Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu Hồng Điểu hiện tại đã có tâm giết người, nó âm thầm thề, chỉ cần tu vi của nàng vượt qua Lăng Hàn cùng Đinh Thụ, nhất định sẽ trả thù hai gia hỏa này.

Đương nhiên, nàng hiện tại cũng có giác ngộ, biết rõ chạy về cũng vô dụng, hai gia hỏa thô lỗ này không biết thương hương tiếc ngọc!

Nàng vừa cảm thán mình mệnh khổ vừa khai thác mật ong.

Một khối lại một khối, Lăng Hàn không ngừng thổi kèn lệnh Đại Đế, bầy ong tru lên như sói.

Cho nên, trên thực tế Tiểu Hồng Điểu không gặp chút nguy hiểm nào, mặc dù nhìn tràng diện rất khủng bố, bốn phía đều là bầy ong đang tức giận nhưng chúng không thể không tru lên như sói.

Không bao lâu, Tiểu Hồng Điểu đã móc sạch cả tổ ong và quay về.

– Hiện tại hài lòng chứ!

Tiểu Hồng Điểu nện mặt ong vào mặt Lăng Hàn, dáng vẻ rất tức giận.

Lăng Hàn thu hồi mật ong, sờ lên đầu Tiểu Hồng Điểu:

– Tiểu gia hỏa này rất biết làm việc.

Ghế tởm!

Tiểu Hồng Điểu có xúc động đốt Lăng thành đầu trọc, người ta thế là con gái của Thần thú, không biết có bao nhiều quý giá đấy.

– Đừng đùa, tranh thủ thời gian rút lui.

Đinh Thụ nói.

Không có kèn lệnh Đại Đế áp chế, đám ong kia đã nổi điên.

– Chạy!

Hai người vội vàng vắt chân lên cổ bỏ chạy, Lăng Hàn lại tranh thủ thổi kèn lệnh Đại Đế kéo dài truy binh, thuận lợi thoát ra khỏi bầy ong truy đuổi.

Bọn họ đi một vòng mới quay lại tìm đám ngưiời Nữ Hoàng.

– Các ngươi làm gì đi?

Hổ Nữu hỏi.

– Nữu Nữu tỷ!

Tiểu Hồng Điểu vội vàng nhào tới, nàng lập tức cáo trạng trước, líu ríu, tốc độ nói cực nhanh, cũng nói chueyện Lăng Hàn “ngược đãi” mình một lần.

– Nữu Nữu tỷ, ngươi phải giải oan cho người ta!

Nàng làm nũng nói.

– Lăng Hàn của Nữu muốn ngươi làm gì, ngươi phải làm cái gì.

Hổd Nữu vô cùng kỳ quái hỏi thăm, thật không biết Tiểu Hồng Điểu oán khí nhiều như vậy làm gì.

Tiểu Hồng Điểu: …

Các ngươi đúng là người một nhà, ta phục!

– Đến, có đồ tốt.

Lăng Hàn lấy mật ong ra, mỗi người đều được phân một khối.

Phần lớn người đều chỉ là Chân Ngã cảnh, cho nên, một khối mật ong đủ cho bọn họ luyện hóa thật lâu.

– Luyện hóa trước đã.

Lăng Hàn nói:

– Mặc dù cho đến bây giờ xuất hiện hung thú Hóa Linh cảnh nhưng số lượng quá nhiều, chúng ta không có biện pháp đối kháng.

Cho nên, có thể tăng lên bao nhiêu thực lực thì phải tăng lên bấy nhiêu thực lực.

Tất cả mọi người đều gật đầu, cũng bắt đầu luyện hóa.

Một tháng qua đi, bọn họ đã ăn hết mật ong, thực lực của mọi người đều có bước tiến dài.

Tiểu Thanh Long đã tu đến đệ cửu hình, nhưng Đại Hắc Cẩu vẫn không cách nào đột phá trói buộc của đệ bát hình, không có biện pháp, mặc dù nó cũng nhận được rất nhiều cơ duyên, nhưng nhiều lắm chỉ có thể so với thế hệ hoàng kim mà không có cách nào vượt qua.

Kỳ thật việc này đã đủ trâu bò, chỉ là ảm đạm khi so với Lăng Hàn, Đinh Thụ mà thôi.

Lăng Hàn cũng thuận lợi bước vào Hóa Linh nhị biến, hiện tại thế hắn đã có hai đạo linh thân, từ đó chiến lực của hắn tăng lên rất nhiều.

Đinh Thụ cũng không kém bao nhiêu, hắn vượt sau tiến trước, hắn cũng tiến vào nhị biến.

– Thật sự là đồ tốt.

Lăng Hàn cảm khái nói:

– Nếu có nhiều tổ ong như thế, chúng ta có thể đạt tới Hóa Linh cảnh đỉnh phong.

Tiểu Hồng Điểu nghe xong, không tự chủ lùi về phía sau vài bước.

Khốn kiếp, lại nghĩ có ý đồ với nàng sao?

– Đi, chúng ta xuất phát.

Bọn họ tiếp tục đi dọc theo sông nham thạch tiến lên, sau khi đi được bảy ngày, trước mặt bọn họ xuất hiện một tòa cung điện toàn thân màu đỏ thắm, nó có hỏa diễm thiêu đốt.

