Chủ không xuất hiện, hắn không có nguy hiểm tính mạng.

Vừa vặn, lợi dụng những người này hấp dẫn âm hồn chú ý, hắn lại thừa cơ xuất thủ xử lý.

Lăng Hàn hạ quyết tâm, liền ngồi một bên và bình tĩnh chờ đợi, ngược lại âm hồn cấp thấp không còn tác dụng với hắn, cứ mặc chúng chém giết sinh ra âm hồn mạnh hơn, khi đó hắn sẽ xử lý.

Hơn nữa, U Linh Hồn Tinh sẽ không mọc chân bỏ chạy.

- Ha ha ha, không nghĩ tới nơi này còn có mấy cái dương hồn, thật là mỹ vị ngon miệng!

Một tiếng cười dài vang lên, chỉ thấy một đầu đại quái xuất hiện, nó cũng là hình người nhưng toàn thân mọc ra gai nhọn màu xanh, chiều dài hơn thước, nhìn nó dữ tợn không gì sánh bằng.

Đại quái vừa xuất hiện, những âm hồn nhỏ giống như gặp khắc tinh, chúng không ngừng lui về phía sau và kính sợ không gì sánh được.

Mặc dù âm hồn bình thường chưa mở ra linh trí nhưng lại bị áp chế về bản chất, nhiều khi bản năng có lực ước thúc còn mạnh hơn cả linh trí, giống như hung thú cao cấp áp chế hung thú cấp thấp, tất cả đều đến từ đẳng cấp.

Những âm hồn kia lui lại, Lăng Hàn nhìn thấy rõ ràng, nơi đó có năm người, từ dáng vẻ hiển hóa linh hồn, tất cả đều là nam nhân.

- A, lại có âm hồn mở ra linh trí!

Năm người kia nhìn thấy đại quái cũng kinh ngạc không nhỏ.

- Không tốt, lực áp bách của âm hồn kia quá mạnh, vô cùng có khả năng đạt tới Chân Ngã cảnh!

Có một người nói ra.

Vẻ mặt bốn người kia nghiêm túc, mặc dù áp bách từ linh hồn nhỏ hơn rất nhiều, dù sao cũng kém hơn một đại cảnh giới, hơn nữa Chân Ngã cảnh bắt đầu tu linh hồn, cho nên âm hồn Chân Ngã cảnh sẽ cường đại hơn bọn họ rất nhiều.

- Cạc cạc, dương hồn, các ngươi nói không sai.

Con đại quái kia cười nói:

- Bản tọa chính là cấp bậc Chân Ngã cảnh, hồn quang của các ngươi tối tăm như vậy, các ngươi không chịu nổi một kích của bổn tọa. Nhưng các ngươi chính là dương hồn, nhâm nhi thưởng thức mới ngon.

Nó giết tới gần, sau đó xuất chưởng cực mạnh.

Mặc dù năm người kia như lâm đại địch nhưng cũng không có hoảng sợ, dù sao bọn họ ở bên ngoài cũng là thiên tài kinh tài tuyệt diễm trong tinh vực, làm sao có thể mất đi trấn định tối thiểu chứ?

- Âm hồn cũng chỉ là âm hồn, mạnh hơn cũng có hạn!

Một tên dương hồn nói ra, hắn phất tay đánh ra một tia ánh sáng, giống như ánh mặt trời xé rách màn đêm, ánh sáng chói mắt không gì sánh kịp.

- A?

Đại quái kia lấy làm kinh hãi, nó đưa tay đón đỡ và dập tắt tia sáng kia, trên bàn tay của nó xuất hiện một làn khói nhẹ, hồn thể suy yếu một tia.

Đương nhiên, đối với hồn thể khổng lồ của nó, tổn thất một tia hồn lực như vậy không đáng quan tâm.

- Dương hồn đúng là khó chơi.

Đại quái nói ra, sau đó thân thể chấn động, một sợi xiềng xích bay tới và quét ngang năm người kia.

Đó là U Hàn Thiết.

Năm người đều vận chuyển hồn thuật tấn công đại quái.

Bọn họ đều là thiên tài đứng đầu, nắm giữ hồn thuật cũng không có gì lạ.

Hồn thuật có thể tăng chiến lực linh hồn trên diện rộng, năm đại thiên tài liên thủ bộc phát uy lực kinh người.

Nhưng đại quái lại là Chân Ngã cảnh, hơn nữa không phải mới bước vào Chân Ngã cảnh, nó đã thôn phệ rất nhiều âm hồn cùng giai, cường độ hồn thể của nó đạt tới Chân Ngã cảnh hậu kỳ.

Bởi vậy, chênh lệch giữa hai bên rất lớn, không phải hồn lực có thể bù đắp.

Năm đại thiên tài liên thủ cũng không địch nổi, bị đại quái giết chật vật không chịu nổi.

Lăng Hàn muốn ra tay, chỉ thấy năm người kia tan rã, có một người bỗng nhiên quay đầu bỏ chạy, hoàn toàn không quan tâm tới đồng bạn.

Hắn lợi dụng bốn người khác ngăn cản đại quái, từ đó mình có thể chiếm được thời gian chạy trốn.

- Vương Ân, ngươi quá hèn hạ!

Lúc này có người quát mắng, sau đó hắn cũng quay đầu bỏ chạy.

Kể từ đó, quan hệ đồng minh tan rã cực nhanh.

Ba người khác cũng không cam chịu hi sinh chính mình, vội vàng quay người bỏ trốn.

Lăng Hàn cau mày, hắn lúc đầu đã quyết định xuất thủ, lúc nhìn thấy đức hạnh của năm người kia, hắn cảm thấy chạnh lòng.

Loại người vì tư lợi như vậy, hắn cứu làm gì?

Hắn thu hồi ánh mắt, hắn nhìn trung tâm của đám âm hồn đang loạn chiến với nhau.

Chắc chắn U Linh Hồn Tinh nằm ở đó.

Hắn giết tới, dương hồn chính là dụ hoặc ngọt ngào không thể kháng cự, âm hồn gần đó lao về phía Lăng Hàn như hồng thủy.

Lăng Hàn không có ham chiến, đám âm hồn cấp thấp không còn tác dụng với hắn, hắn chỉ tránh né và tiến lên, chỉ có âm hồn ngăn cản đường đi của hắn mới bị hắn tiêu diệt.

Không bao lâu sau, hắn đã đi tới khu vực trung tâm.

Chỉ thấy nơi đó có một cột đá đứng sùng sững, cột đá to mấy trượng nhưng độ cao lại hơn trăm trượng, sau khi đi tới nơi này, Lăng Hàn có thể rõ ràng cảm ứng được trên đỉnh cột đá có thứ hấp dẫn hắn.

U Linh Hồn Tinh nằm trên đỉnh cột đá.

Lăng Hàn bắt đầu leo lên, hắn sử dụng cả tay chân, tốc độ cực nhanh.

Qua vài giây, hắn đã lên tới đỉnh cột đá, quả nhiên phía trên đó một viên đá màu đen, phía trên viên đá có vô số đạo vân, nếu nhìn kỹ sẽ bị hấp dẫn rất mạnh, từ đó hấp thu linh hồn của hắn vào trong.

Lăng Hàn không chút khách khí tóm lấy viên đá màu đen, sau đó hắn dùng hồn lực bao phủ kéo vào hồn thể.

Hắn nhảy xuống, bành, hồn thể va chạm mặt đất sẽ sinh ra sóng xung kích to lớn, chỉ thấy từng đám âm hồn bị thổi bay như rơm rạ.

Nơi này không có giá trị, Lăng Hàn nhanh chóng rời đi, chắc chắn có không ít nơi chế tạo âm hồn có linh trí, cho nên, hắn chỉ cần đi khu vực khác, khẳng định hắn sẽ thu được càng nhiều U Linh Hồn Tinh.

Hắn vừa chạy đi, Lăng Hàn vừa luyện hóa U Linh Hồn Tinh, hắn cảm thấy có lực lượng to lớn rót vào trong người, linh hồn của hắn lớn mạnh, mặc dù tốc độ không nhanh bằng giết âm hồn nhưng cũng không tính là chậm.

Mấu chốt là, hắn hiện tại giết âm hồn bình thường không có lợi ích gì, bởi vậy giá trị U Linh Hồn Tinh liền thể hiện ra ngoài.

- Dừng lại!

Một giọng nói vang lên trong người hắn.

Hắn là hồn thể, bởi vậy âm thanh này thông qua thần thức truyền tới.

Lăng Hàn quay đầu nhìn lại, phía sau có một người đang đuổi tới, chính là một thành viên trong năm người kia, hơn nữa còn là Vương Ân đào tẩu đầu tiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK