- Ai bảo hắn muốn đi khiêu khích Cổ Đạo Nhất chứ? Nếu như hắn biết điều một chút, cùng Cổ Đạo Nhất kéo dài khoảng cách, cho dù không thể trèo đỉnh, chí ít cũng có thể trộn lẫn vị trí khá cao.
-... Thật giống như là Cổ Đạo Nhất khiêu khích hắn trước a?
- Cổ Đạo Nhất là nhân vật cỡ nào, hắn tự nhiên có tư cuồng ngạo cách, nếu Lăng Hàn có tự mình biết mình, liền phải lựa chọn thoái nhượng, mà không phải đối chọi gay gắt
- Vì lẽ đó, đây là hắn tự tìm.
- Làm lại từ đầu đi!
Không ít người đều nói mát, bọn họ đều dùng thần ý giao lưu, như vậy tốc độ nhanh, bằng không chỉ thời gian mở miệng, Cổ Đạo Nhất công kích cũng đã oanh đến.
Nhưng cử động của Lăng Hàn lại làm cho tất cả mọi người kinh ngạc, bởi vì hắn không có nhảy xuống phù thạch tự vệ, mà giơ tay, nhấn về phía người khổng lồ kia.
Điên rồi!
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều bay lên ý nghĩ đồng dạng.
Đây căn bản không phải Tinh Thần Cảnh tiểu cực vị có thể tiếp được, gắng đón đỡ, vậy là muốn chết.
Rất nhiều người đều lắc đầu, Lăng Hàn thực quá không khôn ngoan, lại trổ tài huyết dũng như vậy, cái này đã không phải muốn chết, mà là đần độn chết.
Oanh, Lăng Hàn nhìn như quét bụi chỉ tay ra, mắt trần có thể thấy, cự chỉ bắt đầu hủ hóa, tốc độ nhanh kinh người, khi thật sự oanh đến trên người Lăng Hàn, đã tự mình đổ nát.
Cái gì!
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều há to miệng, hoàn toàn nói không ra lời.
Chuyện này... Mới vừa rồi còn nói một đòn của Cổ Đạo Nhất tuyệt không có Tinh Thần Cảnh tiểu cực vị nào có thể địch, nhưng chỉ một cái chớp mắt, Lăng Hàn liền cho bọn hắn một bạt tai rất mạnh.
Ung dung hóa giải!
Đã nhiều năm như vậy, Lăng Hàn không ngừng ở dưới Luân Hồi Thụ tham tu, lại uống không biết bao nhiêu Luân Hồi trà, nắm giữ Tuế Nguyệt Thiên Thu đã đẩy mạnh đến mức độ lô hỏa thuần thanh.
Cho dù không có huyết mạch của Đinh gia, nhưng vận dụng Tuế Nguyệt Thiên Thu, hắn tuyệt đối vượt qua tuyệt đại bộ phận người của Đinh gia.
Cổ Đạo Nhất cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, tuy chỉ tay này cũng không phải toàn lực của hắn, nhưng hắn là ai? Tiên Giới thiên kiêu, hiện tại càng là táng cửu thế mà tu ra Tiên thai, sức chiến đấu mạnh, ở Thần Giới cùng cảnh giới hẳn là vô địch.
- Đây là... Lực lượng thời gian!
Hắn tỉ mỉ hồi ức, trên mặt kinh ngạc không khỏi càng thêm mãnh liệt.
Tuy Lăng Hàn nắm giữ lực lượng thời gian chỉ có thể nói da lông, nhưng một giun dế Hạ giới lại có thể chạm tới độ cao của Thời Gian quy tắc, này dưới cái nhìn của hắn là không thể tưởng tượng.
Cho dù ở trong Tiên Vực, ngoại trừ huyết mạch truyền thừa, thì chỉ có tiến vào Trảm Trần mới có tư cách chạm tới quy tắc chí cao như vậy.
Lẽ nào Lăng Hàn nắm giữ huyết mạch của Tiên Vực, giống như hắn, chính là bị Tiên Vực lưu vong?
Không sai, nếu không như vậy, hắn như thế nào biết Tiên Vực tồn tại?
Chẳng trách dám cùng mình hò hét, hóa ra cũng là đến từ Tiên Vực!
- Hừ, chỉ nắm giữ một ít da lông của lực lượng thời gian, cũng vọng tưởng ngăn trở ta?
Cổ Đạo Nhất lại uy nghiêm đáng sợ nói, trên mặt một bộ xem thường, nhưng trong lòng lại bay lên báo động.
Lực lượng thời gian, không giống người thường, đánh nhau cùng cấp, hắn nhất định phải lấy ra thực lực chân chính.
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Nằm mấy trăm triệu năm, nói thật đúng là không ít, kỷ kỷ méo mó nhiều quá rồi.
Sắc mặt của Cổ Đạo Nhất không khỏi tối sầm lại, cái miệng này thật đúng là độc a! Hắn tu ra đời thứ mười, tâm thái cũng biến thành trẻ tuổi, cũng càng dễ bị khiêu khích, con mắt không khỏi híp lại, sát khí lưu chuyển.
- Ngươi là tự tìm đường chết!
Hắn điều khiển phù thạch giết về phía Lăng Hàn, một chỉ điểm ra, đầu ngón tay diễm như máu, cực kỳ thê diễm:
- Huyết Thần Chỉ!
Lăng Hàn như cũ, là một Tuế Nguyệt Thiên Thu phất ra, nhưng hắn lập tức phát hiện, uy lực của đòn đánh này cực kỳ ngưng luyện, thật giống như áp súc một ngọn núi thành trứng gà, bởi vậy, diện tích bị Tuế Nguyệt Thiên Thu ảnh hưởng cũng biến thành rất nhỏ.
Bởi vậy, khi chỉ tay này bị không ngừng bóc ra từng mảng xác ngoài, cuối cùng chỉ còn dư lại một điểm nhỏ, uy lực của Tuế Nguyệt Thiên Thu cũng hoàn toàn biến mất, nhưng một điểm này lại bùng nổ ra lực phá hoại khủng bố.
Oanh, đòn đánh này đánh vào trên người Lăng Hàn, mạnh mẽ oanh lui hắn mấy trăm trượng, nhưng đi tới biên giới của thung lũng, thì thân hình của hắn ngừng lại, có một đạo bình phong vô hình chặn hắn.
Cổ Đạo Nhất lộ ra vẻ ngạo nghễ, cho rằng hắn không có cách nào đối phó loại lực lượng thời gian da lông này sao? Chuyện cười! Hắn không biết nắm giữ bao nhiêu bí pháp mạnh mẽ, đều là cấp bậc Tiên Vực, gốc gác cường đại đến không cách nào tưởng tượng.
Nhưng trong nháy mắt, vẻ ngạo nhiên trên mặt hắn nhất thời đã biến thành kinh ngạc.
Bởi vì, Lăng Hàn hoạt động gân cốt một chút, một bộ người không liên quan.
đòn đánh này nếu nhắm ngay phù thạch dưới chân hắn, vậy Lăng Hàn chắc là sẽ bị đánh rơi, nhưng oanh kích lên người của hắn, vậy thực xin lỗi, lực lượng của tiểu cực vị làm sao có khả năng trọng thương hắn?
Coi như là bí pháp của Tiên Vực cũng không được, bởi vì Bất Diệt Thiên Kinh đồng dạng truyền từ Tiên Vực, hơn nữa cấp bậc càng cao hơn!
Cổ Đạo Nhất kinh ngạc không thôi, Huyết Thần Chỉ là tuyệt học đời thứ hai hắn tu ra, ngưng lực lượng một thân của hắn, hóa thành một kích, lấy bí thuật thời gian da lông của Lăng Hàn là căn bản không thể hoàn toàn hóa giải.
Đây quả thật như hắn dự liệu, nhưng thân thể của người này lẽ nào là Tiên Kim đúc thành sao?
Ngay cả Cổ Đạo Nhất cũng không cách nào tưởng tượng, trên đời này làm sao có khả năng có thể phách biến thái như thế, để hắn không nhịn được thay đổi sắc mặt.
- Ta sát, ta khẳng định bị hoa mắt a?
- Tiểu tử kia chịu đựng một đòn khủng bố như thế của Cổ Đạo Nhất, lại đánh rắm cũng không có?
- Không không không, hắn vẫn bị thương
- Chó má, khóe miệng chảy chút huyết, đây cũng là tổn thương sao?
Phía dưới tất cả mọi người ôm đầu, ngay cả Cổ Đạo Nhất triển khai tuyệt chiêu cũng không thể trọng thương, thể phách của Lăng Hàn đạt đến cấp bậc cỡ nào?
Lăng Hàn chùi vết máu bên khóe miệng, dù sao cũng là Cổ Đạo Nhất a, cho dù tước đi tu vi, đòn đánh này vẫn tạo thành thương tổn nhất định cho hắn, dù sao cường độ thể phách của hắn cũng theo cảnh giới bị tước đi.