Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì không biết không sợ.

Nguyên nhân không biết chiến tích khủng bố của Lăng Hàn, cho nên người Chiến Thần cung đều tràn ngập lòng tin.

Có lão Sát Thánh tọa trấn, tâm thần bọn họ rất ổn định.

Ha ha, ngươi lại dám chủ động chạy tới chịu chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi!

Lão Sát Thánh chỉ có chiến lực bát tinh, nhưng phối hợp với hai thanh Thánh khí, chiến lực của hắn sẽ tăng lên thập bát tinh, chẳng lẽ còn giải quyết không được ba Thánh Nhân mới lên cấp hay sao.

Chắc chắn là mới lên cấp, ngươi mới bao nhiêu tuổi?

Những người này tràn ngập lòng tin, ngồi đợi ba người Lăng Hàn bị chém giết.

Lão Sát Thánh hết sức bất mãn, thiếu cung chủ thế chính là người Hư Không Đế tộc đưa tới, chính là một tên tộc nhân của Ngũ gia, bây giờ hắn bị tiện cẩu kia giẫm dưới chân, Ngũ gia sẽ nhìn hắn như thế nào?

Hắn còn trông cậy vào tuyệt địa chi chủ nhận được cơ duyên nghịch thiên, sau đó có thể phân cho hắn một chút xíu, chí ít cũng có thể đột phá Thánh Nhân cửu tinh, đứng ở Thánh Nhân đỉnh phong, khi đó hắn rất hài lòng.

Nhưng còn bây giờ thì sao?

– Các ngươi đều đáng chết!

Lão Sát Thánh nói, hai thanh đao trong tay sáng lên.

Lăng Hàn ngoắc ngoắc ngón tay:

– Tới.

Xoát, lão Sát Thánh chém một cái, hắn đã xuất hiện trước người Lăng Hàn, đột nhiên hắn lại biến mất.

Quỷ Ảnh bộ!

– Đây mới là tinh túy của Quỷ Ảnh bộ!

– Vô ảnh vô hình.

– Cũng chỉ có Thái Thượng trưởng lão mới có thể nắm giữ Quỷ Ảnh bộ cao cấp như thế.

Mọi người nhìn mà than thở, mọi người đều học Quỷ Ảnh bộ, nhưng người so với người, tức chết người.

Lăng Hàn cười một tiếng, hắn cũng biến mất.

– Quỷ, Quỷ Ảnh bộ!

Mọi người kinh ngạc, Lăng Hàn cũng biết Quỷ Ảnh bộ?

Chẳng lẽ là người mình?

Bành!

Chỉ thấy một bóng người bị đánh bay ra khỏi bóng tối, thân hình lảo đảo.

Không phải Lăng Hàn, mà là lão Sát Thánh!

Làm sao có thể!

Tất cả mọi người chấn kinh đến da đầu tê dại, đây chính là lão Sát Thánh đấy, hắn đã đắm chìm trong Quỷ Ảnh bộ bao nhiêu năm?

Nhưng hai bên đều biết Quỷ Ảnh bộ, lão Sát Thánh không địch lại Lăng Hàn?

Trời!

Lăng Hàn cũng hiện thân và hắn xuất quyền tấn công lão Sát Thánh.

Bành! Bành! Bành!

Hắn không ngừng oanh kích, lão Sát Thánh không có sức hoàn thủ, chỉ có thể bị động chịu đòn.

Tất cả mọi người cảm thấy tuyệt vọng, nhưng trong tuyệt cảnh như thế, bọn họ chẳng những không cầu xin tha thứ, ngược lại còn tỏa ra sát khí cuồn cuộn.

Bởi vì thời điểm bọn họ mới vào Chiến Thần cung đã bị tẩy não trong huyết tháp, trừ giết chóc ra, đã không còn tình cảm nào khác.

Lăng Hàn lắc đầu, một ý niệm quét qua, bành bành bành, chỉ thấy tất cả mọi người ngã xuống đất, sau đó khí tức đoạn tuyệt.

Hiện tại, chỉ còn lại lão Sát Thánh và tên thiếu cung chủ còn chưa chết.

Lão Sát Thánh nhìn Lăng Hàn, hắn cắn răng nói:

– Ngươi không nên đắc ý, Chiến Thần cung là thế lực của Hư Không Đế tộc, chỉ cần Đế tộc không diệt, Chiến Thần cung sẽ tái hiện!

Lăng Hàn cười một tiếng:

– Ta sẽ tiêu diệt Đế tộc!

– Khẩu khí thật lớn!

Tên thiếu cung chủ mở miệng.

– Ngươi biết Đế tộc ý nghĩa như thế nào không? Ngũ gia chúng ta không phải là Đế tộc chỉ có Đế binh, mà là Đế tộc chân chính có Đại Đế trấn giữ!

Trên mặt hắn mang theo kiêu ngạo, nói đến hai chữ Ngũ gia, cảm giác kiêu ngạo tới từ xương cốt.

Ba!

Đại Hắc Cẩu dùng sức đạp đầu tên thiếu cung chủ xuống đất.

– Các ngươi thật quá mức!

Tên thiếu cung chủ rút đầu ra, tóc tai bù xù, nguyên nhân Thánh Nhân thể phách cường hoành, hắn cũng không bị tổn thương, nhưng bị người ta đối đãi như thế, hắn không còn mặt mũi gặp người.

Đại Hắc Cẩu cười hì hì, nó nói với Lăng Hàn:

– Xem ra, gia hỏa này đã ở ẩn thời gian rất lâu rồi, thế mà không biết Tiểu Hàn tử ngươi là ai.

Nếu người này có tin tức linh thông, quả quyết sẽ không cuồng ngạo như vậy.

Với thiên phú yêu nghiệt của Lăng Hàn, ngay cả tuyệt địa chi chủ cũng không tiếc xuất thủ, muốn thừa dịp Lăng Hàn còn chưa thành Đế gạt bỏ hắn, có thể thấy được Lăng Hàn uy hiếp lớn đến bao nhiêu.

Lăng Hàn lắc đầu, thời điểm chưa thành Thánh, hắn luôn muốn quét ngang Chiến Thần cung, nhưng mà, chờ hắn thật sự làm được lại cảm thấy tẻ nhạt.

Bởi vì hắn hiện tại quá mạnh, cảm giác như đang khi dễ người khác.

Nhưng mà, hắn cũng không có khả năng thả Chiến Thần cung, dù sao cũng là thế lực xú danh vang xa, người người có thể tru diệt.

Lăng Hàn búng tay một cái, ba, ba, lão Sát Thánh và thiếu cung chủ bị đánh nát đầu, thức hải vỡ vụn, chết rất triệt để.

– Ai, không có trang bức xong.

Đại Hắc Cẩu vẫn chưa thỏa mãn.

Thời điểm này âm phủ tới quá nhanh, nếu không hiện tại nó đã thành Thánh, nó có thể trang bức khắp thiên hạ.

– Như áo gấm đi đêm.

Tiểu Thanh Long cũng cảm thán.

– Đi, tìm tài sản của Chiến Thần cung.

Lăng Hàn nói.

Lập tức, Đại Hắc Cẩu cùng Tiểu Thanh Long hưng phấn, trừ trang bức, bọn chúng thích nhất đi xét nhà của đối thủ.

Nhưng mà, sau khi bọn họ vơ vét kho của Chiến Thần cung, bọn họ cảm thấy thất vọng.

Phải biết, Chiến Thần cung tồn tại vô số năm tháng, dùng giết người làm sản nghiệp, không ngừng vơ vét tài sản, bọn họ chỉ yếu hơn Thường gia.

Nhưng mà, ba người Lăng Hàn lại thu hoạch ít đến thương cảm.

Cho dù Chiến Thần cung muốn bồi dưỡng người mới, tiêu hao không lớn hay sao?

– Có lẽ đã bị Hư Không Đế tộc lấy đi.

Lăng Hàn phỏng đoán.

Tên thiếu cung chủ này là người Ngũ gia, nếu Ngũ gia đã ra tay, bọn họ lấy sạch tích lũy của Chiến Thần cung cũng không kỳ quái.

Dù sao, mục đích tồn tại của Chiến Thần cung chính là phục vụ Ngũ gia.

– Ai, thật vất vả nắm lấy thế lực nội tình thâm hậu, nhưng thu hoạch lại quá nhỏ bé, thật sự làm người ta không cam lòng.

Đại Hắc Cẩu oán hận nói.

– Đi, chúng ta đi Hư Không Đế tộc!

Tiểu Thanh Long kêu gào.

Lăng Hàn cùng Đại Hắc Cẩu không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào nó.

– Ách, các ngươi nhìn Long gia như vậy làm gì, tại sao ta có cảm giác cái nhìn có ngớ ngẩn?

Tiểu Thanh Long khó chịu nói.

– Hắc hắc, muốn đi Hư Không Đế tộc, ngươi có thể tự tiện, chúng ta không phụng bồi, chờ mười tám năm sau, chúng ta sẽ đi nhặt xác cho ngươi, nếu như đến lúc đó ngươi còn có thi thể.

Đại Hắc Cẩu nói.

Tiểu Thanh Long rất muốn cậy mạnh một lần, nhưng mà, đi địa phương có Đại Đế trấn giữ, nó còn sống trở về hay sao?

Lúc trước Lăng Hàn có thể giết ra khỏi Phật thổ là vì A Hàm Phật chỉ thức tỉnh Đế binh mà thôi.

Nếu Đại Đế thật sự quyết tâm, có ai may mắn thoát khỏi?

Chỉ sợ cũng chỉ có yêu nghiệt như Lăng Hàn mà thôi, nhưng cả thiên hạ cũng chỉ có một Lăng Hàn.

– Được rồi, chúng ta nên đi âm phủ.

Tiểu Thanh Long tự tìm bậc thang cho mình.

Bọn họ tiếp tục xuất phát, đi khắp thiên hạ tìm lối vào âm phủ.

Kỳ thật ở dương gian có thật nhiều lối vào âm phủ, khác biệt ở chỗ lớn hay nhỏ, xuất hiện tại vị trí nào của âm phủ.

Lối vào lớn nhất nằm ở Sơn Hải Thiên, lúc ấy âm hồn xâm lấn quy mô lớn nhất nằm tại đó.

Nhưng mà, bây giờ muốn tìm Sơn Hải Thiên cũng không phải một chuyện dễ dàng, phần lớn tinh cầu đều bị âm phủ hóa, không thuộc về dương gian, như vậy, cho dù thân nạp quy tắc, Thánh Nhân cũng không cách nào cảm giác được.

Nguyên nhân quy tắc khác nhau.

Bỏ ra thời gian mười bảy năm, ba người Lăng đã tìm được Sơn Hải Thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK