Ở lúc hư không khép lại, Lăng Hàn nhìn chằm chằm Phó Nguyên, như nhìn một người chết.
Sau đó, hắn quay đầu, đi dứt khoát kiên quyết.
Xoát, một đạo Hắc Ảnh đánh tới, có khí tức trấn áp vạn cổ, hủy diệt Thương Khung.
Cuồng Loạn!
Hắc, thật đúng là một chiêu tiếp lấy một chiêu.
Lăng Hàn không có đường lui, nếu bây giờ hắn rời hư không, như vậy lại phải đi cùng mười một tên cường giả Lục Bộ kia đối kháng.
Hắn thét dài một tiếng, tất cả ký hiệu cấp tám cùng một chỗ vận chuyển, hắn bạo phát ra toàn lực, nghênh đón một kích này của Cuồng Loạn.
Bành!
Toàn thân hắn run rẩy dữ dội, một ngụm máu cuồng phun ra.
Dù Cuồng Loạn chỉ xuất động một phân thân, nhưng lực lượng cũng đạt tới Lục Bộ đỉnh phong, thậm chí so với những thủ hạ bên ngoài kia còn cường đại hơn.
Bất quá, Lăng Hàn cuối cùng là đỡ được một kích này.
Cuồng Loạn cực kỳ băng lãnh, một kích không có đắc thủ, nó không hề có tâm tình chập chờn, lại một kích đánh tới, xúc tu màu đen đảo qua hư không, bản thể của nó ở Ngoại Vực chiến trường, nhưng công kích lại vừa vung tức tới.
Mượn cơ hội này, Lăng Hàn đã bước ra một bước, hắn lại xé mở không gian, đi ra hư không.
Cuồng Loạn đánh tới, một kích này đuổi theo ra hư không, tiếp tục quất về phía Lăng Hàn.
- Cút!
Lăng Hàn hét lớn một tiếng, song quyền hợp kích, hai trăm vị diện cùng nhau vận chuyển, tạo thành lực áp bách vô cùng cường đại, cuối cùng đánh xúc tu của Cuồng Loạn trở về.
Hô! Hô! Hô!
Lăng Hàn quăng Huyền Phong, Bạch Mễ Phạn ra, ba người cùng một chỗ nằm ở trên đất, từng ngụm từng ngụm thở phì phò.
Vừa rồi là cực kỳ mạo hiểm, vô luận là mười một tên Lục Bộ vây đánh, hay cuối cùng Cuồng Loạn xuất thủ, lần nào cùng hiểm tượng hoàn sinh, chỉ cần Lăng Hàn phản ứng hơi chậm một chút, hay thực lực hơi yếu một chút, hiện tại hắn khẳng định đã là người chết.
- Thật không nghĩ tới, Phó Nguyên là tên phản đồ!
Bạch Mễ Phạn mạnh mẽ nện đất, lộ ra phẫn nộ.
Huyền Phong cũng cực kỳ phẫn nộ, càng có một loại khó chịu không nói ra được.
Bốn người bọn họ cùng một chỗ kề vai chiến đấu đã vài ức năm, ai có thể nghĩ tới đồng bạn có thể phó thác phía sau lưng lại là thủ hạ của Cuồng Loạn?
Biểu lộ của Lăng Hàn cũng rất lạnh, nếu như nói trước kia hắn chỉ hoài nghi Phó Nguyên bị bức hiếp, vậy bây giờ tự nhiên có thể khẳng định, Phó Nguyên khẳng định giống như đám người Mông Đông, là quân cờ của Cuồng Loạn.
Chỉ là hắn ẩn tàng quá sâu, thậm chí còn cực kỳ lớn mật lấy thân phận bằng hữu xuất hiện ở bên người Lăng Hàn, vì chính là tìm kiếm cơ hội giết chết Lăng Hàn.
Trước chấp hành hành động trảm thủ, Cuồng Loạn ở trong bóng tối tập kích, kém chút để Lăng Hàn vạn kiếp bất phục, bây giờ suy nghĩ một chút, khẳng định là Phó Nguyên truyền ra tin tức.
Lăng Hàn một mực tìm kiếm, đến cùng ai mới là gian tế ở bên cạnh hắn, người làm cho hắn hoài nghi nhất chính là Tân Khí Hổ, nhưng trước đó Tân Khí Hổ cùng Ngô Hạo Dương cùng một chỗ tới cứu hắn, lại để Lăng Hàn tin tưởng, mặc dù Tân Khí Hổ chẳng ra sao cả, nhưng đại nghĩa vẫn còn.
Hiện tại chân tướng rõ ràng, hắn vẫn còn có chút không muốn tin tưởng.
- Lần sau để cho ta nhìn thấy hắn, nhất định phải tự tay chém đầu của hắn, đào tim của hắn ra xem, đến cùng là màu gì.
Huyền Phong lớn tiếng kêu lên.
- Tên vương bát đản này, đến cùng thu chỗ tốt gì của Cuồng Loạn, thế mà bán người một nhà!
Bạch Mễ Phạn cắn răng nói.
- Còn có những người kia đến cùng là cái quỷ gì, tại sao có thể dung hợp lẫn nhau, hóa thành quái vật như vậy?
Hai người đồng thời nhìn về phía Lăng Hàn, tự nhiên hi vọng Lăng Hàn có thể cho bọn hắn một đáp án.
Lăng Hàn tổ chức suy tư một chút, nói ra năm đó Cuồng Loạn bố cục, hắn cũng không có giấu diếm thân phận của mình, huynh đệ của mình, cần giấu diếm sao?
Huyền Phong cùng Bạch Mễ Phạn đương nhiên sẽ không hoài nghi Lăng Hàn, bị Cuồng Loạn bố cục truy sát như thế, nếu Lăng Hàn còn có vấn đề, vậy cũng thật không thể tin nổi.
- Thật không nghĩ tới, Cuồng Loạn còn có tâm địa gian giảo như vậy!
Bạch Mễ Phạn nói.
Ở trong ấn tượng của tất cả mọi người, Cuồng Loạn vô cùng cường đại, ngay cả Thất Bộ cũng phải liên thủ mới có thể đối kháng, nhưng cũng bởi vì cường đại như vậy, để bọn hắn không để mắt đến Cuồng Loạn kỳ thật vẫn là sinh linh trí tuệ.
Coi như lúc trước Cuồng Loạn không có thần trí, coi như lúc trước nó bị Nguyên Thế Giới đời trước tạc thành ngớ ngẩn, chỉ còn lại có một tia tàn hồn, nhưng trở lại thực lực Thất Bộ, lại trải qua nhiều kỷ nguyên phát triển như vậy, chẳng lẽ nó còn không thể sinh ra trí tuệ kinh người?
Nó một mực không có đùa nghịch âm mưu, là bởi vì nó không cần, thực lực của nó đủ để nghiền ép, nhưng thật lâu không cách nào bắt Viêm Sương vị diện, Cuồng Loạn cuối cùng là điều chỉnh chiến thuật.
Từ phái ra nội ứng, lại đến điều chỉnh cấu hình quân đội, gia nhập tạo vật trí tuệ, đây đều cho thấy Cuồng Loạn thay lòng đổi dạ.
- Bất quá, sau trận chiến này, nội ứng của Cuồng Loạn cũng quét không sai biệt lắm.
Lăng Hàn nói.
Sau khi dung hợp, những Ngũ Bộ kia chỉ có ba ngày thọ nguyên, tương đương với một hơi tiêu diệt tám mươi thủ hạ của Cuồng Loạn, còn lại nhiều nhất hai mươi mấy cái, coi như còn có thể tạo thành phá hư, nhưng hẳn có thể ở trong phạm vi khống chế.
Sự tình đáng tiếc duy nhất, chính là theo tám Hợp Thể chết đi, tám mươi ký hiệu cấp một trên thân bọn chúng cũng đi theo biến mất.
Tám mươi cái a, hơn nữa vô cùng có khả năng xâu chuỗi, hóa thành ký hiệu tổ hợp vô cùng kinh khủng.
Lăng Hàn chỉ cảm thấy lòng của mình đang chảy máu, cái này vốn đã bị hắn coi là tài sản riêng, kết quả lại công dã tràng, để hắn vô cùng phiền muộn.
Bọn hắn trở lại quân doanh, cũng không có nói sự tình bọn hắn bị phục kích, bởi vì cái này dính đến thân phận của Lăng Hàn, hơn nữa nói ra cũng không có trợ giúp gì, đám người Chu Hằng đã sớm biết.
Bất quá, quả boom bên người rốt cục dẫn nổ, Lăng Hàn vẫn có một loại cảm giác nhẹ nhõm, thậm chí có chút may mắn, vạn nhất bọn hắn nhằm vào là Nữ Hoàng, Hổ Nữu, Lăng Hi, Lăng Kiến Tuyết thì sao?
Cái kia Lăng Hàn mới thực sự khó làm.
Bởi vì thực lực của Lăng Hàn bước vào Lục Bộ, hắn cũng trở thành một thống soái, cùng đám người Tân Khí Hổ ngồi ngang hàng, ngoài ra còn có Phong Vô Định, từ Tam Đại Tướng trước kia biến thành Ngũ Thiên Vương hiện tại.