– Nơi Chân Hoàng cư trú?

Tất cả mọi người vui mừng.

Nhưng mà mọi việc quá thuận lợi, đã tìm được?

Bọn họ tiếp tục đi lên phía trước, bọn họ nhanh chóng đi tới cửa chính cung điện.

Nhưng mà cửa cung đóng chặt, quảng trường trước cửa cung lại có không ít Đế tử Đế nữ.

Xem ra, không có người nào mở ra cửa cung, cho nên mọi người đều bị ngăn cản ở bên ngoài.

Có thể hoài nghi truyền thừa của Chân Hoàng nằm ở chỗ này, cho nên không có người nào chịu từ bỏ rời đi.

– Lăng Hàn!

Một tiếng quát lớn vang lên, có một tên Đế tử nhìn sang Lăng Hàn.

Người nổi bật trong thế hệ bạch ngân, Huyết Diễm Đế tộc Y Hướng Dương, Hóa Linh thất biến!

Hắn là hảo hữu của Đế La, cho nên biết được Đế La bị Lăng Hàn nhục nhã và giận tím mặt.

– Rốt cuộc cũng tìm được ngươi!

Hắn trực tiếp xuất thủ tấn công Lăng Hàn.

Tất cả mọi người đều l;à Hóa Linh cảnh, cho nên hắn có đánh chết Lăng Hàn trước mặt mọi người, Cửu Dương Thánh Nhân cũng không gì để nói.

Thánh Nhân nói ra giống như đạo tắc, nếu không tuân lời của chính mình, hắn sẽ bị thiên phạt.

Lăng Hàn thét dài một tiếng và ngăn cản Y Hướng Dương.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hai người giao thủ, nhưng vừa mới tiếp xúc, Lăng Hàn đã lâm vào hạ phong tuyệt đối

Thất biến quá mạnh, không những ở trên lực lượng nghiền ép Lăng Hàn, hơn nữa thế nhưng là có bảy cái linh thân, đối với chiến lực tăng phúc thực là quá lớn.

Ông, đúng lúc này, trong khe đất giữa gạch đá trên quảng trường tỏa sáng, tất cả mọi người không dám hành động, cho dù là Y Hướng Dương cũng ngừng công kích, hắn đứng trên một khối gạch.

– Chú ý dưới chân.

Lăng lập tức truyền âm với đám người Nữ Hoàng.

– Không nên vượt ngang qua hai khối gạch.

Đương nhiên đám người Nữ Hoàng không xem lời Lăng Hàn như gió bên tai, bọn họ làm theo lời của hắn.

Ông, đột nhiên có tia sáng bay ra khỏi khe hở của gạch, chỉ trong nháy mắt quảng trường bị phân chia thành mấy chục vạn khối gạch.

Lăng Hàn nhìn những tia sáng kia, hắn cảm thấy tâm thần hồi hộp.

Tia sáng tuyệt đối có thể phá tan thể phách của hắn.

Khó trách Y Hướng Dương cũng ngừng công kích, bằng không hắn sẽ bị phanh thây.

Chùm bay cao nửa người rồi mới dừng lại

Lúc này, tất cả mọi người đều nằm xuống.

Lăng Hàn thấy thế lập tức cũng nằm xuống, việc này không cần phân phó, đám người Nữ Hoàng cũng học theo.

Xoát, tia sáng cắt ngang qua.

Nếu như lúc này còn có người đứng sẽ bị chém đứt đầu.

Những tia sáng kia không ngừng vận chuyển, còn không ngừng biến hóa chủng loại, nhưng người nơi này dường như đã quen thuộc, luôn có thể ứng biến từ sớm, từ đó không gặp nguy hiểm gì..

Sau khi trôi qua mười mấy phút, những tia sáng này biến mất.

Oanh!

Y Hướng Dương lại giết tới lần nữa, nơi này không phải học viện, nơi này là di tích cổ tranh bảo, tử thương khó tránh khỏi, hắn không cần gánh bất cứ trách nhiệm gì.

Lăng Hàn không có đón đỡ, hắn biết chênh lệch cảnh giới quá lớn.

Lui.

Ầm ầm, đúng lúc này có tiếng nổ lớn vang lên, đó là âm thanh cửa điện mở ra!

A?

Lúc này, ánh mắt của mọi người đều không nhìnLăng Hàn cùng Y Hướng Dương chiến đấu, bọn họ nhìn về phía cung điện.

Nhưng bên trong tối tăm lại không thấy cái gì.

Lăng Hàn nhìn sang, chỉ thấy Tiểu Hồng Điểu rất vô tội đứng ở cửa ra vào, vừa rồi chính là nàng mở ra cửa cung.

Con chim nhỏ này khát vọng đạt được truyền thừa Chân Hoàng không gì sánh bằng, cho nên, nàng lặng lẽ chạy đến cửa cung điện, muốn tiến vào bên trong, lại ngoài ý muốn mở cửa cung điện ra.

Quan hệ huyết mạch.

Giống như sợ bị Lăng Hàn trách cứ, Tiểu Hồng Điểu che miệng, nàng vội vàng chạy vào trong cung điện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK