- Ta muốn xem trái tim của tiện nhân này làm bằng cái gì. Độc chết cả nhà trượng phu tân hôn, giờ lại mặc áo cưới gả lần nữa cho người, vô sỉ đến mức nào mới là cùng?
Lý Tĩnh Sơ không kiềm được trách mắng:
- Vương Toàn Hà, ngươi đừng nói bậy bạ vu khống!
Bên cạnh nàng là đệ tử quan trọng của Hồng Viêm tông, tiền đồ sau này toàn dựa vào hôn nhân hôm nay, nếu bị La Quang hiểu lầm, thậm chí ghét bỏ thì nàng tiêu đời.
La Quang bước ra:
- Tĩnh Sơ, để ta.
La Quang không uổng là truyền nhân của thế lực Tiên Vương, phong độ phiên phiên, có phong cách riêng mà Vương Toàn Hà không thể sánh bằng.
Vương Toàn Hà nhìn nam nhân này, nỗi lòng phức tạp khó tả.
Tuy đã qua ba năm, với Vương Toàn Hà là mười năm dài, nhưng ngày xưa yêu khắc cốt minh tâm, chết đi sống lại, tình cảm như vậy đâu thể nói bỏ liền bỏ?
Yêu càng nhiều hận càng sâu, ngược lại cũng vậy.
Người yêu cũ của mình giờ là tội nhân diệt tộc sắp gả cho một nam nhân khác. Vương Toàn Hà đối diện nam nhân này nỗi lòng cực kỳ phức tạp.
Nhưng chuyện cũ không thể nắm bắt, dù Lý Tĩnh Sơ quỳ xuống van xin Vương Toàn Hà tuyệt đối không mềm lòng.
Nữ nhân này không yêu y chút nào, còn hủy Vương gia, từ lúc nàng đi ra một bước này đã định trước hai người như kẻ xa lạ.
La Quang tự phụ mở miệng nói:
- Quỳ xuống, tự sát đi, ngươi có thể chết dễ dàng chút. Ta có thể bảo đảm đây là lựa chọn chính xác nhất của ngươi, nếu không ngươi chắc chắn sẽ hối hận.
Vương Toàn Hà dời mắt khỏi La Quang, đây là một kẻ không liên quan, y đến chỉ vì báo thù.
- Lý gia, hôm nay ta đến tính sổ!
La Quang tức giận quát:
- Muốn chết!
La Quang là đệ tử hạch tâm của Hồng Viêm tông, đường đường là truyền nhân của thế lực Tiên Vương, một vô danh tiểu tốt dám không nhìn gã?
Ngươi rất mạnh? Nhưng nhìn ngươi trẻ như vậy, cùng lắm là Trảm Trần, cứ cho ngươi là Tứ Trảm đi. Nhưng trong Hồng Viêm tông có bao nhiêu là ‘cao thủ’ như vậy, lùi một bước cứ cho ngươi là Phân Hồn cảnh thì Hồng Viêm tông cũng có nhiều không đếm xuể.
Vương Toàn Hà nhìn La Quang một cái:
- Ta và ngươi không oán không thù, không muốn giết ngươi. Nhưng nếu ngươi cứ như vậy không biết tốt xấu thì đừng trách ta không khách sáo.
La Quang tức giận bật cười nói:
- Tiểu tử, ngươi biết ta là ai không? Ta chính là La Quang, của Hồng Viêm tông! Tổ phủ của ta là trưởng lão của Hồng Viêm tông, đại năng Thăng Nguyên cảnh, tông chủ Hồng Viêm tông là Tiên Vương Nhị Trọng Thiên!
Bối cảnh như vậy nếu trước khi Vương Toàn Hà gặp Lăng Hàn nghe xong sẽ sợ hết hồn.
Đừng nói là Tiên Vương, dù là Thăng Nguyên cảnh, Tiên Phủ cảnh đối với Vương gia đã là vật khổng lồ, không thể so sánh.
Nhưng còn bây giờ thì sao?
Vương Toàn Hà cười khẽ chủ động ra tay chộp hướng La Quang.
Môn nhân của Tiên Vương thì sao? Nhúng tay bậy cũng chém!
La Quang cười nhạt vỗ chưởng đón đánh Vương Toàn Hà:
- Ngươi thật sự muốn nghịch thiên?
Bùm!
Kình lực hai bên vừa tiếp xúc La Quang liền biến sắc mặt, quá mạnh, hơn xa cực hạn của gã.
La Quang không dám do dự lập tức lấy ra một báu vật trên người.
Vèo!
Một tờ giấy vàng bay ra, trên giấy lấp lóe ánh sáng vàng toát ra uy thế đáng sợ.
Đây là báu vật trưởng bối La gia ban cho gã, có thể đánh ra công kích của Phân Hồn cảnh, nhưng số lần sử dụng có hạn, vật phẩm tiêu hao.
Ánh sáng vàng khuếch tán hóa thành một chữ cổ xưa trấn áp Vương Toàn Hà.
Vương Toàn Hà thét dài giơ nắm đấm nghênh đón.
Bùm!
Chữ tan vỡ, nhưng Vương Toàn Hà cũng lảo đảo, liên tục thụt lùi hơn mười bước mới ngừng.
La Quang giật nảy mình, gã đã đánh giá cao đối thủ nhưng không ngờ Vương Toàn Hà không phải Tứ Trảm mà là Phân Hồn cảnh!
Làm sao đây?
Lá bùa trong tay gã tuy chặn được đối phương nhưng là vật phẩm tiêu hao, phát huy số lần có hạn. Chờ khi lực lượng lá bùa hao hết thì lấy gì chắn?
Trán La Quang đổ mồ hôi lạnh, ngoài mạnh trong yếu hăm dọa:
- Các hạ hãy suy nghĩ cho kỹ hậu quả đối địch với Hồng Viêm tông!
Vương Toàn Hà phớt lờ, đã đánh nhau thì không nương tay, đây là Lăng Hàn dạy cho y. Đã đánh nhau thì không được để lại tai họa ngầm, loại người như La Quang hơn phân nửa sau đó sẽ trả thù, cho nên nhất định phải diệt.
Bùm!
Vương Toàn Hà lại vung nắm đấm.
La Quang bất đắc dĩ đành tiếp tục vận dụng lá bùa chặn công kích của Vương Toàn Hà.
Nhìn từ mặt ngoài thì hai bên hình như ngang sức ngang tài, La Quang không yếu thế, gã càng ung dung hơn, chỉ ném ra một lá bùa.
Nên người Lý gia hò hét trợ uy cho La Quang.
- Không uổng là La thiếu gia!
- Đệ tử quan trọng của Hồng Viêm tông đương nhiên lợi hại.
- Phi, gì mà đệ tử quan trọng, là đệ tử hạch tâm!
- Đúng đúng đúng!
Nhiều người nịnh hót, nếu có thể làm quen với La Quang thì mai sau cũng được vào Hồng Viêm tông, chẳng phải là ngư vượt long môn?
Nhưng có người ánh mắt tốt thì chìm trong suy tư và giật mình.
Mới qua bao lâu?
Ba năm, chỉ ba năm thực lực của Vương Toàn Hà đã đến độ cao khiến người Lý gia ngước nhìn. Nếu bảo Vương Toàn Hà tự mình tu luyện ra thì có ai tin?
Nên chắc chắn sau lưng Vương Toàn Hà có một cao thủ lớn, thậm chí là siêu thế lực.
Ba năm đã bồi dưỡng ra Vương Toàn Hà, cao thủ này, thế lực này khủng bố biết bao. Ngẫm kỹ lại khiến người cảm thấy khủng bố
Vương Toàn Hà càng chiến càng mạnh, lại hơn mười cú đấm, ánh sáng vàng trên lá bùa dần mờ tối.
Nguy rồi!
Người Lý gia đềuh thấy rõ ràng, những tiếng trợ uy, kêu gào đều thấp xuống sau đó biến mất.
Còn hoan hô gì nữa, sắp thua rồi.
Bùm!
Quả nhiên, lại là ba đấm liên tục đánh nát lá bùa.
Vương Toàn Hà tràn đầy sát khí đấm vào La Quang.
Đã ra tay thì không chút nương tình.
La Quang quát to:
- Ngươi dám! Ta là đệ tử của Hồng Viêm tông, nếu ngươi giết ta thì tương đương với...!
Bùm!
Vương Toàn Hà đã tung cú đấm, lực lượng Phân Hồn cảnh nghiền áp La Quang không có sức đánh lại, bị đánh nát thành mưa máu.
Mọi người giật mình không nói nên lời. La Quang chết như vậy sao?
Đó là đệ tử hạch tâm của Hồng Viêm tông, gã chết ở đây thì Vương Toàn Hà khó tránh cái chết, Lý gia cũng sẽ chôn cùng.
Tiêu, tiêu đời.
Người Lý gia dùng ánh mắt cực kỳ độc ác nhìn Vương Toàn Hà, tất cả đều tại ý.
Cố ý, rõ là cố ý, tên này muốn kéo Lý gia chết chung với y.
Ong ong ong ong ong!
La Quang biến thành mưa máu đột nhiên phát sáng hợp thành khuôn mặt người.