- Ngươi a, lợi hại!
Cuối cùng, Từ Nhiên vẫn giơ ngón tay cái lên, có thể hái đóa tuyệt thế kiều hoa Loạn Tinh nữ hoàng này, đây quả thật là đáng giá khâm phục.
Đám người Cù Thu Tuyết cũng không dám tiến lên, bọn họ không có tư cách này.
Ba người này cái nào không phải nắm giữ sức chiến đấu của Tinh Thần Cảnh đại viên mãn? Mà càng là cường giả, liền càng chú ý quy củ, Tinh Thần Cảnh chênh lệch một cảnh giới nhỏ, là khoảng cách trời cùng đất.
- Thu thập tàn cục đi thôi.
- Tinh Thần Cảnh của hai đại Hoàng Triều hầu như chết hết, nên là thời điểm Loạn Tinh Hoàng Triều ta nhất thống thiên hạ.
- Bá nghiệp ngàn tỉ năm!
Bọn người Cù Thu Tuyết cực kỳ hưng phấn, ai có thể nghĩ tới đã sắp vong quốc, tình thế lại nghịch chuyển, đã biến thành bọn họ nhất thống thiên hạ?
Ngoại trừ Cù Thu Tuyết còn ở lại bảo vệ Loạn Tinh nữ hoàng, Tả Hữu Tướng, năm đại tướng đều dồn dập rời đi, hiện tại có một cục diện hỗn loạn to lớn cần bọn họ thu thập.
Nửa ngày sau, Loạn Tinh nữ hoàng độ xong thiên kiếp, phi thân hạ xuống.
- Bệ hạ…
Xoạt!
Cù Thu Tuyết vừa mở miệng, nhưng Loạn Tinh nữ hoàng đã quyển tay áo, dẫn Lăng Hàn theo, một cái cất bước liền đi ra cực xa, hiện tại nàng có sức chiến đấu của Hằng Hà Cảnh, tốc độ nhanh bực nào?
- Khà khà, vợ chồng người ta tâm sự, ngươi xem náo nhiệt cái gì.
Từ Nhiên cười to.
Ánh mắt của Cù Thu Tuyết đảo qua nói:
- Đại đạo tặc, chớ có nói hưu nói vượn.
Nàng hiển nhiên biết nội tình của Từ Nhiên, bằng không sao dám bất kính với một cường giả đại viên mãn?
Vũ Hoàng chỉ cười ha ha, hắn ở trong tiểu thế giới đã lưu lại rất nhiều đời sau, hiện tại một lòng võ đạo, nhi nữ tình trường sớm đã bị hắn bỏ qua một bên, nhưng thân là Nhị ca, hắn vẫn rất hi vọng nhìn thấy Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng tu thành chính quả, kết thành phu thê.
Hắn là Đế hoàng, lúc trước hậu cung giai lệ ba ngàn, tự nhiên không cảm thấy Lăng Hàn cưới nhiều mấy thê tử có cái gì không thích hợp.
...
Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng đi tới trên một ngọn núi, nữ hoàng ôm Lăng Hàn, mặt đầy nhu tình.
- Cái kia... Hẳn là ta ôm ngươi chứ?
Lăng Hàn yếu yếu nói.
- Ngươi bị thương.
Nữ hoàng nói, trong lời nói tất cả đều là không cho từ chối, nhưng nàng suy nghĩ một chút, lại nói.
- Chờ ngươi khỏe rồi, liền để ngươi ôm ta.
Trong lòng Lăng Hàn nhất thời rung động, suýt chút nữa hóa thân thành lang, đánh gục tuyệt sắc mỹ nhân này. Chỉ là hắn lập tức nhe răng, trận chiến này hắn thực bị thương rất nặng, Bất Diệt Chân Dịch toàn bộ tiêu hao hết, ngay cả Dục Hỏa Trùng Sinh cũng bị bức ép ra, cuối cùng thực sự là sơn cùng thủy tận, thiêu đốt bản nguyên chiến đấu.
Hắn bây giờ, chí ít ít đi mấy triệu năm tuổi thọ!
Lăng Hàn cũng không có để tâm, thứ nhất hắn quá trẻ, sau này tìm thiên địa đại dược bù đắp bản nguyên là được. Thứ hai hắn có lòng tin vào Tiên Vực, đến thời điểm đó tuổi thọ vô hạn, vậy thì càng không quan trọng lắm.
Vì vợ, có cái gì không bỏ được?
- Đau quá! Đau quá!
Lăng Hàn trước tan xương nát thịt cũng không có kêu một tiếng, nhưng hiện tại lại nhe răng nhếch miệng, có bao nhiêu đáng thương liền bấy nhiêu đáng thương.
Cái này vừa nhìn chính là giả, nhưng Loạn Tinh nữ hoàng không ngần ngại chút nào, tính cách của nàng là như thế, nếu như ta yêu ngươi, thiên băng địa liệt cũng sẽ không thay đổi, có thể trả giá tất cả, căn bản không thèm để ý mình có thể bị thương hay không.
Nàng rất khó động tình, chỉ khi nào động tình, là có thể thiêu đốt mình rừng rực.
Lăng Hàn được voi đòi tiên nói:
- Vợ, để ta hôn một chút.
Loạn Tinh nữ hoàng lắc đầu, đang lúc Lăng Hàn thất vọng, nàng cúi đầu hôn lại, lướt qua liền thôi:
- Ngươi bị thương, ta hôn ngươi.
Lăng Hàn vui vẻ, hắn đưa tay ra, làm mô làm dáng, nắm lấy tay nhỏ của nữ hoàng, bóng loáng nhẵn nhụi, cảm giác thậtất tốt.
Loạn Tinh nữ hoàng dung túng hắn, còn cầm ngược bàn tay của hắn, nói:
- Những năm này ngươi đi nơi nào, có tao ngộ gì?
Lăng Hàn thuận miệng nói, chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, nhưng Loạn Tinh nữ hoàng thông minh lại cố chấp, bảo hắn nói ra chi tiết nhỏ, có một số việc còn để nữ hoàng nổi giận.
Có người lại dám bắt nạt tình lang của nàng?
- Kế tiếp ngươi có tính toán gì?
Lăng Hàn hỏi.
- Tự nhiên là cùng đi Tinh Sa Vũ Viện.
Loạn Tinh nữ hoàng không chút nghĩ ngợi.
- Ta không có công pháp của Hằng Hà Cảnh, cho dù tự mình tìm tòi xông lên, ngày sau tiến cảnh cũng trở nên vô cùng chậm.
- Hơn nữa, ta thành lập Loạn Tinh Hoàng Triều cũng là vì lấy ra quốc thế, để chín phân thân lấy tốc độ nhanh nhất đạt đến Tinh Thần Cảnh đại viên mãn.
Lăng Hàn gật gù nói:
- Cũng được, chúng ta cùng đi Tinh Sa Vũ Viện. Có điều, cái hỗn loạn này vẫn phải thu thập một hồi.
- Tại sao?
Loạn Tinh nữ hoàng kỳ quái nói.
Lăng Hàn nhất thời có loại cảm giác sắp phát điên, vị nữ hoàng này cũng quá không chịu trách nhiệm đi?
Nữ hoàng đại nhân quyết định chủ ý muốn làm chưởng quỹ mặc kệ, Lăng Hàn không thể làm gì khác hơn là khổ cực một chút, giúp đỡ đám người Tả Hữu Tướng cùng một chỗ xử lý chính vụ, một bên khôi phục quốc thổ của Loạn Tinh Hoàng Triều, một bên thu lấy giang sơn của hai đại Hoàng Triều.
Cái này không phải một ngày hai ngày liền có thể thành, chí ít cũng cần mười năm tám năm.
Bởi vậy, Lăng Hàn cũng lựa chọn... làm chưởng quỹ mặc kệ.
Hắn cũng lười dằn vặt.
Lăng Hàn mời Loạn Tinh nữ hoàng ra tay, giải trừ cấm chế trên người Từ Nhiên, Cửu U Băng Quan đương nhiên quy về quốc khố.
Hồng nhan của Từ Nhiên cũng đã khôi phục như cũ, vậy là một cô gái xinh đẹp nhìn qua chỉ hơn hai mươi tuổi, tên là Trần Hiểu, nàng làm người điềm tĩnh, cho người ta một loại cảm giác cực kỳ thoải mái, chẳng trách có thể hàng phục Từ Nhiên.
Phải biết, năm đó Từ Nhiên cũng là một đời thiên kiêu, hai mươi vạn năm thành Tinh Thần Cảnh đại viên mãn, cái này không biết có thể ước ao chết bao nhiêu người.
Đương nhiên, so với tuyệt đại Vương giả như Thạch Hoàng, Bắc Hoàng, hắn vẫn thua kém rất nhiều.
Hắn miễn cưỡng có tư cách tiến vào Tinh Sa Vũ Viện, cái này khó nói.
Lăng Hàn mang theo Loạn Tinh nữ hoàng trở lại Đại Lăng Triều, nhất thời, toàn bộ Vương quốc vỡ tổ.
Tình huống thế nào, nữ hoàng đại nhân lại bị Lăng Hàn lừa gạt trở về?
Tuy bọn họ trên danh nghĩa là phụ quốc của Loạn Tinh Hoàng Triều, nhưng nữ hoàng đại nhân là chủ mẫu của bọn họ, có lời nói, xuất giá theo chồng, đây chẳng phải là nói, toàn bộ Loạn Tinh Hoàng Triều đều là đồ cưới?