Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đều có được tư cách cạnh tranh chưởng tòa như Lỗ Tiên Minh, Tiêu Bang và Tần Cổ Ngọc, còn có vài Thánh Tử Thánh Nữ bởi vì tự biết vô vọng thắng được nên đã sớm không để ý tới thế sự, vô cùng ít xuất hiện.

Muốn nói nhất kinh hãi nhất không ai vượt qua Lỗ Tiên Minh.

Lăng Hàn có ý gì?

Trong lòng hắn sinh ra nghi hoặc, làm thiên tài võ đạo không làm, tại sao lại đi làm đan sư? Một khi Lăng Hàn thực sự trở thành đan sư nhất tinh, ý nghĩa đại biểu trong đó quá nặng.

Đan sư nhất tinh có tuổi chưa quá năm vạn năm, Ahhh, đây là tuyệt đỉnh, siêu cấp thiên tài, thậm chí còn rung động hơn việc Lăng Hàn chiến thắng Triệu Thanh Phong.

Dù sao phần lớn thiên tài võ đạo, xa không nói, chỉ nói Nghiêm Tiên Lộ, hắn có thể trấn áp thời đại, là đế giả vô thượng! Nhưng chưa từng nghe nói có đan sư nhất tinh năm vạn tuổi.

Thiên tài như vậy sẽ nâng thành Đan Đạo lên độ cao mới!

Thánh Tử mới!

Người có được danh hiệu hiên tài võ đạo và thiên tài đan đạo lại trở thành Thánh Tử mới, những Thánh Tử Thánh Nữ khác có tư cách cạnh tranh chưởng tòa thành Đan Đạo tương lai sao?

Tuyệt không đối thủ, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.

Lỗ Tiên Minh cảm thấy đầu óc nổ tung, thời điểm này hắn chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là Lăng Hàn tuyệt đối, tuyệt đối không thể thành công, nếu không hắn sẽ đứng ở mặt đối lập với Lăng Hàn.

Hắn tuyệt đối không có khả năng dung người nào cạnh tranh chức chưởng tòa tương lai với hắn.

Hắn nhìn sang Tần Cổ Ngọc, Tiêu Bang, Khu Khản, trùng hợp là ba người này cũng đang nhìn nhau, tất cả đều nhìn thấy tín hiệu trong mắt đối phương, tuyệt đối không thể có thêm Thánh Tử, nhất là yêu nghiệt như Lăng Hàn.

Nhưng đại đa số người không có tâm tư này, trái lại còn thập phần chờ mong, nếu Lăng Hàn có thể thành công, như vậy hắn là đan võ song tuyệt, ngày sau nhất định sẽ trở thành nhân vật truyền kỳ của thành Đan Đạo.

Trong tình huống tâm tư mọi người phức tạp và chờ mong, Lăng Hàn tiến vào luyện đan thất, hắn bắt đầu bước đầu tiên mở cánh cửa thành Đan Đạo.

Hắn luyện chế Tử Nguyệt Trấn Hồn Đan.

Nếu bình thường cần thời gian luyện chế dài ba tháng, cũng may luyện đan thất có hiệu quả gia tốc thời gian, hơn nữa còn cao tới trăm lần, bởi vậy nếu như Lăng Hàn có thể thành công thì hắn chỉ cần thời gian một ngày mà thôi.

Mọi người xem ra, tất cả động tác của Lăng Hàn đều được gia tốc gấp trăm lần, bởi vậy thủ pháp của hắn càng trôi chảy nhẹ nhàng, cho dù gia tốc một trăm lần, động tác của hắn vẫn hành vân lưu thủy, tất cả mọi người đều cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

Tiếng kinh hô nổi lên khắp bốn phía, nơi này có không ít đan sư chính thức, cái gọi là người thường xem náo nhiệt, thành thạo xem môn đạo, từ thủ pháp của Lăng Hàn mà nhìn, hắn là lão đan sư.

Bọn họ giật mình không nhỏ, đan sư trẻ tuổi như vậy quá không thể tưởng tượng nổi.

Chỉ có thể nói trên thế gian thật có thiên tài chính thức, lúc trước bọn họ chưa phát hiện ra thôi.

Sắc mặt đám người Lỗ Tiên Minh, Khu Khản càng ngày càng khó coi, Lăng Hàn đã bắt đầu luyện đan, tuy đây chưa phải thời điểm mấu chốt nhưng bọn họ cũng đã sinh ra cảm giác điềm xấu.

Nói không chừng gia hỏa này thật thành công.

Như vậy bọn họ sẽ sợ hãi, cho dù bọn họ là Thánh Tử Thánh Nữ, thậm chí còn đạt tới cảnh giới đan sư nhị tinh nhưng thành tựu của bọn họ sẽ ảm đạm khi so với Lăng Hàn.

Thành Đan Đạo có rất nhiều đan sư cấp bậc cao hơn bọn họ, vì cái gì bọn họ không thể trở thành Thánh Tử Thánh Nữ.

Bởi vì bọn họ có được tiềm lực xông đan sư tam tinh tứ tinh.

Nhưng nếu Lăng Hàn dùng tuổi chưa tới năm vạn năm trở thành đan sư nhất tinh, như vậy tiềm lực của hắn sẽ vượt qua tất cả mọi người.

Đây là một đại địch.

Ánh mắt bốn gã Thánh Tử Thánh Nữ nhìn nhau, ai cũng sinh ra sát cơ mãnh liệt, cho dù Lỗ Tiên Minh cũng không ngoại lệ, nội tâm của hắn đã có quyết định.

Ở bên ngoài, thời gian một ngày qua đi, Lăng Hàn ở trong luyện đan thất gần trăm ngày, trong tay hắn, luyện đan biến thành nghệ thuật, biến thành mỹ cảm.

Đột nhiên hắn dùng sức vỗ lò đan, Cửu Thiên Hỏa hơi động, lò đan tan vỡ.

- Thất bại?

Tất cả mọi người nhìn si mê say sưa, nhìn thấy lò đan tan vỡ thì thất vọng.

Nhưng không có vấn đề gì, có thể kiên trì lâu như vậy mới bạo lô, không qua mấy lần nữa Lăng Hàn sẽ trở thành đan sư nhất tinh.

Trẻ tuổi như vậy trở thành đan sư nhất tinh, hơn nữa còn có hào quang thiên tài võ đạo, đây là khái niệm gì?

Thiên tài, tuyệt đối là siêu cấp thiên tài, đáng giá bất cứ thế lực nào không tiếc trả giá mời chào.

Bốn người Lỗ Tiên Minh thở ra một hơi, chỉ cần qua ngày hôm nay, nhất định phải diệt trừ Lăng Hàn, nếu không một khi hắn thành đan sư nhất tinh, thậm chí trở thành Thánh Tử thì đuôi to khó vẫy.

Nhưng sau đó vẻ mặt mọi người thay đổi.

Tuy lò đan bị phá nhưng trong đó có ba viên đan dược giống như chắp cánh bay lên trời.

Thành, thành công!

Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, đúng là không tưởng tượng nổi, sắc mặt bốn người Lỗ Tiên Minh biến thành khó coi.

Bọn họ ý thức được đã xuất hiện đối thủ đáng sợ.

Lăng Hàn vươn tay bắt lấy ba viên đan dược, nguyên lực bắt đầu rót vào trong, đan dược biến thành bé ngoan nằm trong tay hắn. Hắn ném đan dược cho một đan sư, cười nói:

- Mời kiểm tra một chút!

Xoát, lúc này rất nhiều đan sư vây quanh.

- Ahhh, chẳng những luyện thành, hơn nữa còn là trung phẩm.

- Người trẻ tuổi kia... Các ngươi xác định hắn là thiên tài võ đạo?

- Ta dừng lại ở đan sư nhất tinh bảy tỷ năm, đến nay vẫn chưa luyện ra tiên đan trung giai, so sánh với nhau, quả nhiên ta là đồ ngu xâẩn.

Chúng đan sư bảy mồm tám lưỡi thảo luận với nhau, tâm thần chấn động không nhỏ, trở thành đan sư không dễ dàng, huống chỉ là nhân vật mới thiên tài, hắn quá dọa người, trực tiếp luyện thành trung phẩm.

- Lăng Hàn?

Chỉ thấy một gã đan đồng đi tới, nhìn hắn chỉ mười lăm mười sáu tuổi nhưng tuổi thật đã qua hàng tỉ, tánh mạng chi hỏa không lừa gạt người.

Thấy hắn tới, tất cả mọi người lộ ra thần sắc nghiêm túc, cho dù là các đan sư cũng không ngoại lệ, liên tục tránh một con đường.

Bọn họ cũng không phải kính sợ đan đồng này, mà là người hắn đại biểu.

Tử Thành đan sư!

- Là ta!


Lăng Hàn mỉm cười.


Đan đồng lười biếng, nói:


- Đại nhân nhà ta cho mời.


- Đại nhân của ngươi là ai?


Lăng Hàn hỏi, hắn cũng không nhận ra đan đồng này.


Vẻ mặt đan đồng ngạo nghễ, hắn nói:


- Ngươi không nhận ra đại nhân của ta, ngươi còn muốn làm đan sư?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK