- Ngươi bước đầu tiên, chính là tự chém tu vi, tu luyện lại từ đầu.
- A!
Lăng Đoạn Vân lập tức như cha mẹ chết, vừa mới thu được tu vi Sáng Thế cảnh, lại muốn đánh về nguyên hình rồi sao?
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng hỏi:
- Lý tưởng của ngươi lớn bao nhiêu?
- Lý tưởng?
Lăng Đoạn Vân thì thào, hắn nghĩ nghĩ.
- Ta muốn trở thành cường giả, thủ hộ gia tộc, cũng phát dương quang đại Lăng gia!
Lăng Hàn gật gật đầu, cười nói:
- Vậy dạng cảnh giới gì, mới có thể xưng là cường giả?
Lăng Đoạn Vân lần nữa trầm ngâm.
Trong lòng của hắn, tự nhiên là hi vọng có thể trở thành Tiên Vương, nhưng vấn đề là, lấy Lăng gia xuống dốc, hiện tại hắn mới chỉ là Tinh Thần cảnh, ách không, Sáng Thế cảnh, lại cùng Tiên Vương cách xa bao nhiêu khoảng cách?
Trở thành Tiên Vương, cái kia tuyệt không phải lý tưởng, mà là một huyễn tưởng.
- Phân Hồn cảnh!
Hắn nghĩ nghĩ nói.
Phân Hồn ở An Diệp thành đã có thể được xưng là thế lực cường đại, bởi vì thế lực cấp một cũng chỉ là Tiên Phủ cảnh, chỉ có sáu nhà mà thôi.
Lăng Hàn mỉm cười, Lăng Đoạn Vân không có khoe khoang muốn trở thành Tiên Vương, Thăng Nguyên gì, cái này rất thực sự.
Đừng nhìn Lăng Hàn tiện tay liền có thể tạo ra Tiên Vương, nhưng cái quần thể này vô luận ở vị diện nào cũng có thể xưng là cường giả đỉnh cao, số lượng ít đến thương cảm.
Một thế lực Trảm Trần nho nhỏ, còn muốn ra một Tiên Vương?
Cái này không gọi lý tưởng, mà là không biết lượng sức.
- Phân Hồn, nhiều nhất chỉ có thể để Lăng gia ở An Diệp thành đứng vững bước chân, còn chưa đủ xưng bá, huống chi là nổi danh ở Huyền Mạc vị diện.
Lăng Hàn nói, hắn dừng một chút, lại hỏi.
- Trong mắt ngươi, cường giả đỉnh cấp là tu vi gì? Tiên Vương sao?
- Ừm!
Lăng Đoạn Vân dùng sức gật đầu, tu luyện giả nào không muốn trở thành Tiên Vương?
Tiên Vương, chân chính siêu thoát, không sợ thiên nhân ách, vạn cổ trường tồn, vĩnh hằng bất diệt!
Lăng Hàn cười ha ha một tiếng:
- Nếu như ta nói cho ngươi, ở trên Tiên Vương còn có một cảnh giới, tên là Thiên Tôn, ngươi lại có ý nghĩ gì?
- Thiên Tôn?
Lăng Đoạn Vân thì thào, hắn há to miệng, trên mặt tất cả đều là không thể tin tưởng.
Trải qua thời gian dài, hắn nghe được, biết, đều là truyền thuyết liên quan tới Tiên Vương, đây là một cảnh giới để cho người ta chỉ có thể ngưỡng vọng, một trăm triệu người, không, một ngàn tỷ người tu luyện cũng nhiều nhất chỉ có thể đi ra một vị Tiên Vương.
Lúc này mới xứng với Tiên Vương cường đại.
Nhưng Lăng Hàn lại nói, trên Tiên Vương thế mà còn có một cảnh giới?
Còn có tồn tại cường đại hơn Tiên Vương?
Hắn không thể tin được, không thể tiếp nhận.
- Ngươi cho rằng ta là tu vi gì?
Lăng Hàn hỏi.
- Tiên Vương.
Lăng Đoạn Vân kết luận.
Lăng Hàn mỉm cười, tâm niệm vừa động, trên người hắn xuất hiện một đạo dị sắc, nhưng lập tức lại biến thành tám đạo, tiếp lấy lại giảm bớt đến ba đạo, lại tăng thêm đến chín đạo, không ngừng biến hóa, giống như làm ảo thuật.
Lăng Đoạn Vân lập tức trợn mắt hốc mồm.
Người nào không biết, Tiên Vương dị sắc là không thể nào biến hóa, đây là đặc thù, Tiên Vương mấy tầng liền cho thấy mấy đạo dị sắc, Tiên Vương có thể làm, chính là bày ra, hoặc không bày ra.
Hắn bây giờ thấy cái quỷ gì?
Nữ Hoàng không khỏi mỉm cười, Hổ Nữu thì cười ha ha, đã sớm ôm bụng cười.
Lăng Hàn mở miệng nói:
- Ta không phải Tiên Vương, mà là Thiên Tôn.
- Tiên Vương vận dụng quy tắc, ngang bằng thiên địa, nhưng Thiên Tôn lại siêu việt quy tắc, trời cũng phải tôn!
- Ngươi muốn trở thành Tiên Vương, hay là Thiên Tôn?
Lăng Hàn nhìn Lăng Đoạn Vân:
- Ngươi muốn trở thành Tiên Vương, ta duỗi tay liền có thể để ngươi rảo bước tiến lên cảnh giới này, nhưng nếu ngươi muốn trở thành Thiên Tôn, thì cần ở mỗi một bước kháng đến mạnh mẽ, nếu không, tùy tiện ở một chỗ nào đó tu không đủ đúng chỗ, ngươi liền vĩnh viễn không có khả năng trở thành Thiên Tôn.
Chính như vừa rồi Lăng Đoạn Vân nói, trong một ngàn tỷ người chỉ có thể ra một Tiên Vương, mà trong một ngàn tỷ Tiên Vương, chưa hẳn có một trở thành Thiên Tôn.
Lăng Đoạn Vân không khỏi ngẩn người mê mẩn, trời cũng phải tôn, đây là cường đại cỡ nào?
- Ta thật có thể trở thành dạng cường giả này sao?
Hắn hỏi, có chút mờ mịt.
Không thể trách hắn không tự tin, đối với một gia tộc Trảm Trần nho nhỏ mà nói, trở thành Phân Hồn cảnh cũng là một loại mơ ước xa vời, huống chi là Thiên Tôn.
Lăng Hàn nói:
- Ta không thể bảo đảm ngươi nhất định sẽ trở thành Thiên Tôn, có thể cho ngươi, là con đường thông hướng vô thượng cường giả, nếu như ngươi thật có năng lực, liền có thể đi qua, nếu như không có, như vậy Tiên Vương chính là điểm cuối cùng của ngươi.
Lăng Đoạn Vân do dự nửa ngày, ánh mắt đột nhiên trở nên kiên định:
- Sư phụ ở trên, xin nhận đồ nhi cúi đầu!
Hắn quỳ xuống.
Lăng Hàn thản nhiên nhận hắn cúi đầu, con cháu của mình, bái lão tổ tông như hắn tự nhiên là phải, nhưng thu đồ? Ha ha, ngươi muốn loạn bối phận sao?
- Đứng lên đi, ta sẽ dạy ngươi tu luyện như thế nào, nhưng thu đồ liền miễn đi.
- Vì cái gì?
Lúc này Lăng Đoạn Vân lại choáng váng.
Ba!
Hổ Nữu cho tiểu tử này một tát:
- Tiểu tử ngốc, đây là lão tổ tông của ngươi, nếu thu ngươi làm đồ, bối phận Lăng gia không phải lộn xộn sao!
Lúc này Lăng Đoạn Vân mới kịp phản ứng, không khỏi sờ đầu cười ngây ngô.
- Bắt đầu đi.
Lăng Hàn tiện tay quét qua, liền ma diệt tu vi của Lăng Đoạn Vân, biến thành một người bình thường.
- Bắt đầu lại từ đầu, lấy Bất Diệt Thiên Kinh Trúc Cơ.
Lăng Hàn gia trì cho Lăng Đoạn Vân thời gian gia tốc, cao tới hai trăm vạn lần, tốc độ tu luyện của Lăng Đoạn Vân tự nhiên kinh người, vẻn vẹn chỉ một ngày, hắn liền lần nữa về tới Tinh Thần cảnh.
Ở ngoại giới một ngày, với hắn lại là hơn năm nghìn năm dài dằng dặc, so với hết thảy thời gian tu luyện của hắn còn muốn dài.
Kết thúc một “ngày” tu luyện, trạng thái của Lăng Đoạn Vân thay đổi hoàn toàn.
Trong ánh mắt của hắn có một tia tang thương, nhưng càng nhiều hơn là kiên định, tự tin.
Dựng lại căn cơ, tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh, đánh nhau cùng cấp, chiến lực của hắn cường đại đến không cách nào hình dung.
Lăng Hàn không để cho Lăng Đoạn Vân tiếp tục tu luyện, thời gian lưu gia tốc kỳ thật cũng không tốt, dù sao phá hủy quy tắc bình thường của thiên địa, thời gian ngắn một chút còn có thể, quá dài, tệ đoan sẽ vô hạn phóng đại.
Thế là, Lăng Đoạn Vân tiếp tục đi võ viện của hắn.