Trong kí túc xá nữ của Hổ Dương Học Viện, một thiếu nữ mặt đầy tàn nhan đang bát quái, hỏi ba nữ tử khác.
Nếu Lăng Hàn ở đây, tất nhiên sẽ nhận ra, một nữ trong đó chính là Trầm Tử Yên.
- Ta đoán phải, nếu không tại sao Liên đại nhân che chở hắn như thế? Kia là đối nghịch Hoàng thất a!
Một cô nương trát hai cái bím tóc nói.
- Cũng không nhất định, nói không chắc là con riêng a?
Lại có một lục y thiếu nữ nói.
Trầm Tử Yên không nói gì. Trước kia ở Thương Vân Học Viện, nàng là thiên phú mạnh nhất, để nàng rất tự kiêu, nhưng vào Hổ Dương Học Viện mới biết, nàng chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Nơi này tùy tiện xách một thiên tài ra, cũng không thua nàng, mà đại bộ phận là mạnh hơn nàng.
Hơn nữa, xuất thân của nàng thấp, ở chỗ này quý tộc tập hợp, tự nhiên càng không nhấc đầu lên nổi, không tới một tháng, đã mài hết sạch ngạo khí.
- Phong sư huynh và Lăng Hàn kia, có cừu oán gì a, lại để đệ đệ sưu tập tội chứng của hắn, còn cho khen thưởng!
Cô nương bím tóc tò mò nói.
Trầm Tử Yên vừa nghe, trong mắt đột nhiên phóng ra một tia hào quang.
- Thẩm sư muội, ngươi là từ Đại Nguyên thành đến, Phong Viêm sư huynh và Lăng Hàn kia cũng từ Đại Nguyên thành đến, ngươi biết trước đây bọn họ có ân oán gì sao?
Đột nhiên thiếu nữ tàn nhan nhớ ra cái gì đó, hỏi Trầm Tử Yên.
Trầm Tử Yên trầm mặt nói:
- Lăng Hàn này, là tên vô học, đê tiện hạ lưu! Các ngươi biết hắn là làm sao tiến vào học viện không?
- Không biết!
Ba nữ đều lắc đầu.
- Hắn năn nỉ cha của hắn, dùng mệnh đổi lấy!
Trầm Tử Yên cười lạnh nói.
- Cái gì, lại có người như vậy?
Ba nữ đều kinh ngạc thốt lên.
- Đương nhiên!
Trầm Tử Yên giội nước bẩn cho Lăng Hàn.
- Các ngươi nghe nói qua Ám Ma Sâm Lâm chưa?
- Ừ ân, nghe qua, kia là địa phương cực kỳ nguy hiểm, ngay cả cường giả Thần Thai Cảnh cũng không dám vào!
Ba nữ dồn dập gật đầu.
- Ta nghe nói, học viện ở hơn trăm năm trước, có một vị tiên hiền tiến vào Ám Ma Sâm Lâm, ở bên trong mất đi một chí bảo. Vì lẽ đó phụ thân của Lăng Hàn thỏa thuận với học viện, hắn tiến vào Ám Ma Sâm Lâm tìm chí bảo, mà Lăng Hàn thì có thể đi vào Hổ Dương Học Viện.
Trầm Tử Yên nói.
- Người này cũng quá hỏng đi!
- Quá bất hiếu!
Ba thiếu nữ khác đều lắc đầu không ngớt, này quả thật là tên xấu xa, vì mình có thể tiến vào học viện, lại để phụ thân mạo hiểm như vậy.
Trầm Tử Yên cười gằn, lời đồn là thị trường đứng đầu, không cần mấy ngày, Lăng Hàn sẽ trở thành con chuột người người hô đánh. Nàng chán ghét Lăng Hàn, từ khi đính hôn với đối phương liền cực kỳ chán ghét, nhưng sau khi Lăng Hàn quật khởi, loại chán ghét này đã biến thành thù hận.
Nàng không muốn bị người ở sau lưng chế nhạo, nói nàng có mắt không tròng, bỏ qua một giai tế, bởi vậy nàng muốn cho Lăng Hàn thân bại danh liệt.
...
Lăng Hàn tiến bộ nhanh chóng, vẻn vẹn bốn ngày, hắn liền đột phá Tụ Nguyên tầng bảy.
Nhưng hắn cũng không phải nhanh nhất, còn có gia hỏa càng quái dị hơn hắn.
Hổ Nữu.
Không chỉ linh căn của Tiểu nha đầu quỷ dị, hơn nữa còn nắm giữ năng lực hấp thụ linh khí không kém Lăng Hàn, sau khi nàng từ trong trứng ấp ra, tự nhiên thu được một môn công pháp, hoàn toàn xứng với tốc độ hấp thu linh khí của Linh Căn Thần Cấp.
Chỉ từ điểm đó mà nói, nàng liền không kém Lăng Hàn, càng quan trọng hơn là, nàng còn có thể ăn.
Luyện hóa thức ăn thành nguyên lực, năng lực này cũng không có bởi vì linh căn thức tỉnh mà biến mất, ngược lại còn trở nên mạnh mẽ hơn. Bởi vậy, chỉ năm ngày, tiểu nha đầu liền đạt đến Luyện Thể tầng chín.
Chỉ là không biết bình chướng của đại cảnh giới có thể ràng buộc nàng một chút hay không, dù sao cái này dính đến lĩnh ngộ, không phải chỉ dùng sức mạnh là được.
Nhưng mà, cái này hoàn toàn không có vấn đề.
Một ngày trôi qua, Hổ Nữu lặng yên bước vào Tụ Nguyên Cảnh, thuận lợi giống như uống nước vậy.
Lăng Hàn đã không biết nên nói cái gì cho phải. Lẽ nào Hổ Nữu cũng là một vị đại năng chuyển thế? Đây cũng không phải là không thể, linh căn trong đan điền của tiểu nha đầu quá quỷ dị, không chỉ hóa thành một tuyệt đại mỹ nhân, thậm chí còn có thể mở mắt, suýt chút nữa chém linh hồn của hắn.
Mà trong mắt tỷ muội Liễu gia, hai người này không thể nghi ngờ là yêu quái. Các nàng nhìn tu vi của hai người trong mấy ngày ngắn ngủi tăng vọt, làm cho các nàng có loại cảm giác không thật.
Xác thực, so sánh với nhau, tu vi của các nàng cao hơn, nhưng phải biết rằng, đây chính là tiêu hao hết vốn gốc của Lạc Hoa Điện, mới để các nàng chưa tới hai mươi đạt đến Dũng Tuyền Cảnh hậu kỳ, nhưng sau đó phải dựa vào nỗ lực và thiên phú của mình.
Nhưng mà nhìn trình độ biến thái của hai người kia, hiển nhiên còn có thể tiếp tục giữ vững như vậy, đây mới là đáng sợ.
Lăng Hàn muốn tham khảo công pháp của Hổ Nữu một hồi, nhưng tiểu nha đầu nói không rõ, chỉ biểu thị công pháp này giống như bản năng của nàng, tự nhiên sẽ vận chuyển, căn bản không cần lý giải, cũng không cách nào thuật lại.
Mặt khác, nhờ Trầm Tử Yên “giúp”, danh "ác tử" liên quan tới Lăng Hàn cũng truyền khắp học viện. Tất cả mọi người đều cho rằng, là Lăng Hàn bức phụ thân bán mạng mới tiến vào học viện, không khỏi xem thường hắn.
Bởi vậy, Phong Lạc ngược lại thành chính nghĩa chi sĩ, thậm chí quãng thời gian trước, sự kiện Vi Hà Nhạc bị khai trừ còn bị người nhấc lên, kiến nghị muốn phúc thẩm, nói không chắc là oan uổng Vi Hà Nhạc.
- Làm sao bây giờ, hiện tại mọi người đều đang nói xấu ngươi.
Lưu Vũ Đồng đến, thời điểm nói tới lời đồn, nàng tự nhiên nghiến răng nghiến lợi. Chỉ cần là người từ Đại Nguyên thành tới, đương nhiên biết Lăng Hàn là thông qua luận võ tiến vào học viện, nhưng hiện tại miệng nhiều xói chảy vàng, chân tướng ngược lại không ai tin tưởng.
- Thanh giả tự thanh, người khác muốn cắn lưỡi, vậy để bọn họ nhai đi, dám nói ở trước mặt ta, ta liền đánh nát miệng hắn.
Lăng Hàn không để ý chút nào nói, là một cường giả đã từng là Thiên Nhân Cảnh, hắn làm sao để cái nhìn của người khác ở trong lòng.
Khi hắn thể hiện ra vũ lực vô địch, tự nhiên có thể đè xuống tất cả lời đồn.
Cốc cốc cốc! Lúc này, chỉ nghe cửa lớn vang lên, bởi vì cửa không khóa, chỉ thấy một khuôn mặt mỹ lệ thò vào, nói:
- Lăng công tử có ở đó không?
Lưu Vũ Đồng quay đầu liếc mắt nhìn, không khỏi lộ ra biểu tình cổ quái. Vận đào hoa của Lăng Hàn mạnh đến nỗi có chút thái quá, lúc này mới tới hoàng đô mấy ngày, đã nhận thức nhiều mỹ nữ như vậy?
Lăng Hàn cũng liếc mắt nhìn, không khỏi cười nói:
- Tiểu nha đầu, tìm ta làm gì?
Mỹ nữ kia chính là Vân Sương Sương, nguyên bản tâm tình của nàng không tệ, nhưng vừa nghe Lăng Hàn nói liền tức nổ phổi, tức giận nói:
- Phu nhân mời ngươi đi Tích Hoa Các, muốn cảm tạ ngươi!
- Há, lúc nào?
Lăng Hàn hỏi.
- Nếu như hôm nay Lăng công tử không có chuyện quan trọng gì, vậy thì đêm nay đi.
- Được rồi!
Lăng Hàn gật đầu, hắn xác thực không có việc gì.
---------------