Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liên Ngọc Đường rời đi thật nhanh.

Qua thật lâu, ở hạ lưu sông dung nham, chỉ thấy Lăng Hàn nhảy ra khỏi dung nham nóng bỏng.

Đương nhiên, xung quanh người hắn có một quang thuẫn, hắn trồi lên mặt dung nham.

Hắn nhảy một cái đã lên bờ.

– Ha ha, thời điểm ngươi gặp lại ta, có lẽ ngươi sẽ giật mình.

Lăng Hàn lẩm bẩm:

– Chẳng những người ‘chết’ phục sinh, hơn nữa, chiến lực cũng sẽ tăng lên dọa người.

Hắn gấp rút lên đường, hắn lo lắng Liên Ngọc Đường đuổi kịp đám người Nữ Hoàng và gây bất lợi cho mọi người.

Nhưng tin tưởng với tính tình cay độc của Đại Hắc Cẩu, nó khẳng định tìm địa phương trốn đi, thà rằng đi đường vòng quanh co cũng không đi cạnh dòng sông dung nham.

Lăng Hàn cũng đi ngiược sống, hắn muốn tiết kiệm thời gian, cũng mau chóng đến Chân Hoàng điện.

Lần này đi, đường dài dằng dặc.

Ròng rã ba mươi chín ngày sau, rốt cục Lăng Hàn mới nhìn thấy phần ceuối của sông dung nham.

Dõi mắt nhìn về phương xa, có chín đầu sông dung nham hội tụ tại nơi này, mà đầu nguồn chính là cung điện to lớn có hình dáng Phượng Hoàng.

Cung điện nàdy có hình dáng Phượng Hoàng giương cánh, chẳng những sinh động như thật, còn có một loại cảm giác áp bách mạnh mẽ, từ đó làm người ta có cảm giác muốn quỳ bái.

Chân Hoàng điện.

Đến gần mới nhìn thấy trước Chân Hoàng điện cũng có một quảng trường khổng lồ, có thật nhiều người đứng ở nơi này, bởi vì cửa điện cũng không có mở ra, cho nên mọi người chỉ có thể chờ đợi.

Lúc này, thương thế của Lăng Hàn đã khôi phục, hắn cũng không sợ, cho dù gặp lại Liên Ngọc Đường hay trưởng lão Hỏa Phu tộc, hắn tự tin có thực lực đánh với bọn họ một trận.

Hắn nhanh chân tiến vào quảng trường.

A, Liên Ngọc Đường không có ở đây?

Ánh mắt Lăng Hàn đảo qua, cũng không có phát hiện Liên Ngọc Đường, nơi này lại có rất nhiều người Hỏa Phu tộc.

– Lăng, Lăng Hàn!

Một tên Hỏa Phu tộc phát hiện Lăng Hàn, trên gương mặt còn mang theo kinh ngạc, bởi vì từ khi Ngũ trưởng lão truy kích Lăng Hàn thì hai người cùng mất tích.

Trong suy nghĩ của mọi người, khẳng định là Lăng Hàn chạy trốn, mà Ngũ trưởng lão đang đuổi theo, cho nên mới chậm chạp không có trở về, bọn họ không có nghĩ Ngũ trưởng lão sẽ vẫn lạc.

Nhưng bây giờ, Lăng Hàn đột nhiên xuất hiện, Ngũ trưởng lão lại không đuổi theo, đây là đạo lý gì?

– Ngũ trưởng lão đâu?

Hắn không tự chủ được hỏi.

Lăng Hàn mỉm cười:

– A, hắn ngại không khí nơi này không tốt, hắn đi nơi khác nghỉ phép rồi.

Tên Hỏa Phu tộc bối rối, nghỉ phép? Nghỉ cái gì?

Sau khi sững sờ thì hắn mới kịp phản ứng, hắn vội vàng ngửa mặt lên trời thét dài, phát ra tín hiệu.

Lập tức, Hỏa Phu tộc gần đó nhảy tới, trong đó liền bao quát cả Nạp Lan Phi Nhạc.

– Lăng Hàn!

Hắn cũng sững sờ:

– Ngũ trưởng lão đâu?

– A, hắn đi nghỉ phép.

Lăng Hàn cười nói.

– Nói hươu nói vượn!

Nạp Lan Phi Nhạc lập tức trách mắng.

– Ai, ta lừa gạt không được tốt lắm.

Lăng Hàn cười nói:

– Vậy thì nói thật thôi, hắn bị ta xử lý rồi.

– Đánh rắm!

Nạp Lan Phi Nhạc càng không tin tưởng, Ngũ trưởng lão nắm giữ Hỏa điểu trượng phát huy ra chiến lực chuẩn Giáo Chủ, hắn cũng không phải không biết thực lực Lăng Hàn, hoàn toàn không có khả năng ngang hàng với chuẩn Giáo Chủ.

Lăng Hàn lắc đầu:

– Uy uy uy, ngươi nhìn ta khách khí với ngươi như thế, ngươi lại dùng thái độ này nói với ta, ta rất tức giận!

– Ngươi còn dám tức giận?

Nạp Lan Phi Nhạc cười lạnh nói:

– Ngươi đã không có giá trị lợi dụng, ngươi nên đi chết đi.

Hắn ngang nhiên xuất thủ, nơi này chính là địa bàn của Hỏa Phu tộc, dù thực lực của hắn không bằng Lăng Hàn, hắn còn sợ cái gì?

Các trưởng lão sẽ chạy tưới ngay lập tức

Lăng Hàn lắc đầu, hắn xuất ra một quyền.

Bành!

Những tên Hỏa Phu tộc kia đều thấy rõ ràng, một quyền này đánh thân thể Nạp Lan Phi Nhạc thành một đám mưa máu.

– Ngươi, ngươi ngươi…

Bọn họ chỉ vào Lăng Hàn, cũng không biết sợ hãi thực lực của Lăng Hàn hay sợ hắn to gan lớn mật.

Xèo, lúc này có một bóng người bay tới.

Nạp Lan Hỏa Thụ.

Hắn cũng không nhìn thấy Nạp Lan Phi Nhạc bị đánh nát, hắn cảm ứng được trong không khí có huyết khí:

– Xảy ra chuyện gì?

– Phi Nhạc, Phi Nhạc bị hắn giết!

Người Hỏa Phu tộc chỉ vào Lăng Hàn.

– Ngươi thật to gan!

Nạp Lan Hỏa Thụ lạnh giọng nói.

– Bình thường.

Lăng Hàn nhún vai, nói:

– Ngươi không phục sao? Ta có thể làm thịt cả ngươi, tin hay không?

Hưu hưu hưu, lại có vài người Hỏa Phu tộc chạy tới, lần này là trưởng lão, tám tên trưởng lão nhanh chóng xuất hiện đông đủ.

– Lão Ngũ đâu?

Có một tên trưởng lão hỏi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn.

– Đây là thái đội hỏi người khác sao?

Lăng Hàn lắc đầu, nói:

– Ta rất không hài lòng.

– Cá chậu chim lồng mà thôi, cần để ý thái độ của ngươi sao?

Tứ trưởng lão hừ một tiếng.

– Mau nói, lão Ngũ ở đâu!

– Giết.

Lăng Hàn nói:

– Xét thấy thái độ của ngươi như vậy, ta sẽ tiễn ngươi đi gặp hắn.

– Ha ha, đúng là trò cười.

Tứ trưởng lão gật đầu với Nạp Lan Hỏa Thụ, nói:

– Giết hắn!

– Tuân mệnh!

Nạp Lan Hỏa Thụ gật đầu, hắn lập tức chém giết Lăng Hàn.

Có tám đại trưởng lão tọa trấn, chiến lực áp chế Lăng Hàn, hắn khẳng định có thể giết Lăng Hàn.

– Chết!

Hắn xuất chưởng tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn vung quyền, lực lượng kinh khủng sôi trào, lần này hắn cũng không hề bảo lưu cái gì, hắn phóng thích tất cả lực lượng ra ngoài.

Bành!

Hai người đấu nhau, Nạp Lan Hỏa Thụ liên tục lui về phía sau, lúc hắn lui về phía sau bảy bước, một cánh tay nổ nát, sau đó là cánh tay khác, kế tiếp là chân trái, chân phải tan vỡ, sau đó là thân thể rơi xuống đất.

– Hỏa Thụ!

Tám Đại trưởng lão đồng thời hô lớn, bọn họ biết rõ chiến lực Lăng Hàn cường hãn, bọn cũng cũng làm tốt chuẩn bị, muốn vận dụng Hỏa điểu trượng tới áp chế chiến lực của Lăng Hàn.

Bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng thực lực Lăng Hàn mạnh tới mức này, một quyền đánh Nạp Lan Hỏa Thụ trọng thương.

Khốn kiếp, bọn họ còn chưa kịp xuất thủ.

– Chết!

Tám Đại trưởng lão đồng thời xuất thủ, bọn họ vận dụng Hỏa điểu trượng tấn công Lăng Hàn.

Từng con Hỏa điểu bay ra tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn thử dùng hạt châu tạo thành hộ thuẫn, nhưng ở trước mặt Hỏa điểu, hộ thuẫn như thủng rỗng kêu to, nó không có tác dụng phòng ngự.

Quả nhiên, nó chỉ ngăn cản uy năng do thiên địa hình thành.

Lăng Hàn thở dài, trực tiếp sử dụng kèn lệnh Đại Đế, ông, sóng âm lan ra chung quanh, tất cả mọi người và tám trưởng lão đều tru lên như sói.

Bởi như vậy, bọn họ công kích rất lộn xộn, lực uy hiếp lên Lăng Hàn giảm mạnh.

Nhưng mà chuẩn Giáo Chủ công kích tương đối sắc bén, hơn nữa Hỏa điểu đánh ra đều có năng lực truy kích, cũng không chịu kèn lệnh Đại Đế ảnh hưởng, từ đó Lăng Hàn vô cùng đau đầu, hắn không ngừng tránh né.

Người ở đây quá nhiều, trừ phi Lăng Hàn dự định diệt khẩu toàn bộ, bằng không một khi hắn vận dụng tới Hỗn Độn Cực Lôi tháp, khi đó tin tức sẽ lộ ra ngoài.

Quan hệ quá trọng đại, còn liên lụy tới Cửu Sơn Thánh Nhân và Cửu Dương Thánh Địa, cho nên Lăng Hàn cũng không dám tùy hứng làm loạn.

– Lăng Hàn!

Một tiếng rống vang lên, chỉ thấy Liên Ngọc Đường phá không bay tới, hắn vô cùng giật mình.

Ngươi còn sống?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK