Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng trên thực tế đây là lần thành đan thứ hai, bởi vì thời điểm thành công lần đầu tiên hắn tao ngộ Hắc Sát Chú "Tập kích ", bởi vì có kinh nghiệm tích lũy, hơn nữa lúc này thần hồn còn cường đại hơn trước.

Bởi vì vậy lần này thành tựu trung phẩm cũng có lý do của nó.

Lăng Hàn dùng thần hồn làm đao, hắn khắc một chữ "Hàn" lên đan dược.

Mỗi một gã đan sư đều khắc tiêu chí của mình lên tác phẩm đắc ý, tuy viên đan dược này không thể xem là tác phẩm đắc ý của Lăng Hàn nhưng lại là lò tiên đan đầu tiên của hắn, hơn nữa thực sự tốn quá nhiều thời gian trong đó.

Đây là kỷ niệm.

Bởi vì còn chưa tới thời gian mười ngày, Lăng Hàn dứt khoát lại luyện thêm một lò Tử Nguyệt Trấn Hồn Đan, lúc này pâẩm chất không tăng lên thượng phẩm, nó vẫn là trung phẩm.

Dùng đan đạo đế vương như hắn cũng không có khả năng một bước lên trời.

Hắn ra khỏi phòng tu luyện, trở lại chỗ Lỗ Tiên Minh, nơi này có chí ít mười thế lực đang chờ hắn.

Có muốn thu hắn làm đồ đệ, có muốn hắn làm con rể, tóm lại vô cùng thành ý, muốn biến hắn thành người một nhà.

Lăng Hàn vẫn cự tuyệt, nói đùa, đây không phải xem thường hắn sao? Mục tiêu của hắn chính là trở thành chúa tể thành Đan Đạo.

Thấy Lăng Hàn cự tuyệt những người khác, Lỗ Tiên Minh còn tưởng rằng Lăng Hàn làm như vậy là vì chính mình, tự nhiên phi thường hài lòng.

Lăng Hàn tìm hiểu một chút, muốn trở thành đan sư của thành Đan Đạo cần đi Đan Sư Điện tiến hành khảo hạch.

Bước đầu tiên là trở thành học đồ sơ cấp, sau đó là học đồ trung cấp, kế tiếp là học đồ cao cấp, sau đó mới có tư cách khảo hạch đan sư.

Yêu cầu của học đồ cao cấp là luyện chế thần đan hai mươi giai, lại hướng lên trên là đan sư nhất tinh, hợp tình hợp lý.

Lăng Hàn suy nghĩ một chút, kỳ thật hắn ngay từ đầu có thể thành tựu học đồ cao cấp, nhưng hắn muốn mở cánh ưửa tiến vào thành Đan Đạo cho nên mới muốn trở thành đan sư trước, ngược lại do hắn suy nghĩ quá nhiều.

Nhưng không có việc gì, hiện tại hắn dùng thân phận đan sư nhất tinh xuất hiện càng trâu bò hơn.

Hắn chạy tới Đan Sư Điện tiến hành khảo hạch.

Lúc này hắn phi thường ít xuất hiện, toàn tâm toàn ý muốn thân phận đan sư, bởi vậy không có gọi Nữ Hoàng và Thiên Phượng Thần Nữ ra ngoài, ngươi xem, hắn không muốn trêu chọc nhiều người ghen ghét nên đâu có gọi nữ nhân đi cùng.

Trên đường đi không trì hoãn chút nào, Lăng Hàn nhanh chóng đi tới Đan Sư Điện, nơi này là đại điện vô cùng tráng lệ, chiếm diện tích chừng hơn vạn mẫu, cao lớn không thể hình dung.

Đây chính là một trong các chiêu bài của thành Đan Đạo, Đan Sư Điện ở tầng năm rất đồ sộ, nó còn tráng lệ gấp trăm lần tầng thứ tư.

Lăng Hàn đứng đấy, ngẩng đầu nhìn lên quan sát.

Trên đường đi lên, bậc thang cao mấy trăm trượng, bậc thang đều được trải ngọc cho nên tỏa ra hào quang chói mắt.

- Lăng Hàn!

Một giọng nói vang lên, nam tử trẻ tuổi xuất hiện, hắn dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống quan sát Lăng Hàn, nhìn thấy ánh mắt Lăng Hàn nhìn sang, hắn lại nói:

- Ta là Khu Khản.

Khu Khản, một trong các Thánh Tử của thành Đan Đạo.

Hiện tại hắn chuyên môn nhắm vào Lăng Hàn, vì sao?

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, nói:

- Khu Thánh Tử có gì chỉ giáo sao?

Khu Khản đi vài bước xuống bậc thang, đi đến bên người Lăng Hàn sau đó cười cười, hai hàm răng trắng chỉnh tề xuất hiện, hắn nói:

- Ngươi làm người âận rộn quá, muốn gặp ngươi một lần cũng không dễ dàng.

Lăng Hàn chỉ cười ha ha, Khu Khản này bày ra bộ dạng bằng hữu cũ nhưng mình và hắn không có quen biết nhau. Đừng nói không quen hắn, cho dù là đối với Lỗ Tiên Minh cũng không tới mức như vậy, chỉ là người ta nhiệt tình mà thôi, hơn nữa mình cũng đã cứu hắn một lần cho nên mới tiếp nhận hắn mời.

Thần thức của hắn nhạy cảm phát hiện chí ít có bốn đạo thần thức khóa chặt người hắn, chỉ là cấp bậc Trảm Trần cho nên không có gì phải sợ.

Đây là hộ vệ của Khu Khản, bản thân hắn cũng chỉ là Trảm Trần mà thôi.

Đan sư không cần tu vi rất cao, bởi vì luyện chế tiên đan yêu cầu chỉ là Trảm Trần, cho dù đột phá tu vi cũng chỉ có thể luyện chế tiên đan mà thôi. Trên thực tế bởi vì thần hồn không đủ cường đại cho nên Trảm Trần cũng không có khả năng luyện thành tiên đan.

Cũng bởi vì như thế, lựa chọn người thừa kế thành Đan Đạo có quy định tu vi, chính là phải tiến vào Trảm Trần.

Cho nên bình thường không có đan dược nện không tiếc thành phẩm thì đừng mong trở thành Thăng Nguyên. Đương nhiên, có thể trở thành đan sư cao giai, bản thân không có ai là kẻ ngu cả.

Cho nên chưởng tòa thành Đan Đạo sẽ có tu vi Thăng Nguyên Cảnh, chiến lực Thăng Nguyên Cảnh kế cuối, có khả năng đạt tới viên mãn là cao nhất.

Bất kể nói têế nào, bởi vì tu vi Khu Khản không cao, huống hồ nơi này là bên trong thành Đan Đạo, hắn có thể thuyên chuyển chỉ có Trảm Trần mà thôi.

- Lăng Hàn, có hứng thú làm việc cho ta không?

Khu Khản thấy Lăng Hàn không có biểu lộ gì, cũng không nói tới nói lui, hắn tiến vào chính đề.

Lăng Hàn lắc đầu, trả lời rất dứt khoát.

- Không có hứng thú.

Khu Khản dính đầy tro bụi, sắc mặt hơi khó coi, hắn chính là Thánh Tử quyền cao chức trọng, thực sự rất khó nghe người khác từ chối mình. Cũng may công phu hàm dưỡng của hắn không tệ, lập tức áp chế bất mãn xuống.

- Không nghe điều kiện của ta sao?

. Hắn cố nặn ra vẻ tươi cười.

- Không cần.

Lăng Hàn lắc đầu.


Sợ là đối phương hiểu lầm, hắn căn bản không có ý tứ làm việc cho Lỗ Tiên Minh, hiện tại cũng chỉ làm khách ở Lỗ gia mà thôi.


Nhưng cho dù như thế, trong thành Đan Đạo dùng đan sư vi tôn. Võ giả có một thân kỹ nghệ có ai không muốn bán cho đan sư cao giai, từ nay về sau không cần lo lắng đan dược?


Rảo bước tiến vào Trảm Trần, võ giả không có tiên đan hỗ trợ, tốc độ tu luyện còn thua cả rùa bò, chỉ có dựa vào tiên đan đề thăng mới têến nhanh, kỳ thật tiến vào Trảm Trần sẽ là một trận giằng co công bằng, nếu không nhiều ra mấy lần thiên nhân chi ách, thực lực bản thân không tăng lên, như vậy sẽ bị thiên địa chém giết.


Cho nên mới hình thành địa vị siêu nhiên của đan sư, từ mức độ nào đó bọn họ đã dẫn dắt sinh mạng của võ giả.


Khu Khản bị từ chối hai lần, sắc mặt bất mãn xuất hiện, hắn nói::


- Lăng Hàn, ngươi chớ đắc ý quên hình! Cho dù ngươi thiên tài thì thế nào, cũng không quá đáng chỉ là Trảm Trần mà thôi, còn chưa có tư cách rao giá trên tơời.


Lăng Hàn thở dài, tại sao lại đụng kẻ ngu xuẩn này?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK