Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư Không Hoàn bò dậy, hắn bị Lăng Hàn dùng Yêu Hầu quyền đánh bay, lực quyền nện vào ngực hắn, hắn đau đớn tới cực hạn, hiển nhiên cũng gãy xương.

Hắn chậm rãi lui về phía sau, tuyệt đối không dám đơn độc đối mặt Lăng Hàn.

Tất cả mọi người sợ hãi không hiểu, Minh Văn cảnh đấy, cho dù đạt đến lục văn cũng không thể cường đại như vậy.

Gặp quỷ.

Lăng Hàn tươi cười, đương nhiên hắn sẽ không giải thích với đám người này, hắn cũng không phải lục văn mà là thất văn!

- Hiện tại thế sự xoay vần, đến phiên ta truy sát các ngươi.

Hắn thản nhiên nói một câu.

Nếu như đổi lại Minh Văn cảnh khác nói ra câu này, chắc chắn đám người kia sẽ xem đây là chuyện cười, không biết sống chết. Nhưng Lăng Hàn nói ra lại như đoạt hồn phách mọi người, nội tâm lạnh buốt.

Tiểu tử này thật sự dám làm như vậy.

A a a, thật không nghĩ tới.

Lăng Hàn nhìn chằm chằm vào Tư Không Hoàn, nói:

- Ta đã từng nói, lần sau gặp mặt sẽ giết ngươi đúng không?

Tư Không Hoàn im lặng, lúc trước Lăng Hàn nói ra câu này, hắn cho rằng đây chỉ là câu dọa suông, hiện tại mới qua mấy ngày, gia hỏa này đã có được năng lực giết hắn?

Hắn lui lại, tuyệt không dám đơn độc đối mặt với Lăng Hàn.

- Ta muốn giết ngươi, ngươi có khả năng chạy trốn hay sao?

Lăng Hàn thản nhiên nói, trong tay Thiên Văn ngọc đã hoàn thành áp súc, xèo, hắn đem cái này đặc thù Pháp khí đánh ra ngoài.

Gấp mười ba lần vận tốc âm thanh bộc phát, làm sao ngăn cản?

Ầm, Tư Không Hoàn biết rõ một kích của Lăng Hàn sẽ long trời lở đất, uy lực lớn đến vô tận, thì tính sao, biết rõ nhưng không ngăn cản nổi.

Hắn chỉ miễn cưỡng cầm lấy cự thuẫn, sau đó lại bị đánh nát

Thiên Văn ngọc rơi xuống mặt đất nhưng lần này không ai dám đi nhặt, Lăng Hàn dạo bước đi tới, cũng không ai dám ngăn cản.

Lăng Hàn hung uy đã xâm nhập lòng người, ai có thể không sợ?

- Đừng sợ hắn, hắn mạnh hơn cũng chỉ có một người mà thôi.

Hoàng Chí Đình cắn răng lên tiếng, hắn là một trong số ít người đơn độc đấu với Lăng Hàn, biết mình bị Lăng Hàn lưu lại khắc sâu ấn tượng, nhất định sẽ bị Lăng Hàn nhằm vào.

Có người mạnh mẽ đứng dậy, tổng cộng có bảy người, đều đứng chung với Hoàng Chí Đình, Lăng Hàn lại bộc phát công kích lần nữa.

- Nhân tộc hèn mọn, trước mặt Hải tộc chỉ là cặn bã trong cặn bã!

Một tên Hải tộc quát lớn, nguyên hình của hắn là con lươn biển, hiện tại vẫn bảo lưu lại cái đầu lươn, sau khi mở ra con đường tiến hóa, hắn cũng có được một năng lực đặc thù.

Tư, hai tay hắn chấn động, một đạo thiểm điện to dài tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn kinh ngạc, thì ra là lươn điện?

Đương nhiên hắn không sợ, niệm lực chấn động câu thông năng lượng tầng thứ cao, một tảng đá lớn ngăn cản trước mặt Lăng Hàn.

Tư, điện quang lóe sáng, tảng đá không dẫn điện, nó chỉ bùng lên ngọn lửa chói mắt nhưng không thể phá tan tảng đá.

Đương nhiên, nếu như điện lực mạnh hơn gấp mười lần, gấp trăm lần, cho dù tảng đá không dẫn điện cũng bị đánh xuyên qua.

- Giết!

Tám người Hoàng Chí Đình giết tới, bọn họ không ngừng công kích Lăng Hàn.

Không có Thiên Văn ngọc, cho dù Lăng Hàn mạnh hơn nữa cũng không thể mưu sát Tầm Bí cảnh.

Lăng Hàn phát động Yêu Hầu quyền, hắn chọi cứng với tám cường giả

Chỉ qua vài chiêu, hắn đã nắm giữ nhịp điệu chiến đấu, phát động tần suất công kích, hắn lại thể hiện phong thái vô địch lần nữa, một quyền đánh bay một người, hoặc chết hoặc bị thương.

Dường như mọi người đều mất hồn, đây là mãnh nhân trong vô địch Tầm Bí cảnh.

Trừ khi xuất hiện thiên tài nhất tinh, hơn nữa còn phải là cấp bậc Tầm Bí cảnh, nếu không, không cách nào ngăn cản Lăng Hàn.

Nhưng có bao nhiêu thiên tài như vậy?

Nếu có cũng đã đi vào ruộng rau, sẽ không lưu lại nơi này.

Trước mặt Lăng Hàn, bọn họ giống như con dê, cho dù dê nhiều hơn cũng không thể làm gì hùng sư.

Lăng Hàn không lưu tình chút nào, chiến lực nghiền ép đối thủ, tám người Hoàng Chí Đình nhanh chóng nằm xuống.

- Trốn!

Những người còn lại sợ hãi, vội vàng xông vào bên trong ruộng rau.

Đi trở về?

Không nói Lăng Hàn đang canh giữ đường về, cho dù bọn họ có thể phá vây, với tốc độ đáng sợ của Lăng Hàn, chỉ va chạm cũng đủ đụng chết bọn họ, còn chạy cái rắm.

Chỉ có tiến vào trong ruộng rau, lợi dụng cái nguy hiểm bên trong ngăn cản Lăng Hàn.

Ngươi dám làm loạn ở nơi này hay sao, lúc nào cũng có thể trúng chiêu, bị trái cây nổ chết.

Lăng Hàn bổ sung mấy quyền, hắn đánh chết đám người Hoàng Chí Đình, sau đó lại nhặt lấy Thiên Văn ngọc, sau đó hắn mới nhìn đám người khác.

Có một ít người đã trốn rất xa, phần lớn người bình an vô sự nhưng cũng có bị trái cây nổ chết, hai người hóa thành mây khói, người cuối cùng tương đối may mắn, chỉ nổ mất hai chân, với sinh mệnh lực cường đại của Tầm Bí cảnh, hắn không đến mức chết đi.

Lăng Hàn phát động nhãn thuật, hắn nhìn thấy rất nhiều thứ.

Có trái cây rất ảm đạm, có rất sáng, nếu không dùng nhãn thuật quan sát, hắn sẽ thấy chúng giống nhau như đúc.

Là sáng sẽ nổ, hay là ảm đạm sẽ nổ? Hay không có bất cứ quan hệ nào?

Lăng Hàn không dám hành động thiếu suy nghĩ, hắn quan sát những người khác.

Nhưng những người kia cũng thông minh, chỉ cần Lăng Hàn không đuổi theo, bọn họ sẽ không thâm nhập vào sâu, dù sao ai biết một quả dưa hấu hai sợi dây leo nào đó đột nhiên nổ tung?

Lăng Hàn cầm hòn đá nhỏ thử nghiệm nhưng cho dù ném sáng hay ảm đạm đều không xảy ra chuyện gì.

Hoặc là không quan hệ sáng tối, hoặc do tảng đá dò đường không có tác dụng.

Cũng phải, nếu có tác dụng,những người kia sẽ ở lại nơi này hay sao?

Vậy thì quá đơn giản.

Lăng Hàn quyết định dùng thân thử nghiệm, hắn đã nhìn thấy mấy quả dưa hấu nổ tung, mặc dù rất lớn, hắn cũng không dám đón đỡ, nếu hắn toàn lực phòng ngự, hắn chỉ nhận vết thương nhẹ.

Dù sao xương cốt của hắn cường hoành, sức sống nội tạng mạnh hơn cả Tầm Bí cảnh rất nhiều.

Hắn đoán trái cây phát sáng sẽ nổ tung, bởi vậy, hắn đi tới gần những trái cây ảm đạm.

Hắn lựa chọn tiến vào rộng dây mướp, từng dây mướp rủ xuống treo ở nơi đó, có những quả lớn như cánh tay, tình hình sinh trưởng vô cùng tốt.

Lúc Lăng Hàn tới gần một dây mướp ảm đạm, hắn còn cách ba thước nhưng dây mướp lại nổ tung, oanh, từng đạo năng lượng vàng óng đánh Lăng Hàn bay ra ngoài.

Cũng may, Lăng Hàn khống chế phương hướng, hắn không có rơi sâu vào ruộng dưa, nếu không sẽ gây ra phản ứng dây chuyền, khi đó việc vui lớn lắm.

- Tên kia trúng chiêu!


- Giết!


Những người chạy vào ruộng rau đều giết ra, bọn họ tiến vào ruộng rau vì bảo toàn tính mạng nhưng cũng có một bộ phận đang chờ phản công.


Phải biết rằng, lúc trước bọn họ bỏ ra cái giá lớn như vậy mới mở ra mấy lộ tuyến an toàn, Lăng Hàn vừa tới, hắn sẽ biết sao?


Cho nên, nếu hắn xông vào, tất nhiên sẽ trả giá đắt, đó là lúc bọn họ phản công.


Hưu hưu hưu, thật nhiều người giết đi ra.


Lăng Hàn xoay người đứng vững trên mặt đất, khóe miệng hơi cong lên, vụ nổ vừa rồi thật đáng sợ nhưng hắn đã sớm có chuẩn bị, đã thúc dục tất cả niệm lực câu thông năng lượng tạo thành vòng bảo hộ, tăng thêm lực bảo hộ bí mật, bởi vậy hắn chỉ bị thương ngoài da.


Đương nhiên, nếu hắn không đột phá thất cốt, thất văn, cho dù thế nào cũng gãy vài cây xương, vỡ mấy cơ quan nội tạng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK