Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hưu, lại một tên hải tặc cường đại nhảy ra, phía sau thình lình có bốn hư ảnh Sơn Hà.

Đại viên mãn!

Hoàn hảo, ngọn thứ tư vừa mới hình thành sông, nhỏ hơn rất nhiều, hẳn chỉ là đại viên mãn hậu kỳ, còn không có đạt đến đỉnh phong. Dù như vậy, thực lực vẫn nghiền ép Lăng Hàn cùng Thủy Nhạn Ngọc.

Coi như là Lăng Hàn cũng kém tới mười tiểu cảnh giới nhỏ, trừ khi hắn là thiên tài Thập Tinh, bằng không căn bản không thể bù đắp chênh lệch như vậy. Nhưng thiên tài Ngũ Tinh cũng đã là truyền thuyết, ở đâu ra thiên tài Thập Tinh?

- Hừ, chết!

Tên hải tặc này xuất thủ, hắn là một người hói đầu, đầu sáng trong suốt, vũ khí chính là một chuỗi hạt châu, nhưng nhìn kỹ, mỗi một hạt châu đều là một cái đầu người, chỉ là nhỏ hơn rất nhiều lần.

Lăng Hàn có thể khẳng định, xương sọ kia đều thuộc về Nhân Loại, hơn nữa ít nhất là tồn tại Sơn Hà Cảnh, bị đối phương lấy bí pháp rèn luyện, lúc này mới nhỏ như vậy.

Châu xuyến huy ra, từng cái xương sọ phát quang, phốc, phun ra từng đạo hắc khí, hóa thành một thanh kiếm màu đen, chém về phía Lăng Hàn.


Tốc độ thật nhanh!

Lăng Hàn chỉ kịp hộ song chưởng ở trước mặt, kiếm kia cũng đã chém đến, phốc phốc phốc phốc, nhất nhất đâm rách quần áo của hắn, huyết nhục phá nát. May mắn, thần cốt của Lăng Hàn cực kỳ kiên cố, cũng không có một kích liền gãy.

Đại viên mãn dù sao cũng là đại viên mãn, thực lực thật đáng sợ.

Lăng Hàn cảm khái, nhưng không biết người hói đầu kia càng khiếp sợ, hắn cao hơn Lăng Hàn tròn mười tiểu cảnh giới nhỏ, trên lý thuyết một kích liền có thể đánh chết Lăng Hàn, nhưng chỉ tạo thành một ít vết thương nhẹ, thực không cách nào tiếp thu.

- Hừ!

Lăng Hàn tâm niệm vừa động, thần văn hỏa diễm phát động, thanh kiếm đinh ở trên cánh tay của hắn nhất thời bị luyện hóa thành tro bụi, Bất Diệt Thiên Kinh vận chuyển, vết thương khép lại trong nháy mắt.

Tên kia nghẹn họng nhìn trân trối, trong lòng có một vạn con kiến chạy qua.

Thể phách như vậy, lực khôi phục như vậy, nếu có thể bảo trì vô hạn mà nói, trừ khi miểu sát Lăng Hàn, bằng không ai có thể hao tổn được hắn?

Gặp quỷ, tại sao có thể có quái thai như vậy.

Người hói đầu hít một hơi thật sâu, xem ra, hắn nhất định phải động thật, phải tế xuất đại chiêu một kích đánh giết Lăng Hàn, ít nhất cũng phải đánh đối phương bị thương nặng, nếu không đối thủ có thể dễ dàng khôi phục lại, căn bản giết không chết.

Hắn vũ động châu xuyến nói:

- Ngã Phật từ bi, độ chúng sinh qua Khổ Hải!

Ông, cả người hắn lại có một vòng Kim Quang toả ra, thần thánh không gì sánh được.

Rõ ràng là một ma đầu sát nhân, nhưng cư nhiên có thể bảo tướng trang nghiêm như vậy?

- Ngu dân, bản tọa liền tới độ ngươi!

Người hói đầu khẽ quát một tiếng, ném châu xuyến đi, ông, châu xuyến này lập tức phóng đại, mỗi một cái đầu người đều đạt tới bình thường, đếm một chút, vừa vặn 360 viên.

- Vạn Cổ Chu Thiên đại trận, trấn giết!

Oanh, mỗi một cái đầu người đều phun ra hắc quang, thắt cổ về phía Lăng Hàn.

Mỗi một cái đầu người đều phụt ra hắc quang, bay về phía Lăng Hàn.

360 tia sáng hợp thành một trận pháp kỳ diệu, tăng lên lực phá hoại của mỗi một kích trên diện rộng, mà hắn sau khi phát sinh một kích này, sắc mặt cũng không khỏi tái nhợt, hiển nhiên đánh ra một kích này để hắn cố hết sức.

Lăng Hàn không dám đón đỡ.

Thể phách của hắn mạnh mẽ là một chuyện, nhưng tu vi của đối phương vượt lên trước hắn mười tiểu cảnh giới nhỏ, vậy dù là Kim Cương Thể cũng sẽ bị xuyên thủng, ít nhất cũng phải bị thương nặng.

Thình thịch, hắn vỗ ra một chưởng, đưa Thủy Nhạn Ngọc qua bên cạnh, mình thì lui lại.

- Ngã phật từ bi, phổ độ chúng sinh!

Hắn ngự trên Kim Quang mà xuống, khuôn mặt dử tợn, nào có chút từ bi.

Lăng Hàn không ngừng tránh, tên đầu trọc thì truy, thực lực của hắn vượt lên Lăng Hàn quá nhiều, tự nhiên là bị hắn càng đuổi càng gần, những hắc quang kia cuộn trào mãnh liệt, mắt thấy muốn đuổi kịp Lăng Hàn.

Trong một tiếng hừ lạnh, xoát, một đạo ô quang đảo qua, ba ba ba ba, phách toái hết thảy hắc quang, chỉ thấy Dương Thiết Thành đang kịch chiến cùng ba gã hải tặc, nhưng vẫn tranh thủ hóa giải nguy cơ cho Lăng Hàn.

Chỉ là bởi vậy, hắn lập tức bị ba cường giả hải tặc vồ đến, trong quang ảnh đằng vũ, hoàn toàn bao vây hắn vào, không thể nhìn thấy chút hình bóng.

- Thoát được một kích, thoát được kích thứ hai sao?

Tên đầu trọc cười lạnh, nhưng hắn không có lập tức dương động châu xuyến công kích, mà chỉ quơ châu xuyến đánh lại.

Hiển nhiên, một kích trước kia tiêu hao quá nhiều lực lượng, hiện tại hắn lực bất tòng tâm.

Lăng Hàn tự nhiên áp lực giảm đi, hắn lợi dụng địa hình đặc thù trên thuyền không ngừng tránh né, vừa quan sát tình hình chiến đấu.

Chiến đấu nhìn như kịch liệt không gì sánh được, nhưng rất nhiều người không có đem hết toàn lực.

Tỷ như Liễu Oánh tứ nữ, các nàng rõ ràng đều là Sơn Hà Cảnh đại viên mãn, lại chỉ phát huy ra thực lực trung cực vị đỉnh phong. Vài người khác cũng vậy, tỷ như hai người La gia, rõ ràng thực lực mạnh mẻ, lại cố ý tỏ ra yếu kém.

Bằng không, trong bọn họ có ít nhất năm tên Sơn Hà Cảnh đại viên mãn, này là một lực lượng áp đảo.

Tà tâm không chết a!

Lăng Hàn thầm nói, những người này đều lưu lực, hiển nhiên là muốn thừa dịp chiến đấu hỗn loạn hạ sát thủ với mình, đến lúc đó có thể đổ lên trên người hải tặc, phủi sạch sẽ tội danh.

Dù sao, ai cũng không muốn nhấc lên quan hệ tới chuyện giết chết đệ tử của Xích Thiên Học Viện.

- Độ ngươi qua thế giới cực lạc!

Tên đầu trọc nhe răng cười, tay phải tạo thành lan hoa chỉ, nhẹ nhàng vỗ, oanh, lại thật có một đóa hoa lan hình thành, đánh tới Lăng Hàn.

Nhìn kỹ, hoa lan này là do thần văn hình thành, phát ra quang mang hóa thành hư ảnh đóa hoa, có một loại khí tức thần thánh.

Một Ác Ma sát nhân, lại luôn có khí tức thần thánh lưu chuyển, này rất quái dị.

Lăng Hàn vội vã né tránh.

Oanh, hoa lan đập vào trên boong thuyền, sanh sanh đánh ra một cái động, cho thấy một kích này cường đại. Phải biết thuyền này là dùng xương yêu thú đặc thù trong Tinh Thần Hải chế thành, kiên cố không gì sánh được.

Thình thịch, Lăng Hàn bị dư ba đánh bay, bay về trong một góc.

Đúng lúc này, một đạo kiếm quang vô cùng lạnh lẻo dương động, đâm tới ngực của Lăng Hàn.


Người xuất kiếm, rõ ràng là Chu Cao Dương, cũng chính là nam tử dung mạo xấu xí, nhưng lúc này hai mắt của hắn tản ra hung quang, cả người bộc phát ra khí tức đáng sợ.


Đại cực vị đỉnh phong!


Đây là một cao thủ còn cường đại hơn tên hải tặc trước, một kiếm kéo tới, ngay lúc thân hình của Lăng Hàn bay ra sau, lực phòng ngự yếu nhất, mà mũi kiếm rét lạnh, này hiển nhiên là một thanh lợi khí vô thượng, lại lấy lực lượng cường đại của hắn quán chú, có khả năng cực lớn một kiếm đâm thủng thân thể của Lăng Hàn.


---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK