Lăng Hàn bộc phát khí tức đáng sợ, nhưng lại tràn đầy sinh cơ bừng bừng, vô số hoa sen vàng nở rộ quanh người hắn, nếu nhìn cẩn thận, cũng không phải là huyễn ảnh, mà là từng khối đá thu được sinh mệnh. Giao phó sinh mệnh, quy tắc Sinh Mệnh. Không. Lăng Hàn trước đó đã có thể giao phó Sinh Mệnh, một lần cũng có thể giao phó một sinh mệnh, hơn nữa có thực lực hạn chế, cho nên hắn dùng toàn lực chỉ có thể tạo ra sinh mệnh Sinh Đan cảnh, nhưng bây giờ, hắn có thể đồng thời giao phó hàng trăm hàng ngàn sinh mệnh. Hoa sen vàng chính là tiên dược ngũ tinh! Nhưng tiên dược ngũ tinh không có khả năng sống sót tại nơi này, một khi thoát ly lực lượng Lăng Hàn che chở, những ny tiên dược này sẽ lập tức khô héo. Đáng tiếc. Nhưng dù sao chỉ là cấp bậc ngũ tinh, không quan trọng. Oanh! Oanh! Oanh! Khí tức trên người hắn càng bàng bạc, hoa sen vàng quanh người cũng càng ngày càng nhiều, thành ngàn, hơn vạn, thậm chí, phẩm giai sen vàng đang tăng lên, xông lên lục tinh, thậm chí còn có thể đột phá thất tinh. Cái gì, tiên dược thất tinh cũng có thể tạo ra? Đại Đế cũng không có khả năng có uy năng như thế. Nếu như Đấu Chiến Thánh Hoàng ở đây, khẳng định sẽ vui vẻ gật đầu, bởi vì Lăng Hàn đã nắm giữ yếu tố Sinh Mệnh, hơn nữa còn có tiến triển rất mạnh. Thành công sắp đến!
Dù là như thế, qua chín vạn năm sau, Lăng Hàn mới thu được đột phá thực chất. Hoa sen vàng quanh người hắn đã đạt tới cấp độ Thánh cấp, nhưng đến thời điểm mười vạn năm, hoa sen vàng quanh người hắn không có động đậy, mà là vô cùng bình tĩnh, thậm chí, hắn thành một cái lỗ đen, lỗ đen không ngừng thôn phệ lực lượng. Khí tức trên người hắn không ổn định, giống như lúc nào cũng có thể bùng nổ, với khả năng tích lũy năng lượng của hắn hiện tại, một khi nổ tung sẽ rất khủng bố. Còn tốt, mặc dù hắn vẫn du tẩu ở biên giới sụp đổ, nhưng hắn vẫn không mất đi cân bằng yếu ớt. Hiện tại là thời kỳ mấu chốt, đột phá trong vực sâu nguyên thủy, mặc dù không có thiên địa đại đạo áp chế, bất cứ Chuẩn Đế nào cũng có thể chứng đạo, nhưng mà, không có thiên địa đại đạo, cũng không có trật tự, đồng thời cũng nguy hiểm. Một khi sơ sẩy, phí công nhọc sức không nói, còn có thể vạn kiếp bất phục. Lăng Hàn không vui không buồn, hắn không ngừng suy diễn sinh mệnh biến hóa trong thức hải, việc này đã bước qua cấp độ quy tắc Sinh Mệnh, đạt đến độ cao của “đạo”. Bốn yếu tố tùy ý hắn loại đều có thể thành đạo, chỉ là không hoàn chỉnh mà thôi. Lăng Hàn đã hình thành đại đạo của mình, một khi đại đạo hình thành, như vậy hắn liền tự thành một thể. Thành Đế. Oanh! Toàn thân hắn tỏa ra kim quang sáng ngời, sáng chói khó có thể hình dung, sau khi đạt tới cực hạn, kim quang hóa thành hai màu đen trắng, cũng diễn hóa âm dương thái cực tương sinh tương khắc.
Cuối cùng, hai màu đen trắng lại hóa thành thần quang bốn màu, sau đó bỗng nhiên biến mất không thấy đâu nữa. Xèo, Lăng Hàn lại mở mắt ra, hai ánh mắt bắn ra, cho dù là vực sâu cũng không thể che chắn tầm mắt của hắn, hắn có thể nhìn rõ bầu trời. Trong lòng Lăng Hàn sinh ra cảm giác khó nói rõ thành lời, hắn ý thức được mình bây giờ cường đại đến cỡ nào. Đây chính là Đế. Hắn chứng đạo thành Đế. A, tại sao không có hào quang đầy trời, thiên địa cộng minh? Bởi vì đây là vực sâu nguyên thủy, đại đạo không tồn tại, tại sao cộng minh? Ai! Lăng Hàn thở dài, chẳng khác gì mặc áo gấm đi đêm. Ta đã thành tựu Đại Đế nhưng không ai biết rõ, quả thật quá đáng buồn! Được rồi, sau khi ra ngoài vẫn có thể trang bức. Trên Đế đảo xem như xong, nơi này không bao giờ thiếu Đại Đế. Lăng Hàn đi ra ngoài, kết quả liền phát hiện... Đấu Chiến Thánh Hoàng lại ngâm mình trong Sinh Mệnh trì. Mẹ nó, đây là lần bao nhiêu rồi? – Tiền bối… Lăng Hàn mở lời, hắn mang theo một tia bất đắc dĩ. Đấu Chiến Thánh Hoàng nhìn sang hắn, gật đầu: – Ngươi đã thành Đế, chúng ta chính là người đồng đạo, không cần lại lấy tiền bối tương xứng.
Ngươi nghiêm túc sao? Lăng Hàn nhìn lão Thánh Hoàng, sắc mặt cổ quái. Hắn xưng huynh gọi đệ với Hầu ca, nếu như lại ngang hàng luận giao với lão Thánh Hoàng, về sau Hầu ca nhìn thấy lão Thánh Hoàng, hắn nên gọi là gì? Kêu lão tổ tông, hay là lão huynh đệ? – Hắc hắc, ngươi còn có ý kiến sao? Đấu Chiến Thánh Hoàng nhe răng, hắn không cao hứng. Tốt rồi, ngươi vui vẻ là được rồi. Lăng Hàn gật gật đầu: – Đạo hữu, không biết ba vị Đa Gia Phật thế nào? Đấu Chiến Thánh Hoàng nói: – Đa Gia lão tiểu tử kia đã chứng đạo, tư chất không tệ, đáng tiếc, hắn trước chứng đạo không nắm giữ quy tắc cửu tinh hoàn chỉnh, ngày sau có chạy ra bên ngoài, bốn yếu tố cũng bài xích quy tắc, không có cơ hội bù lại. Lăng Hàn cảm thấy đáng tiếc, nhưng cũng không cảm thấy tiếc nuối. Bởi vì Đa Gia Phật không chứng đạo tại nơi này, như vậy hắn vĩnh viễn chỉ có thể dừng lại ở cấp độ Chuẩn Đế, mặc dù có thêm chữ “chuẩn” nhưng lại kém Đại Đế như trời và đất. – Hai vị kia thì sao? Lăng Hàn lại hỏi. – Hai lão tiểu tử kia còn kém một chút. Đấu Chiến Thánh Hoàng lắc đầu.
– Có lẽ không có khả năng chứng đạo. Hơn nữa, bọn họ chỉ là Chuẩn Đế, không có cách nào chân chính hấp thu yếu tố Sinh Mệnh, nhiều lắm chỉ sống lâu mấy năm, sau đó sẽ hóa đạo. Lăng Hàn cau mày, thì ra trên Đế đảo chỉ có Đại Đế mới có thể chân chính trường sinh, Chuẩn Đế chỉ sống lâu thêm mấy năm mà thôi. Nhưng loại chuyện này hắn lại không giúp được, chứng đạo chỉ có thể dựa vào chính mình. Nhưng Lăng Hàn suy nghĩ một chút, đối với đám người Tiền Dưỡng Hạo, Hạ Hậu Bình mà nói, tâm nguyện và tiếc nuối lớn nhất của bọn họ là chứng đạo Đại Đế, bây giờ có thêm một cơ hội, bọn họ khẳng định có chết cũng không hối hận. Mọi người đều có phúc của mình, không cưỡng cầu được. Lăng Hàn hỏi: – Đa Gia Phật đã đi đấu với lão Thần thú? – Ừm. Đấu Chiến Thánh Hoàng gật đầu. – Có điều lão tiểu tử vừa mới chứng đạo, lực lượng cũng không mạnh, hiện tại chỉ đứng xem chiến mà thôi. Nhảy qua quy tắc cửu tinh, cho dù Đa Gia Phật nắm giữ yếu tố Sinh Mệnh, hắn cũng chỉ đạt tới cấp thứ năm, lại là loại cực kỳ cường đại trong cấp thứ năm. Nếu đặt ở bên ngoài, hắn có thể trấn áp tất cả Đại Đế thời kỳ toàn thịnh, nhưng đối mặt lão Thần thú thì hắn không đáng chú ý.