Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửu Sơn Tôn Giả cười nói:

- Thực sự sao?

Tay phải hắn chấn động, có một cây dù rất cổ xưa xuất hiện, hiển nhiên đã nhiều tuổi.

- Móa, Cửu Dương Tán!

- Thánh khí!

Nhìn thấy cây dù này, tất cả Tôn Giả lùi lại vài bước, đó chính là Lạc Vô Định cũng khiếp sợ.

Cửu Dương Tán, đây là Thánh khí do Cửu Dương Thánh Nhân tự tay luyện chế, nó đi theo Cửu Dương Thánh Nhân chém giết thiên hạ, thậm chí Lăng Thiên Tổ Vương từng bại trong tay nó, có thể nói bá đạo cỡ nào?

Một Tôn Giả cầm Thánh khí, cho dù Thánh khí bộc phát uy lực trong thời gian ngắn, giết Tôn Giả như cỏ rác, có Tôn Giả nào không sợ?

Nhưng mọi người cũng biết, Cửu Sơn Tôn Giả sẽ không thật cầm Thánh khí giết người, bởi vì các Tôn Giả đều có lai lịch lớn, thậm chí có người đến từ Đế tộc, thật giết bọn họ, đến lúc đó sẽ có nhiều Tôn Giả mang theo Thánh khí thậm chí Đế binh đi Cửu Dương Thánh Địa.

Bởi vậy, đây chỉ là uy hiếp, cũng là một loại tỏ thái độ, nếu ai dám động Lăng Hàn, vậy thì đón lửa giận của Thánh khí đi.

Có ai nghĩ tới, lần này Cửu Sơn Tôn Giả đi ra ngoài còn mang theo Thánh khí, tự nhiên làm cho tất cả mọi người suýt hôn mê.

- Cửu Sơn, ngươi thật đúng là điên rồi!

Long Thất Tôn Giả nói, ngữ khí lạ lẫm, cũng không biết đang cảm khái Cửu Sơn Tôn Giả quyết tuyệt hay phát tiết khó chịu trong lòng.

- Hiện tại bản tôn có thể dẫn người rời đi chứ?

Cửu Sơn Tôn Giả nói.

- Chậm!

Long Thất Tôn Giả lại mở miệng, nói:

- Cửu Sơn, ngươi có Thánh khí nơi tay, thực lực hiện tại có thể trấn áp mọi người, nhưng ngươi có thể bảo vệ kẻ này một lần, có thể bảo vệ hắn cả đời hay không?

- Ngươi có ý gì?

Cửu Sơn Tôn Giả nhíu mày nói, trong lời nói mang theo lửa giận.

Long Thất Tôn Giả không sợ, nói:

- Trước đó kẻ này đạt được Thiên Vũ Tôn Giả truyền thừa, chỉ có thể nói là vận khí, mà không phải thực lực. Cho nên, hiện tại cho người khác khiêu chiến hắn, nếu chứng minh thực lực của hắn hoàn toàn xứng đáng, có thể đạt được truyền thừa này, như vậy bản tôn sẽ công nhận hắn.

- Không sai.

Tử Kim bà bà cũng mở miệng, nói:

- Tiểu tử này chỉ thông hiểu trận pháp, vừa vặn bị hắn bắt được cơ hội, hoàn toàn không phải thực lực của hắn.

- Ha ha, bản tôn cũng cho rằng như thế mới công bằng, cho những người khác một cái cơ hội.

Các Tôn Giả tỏ thái độ, muốn Lăng Hàn tiếp nhận đám người khiêu chiến, chứng minh hắn có thực lực đạt được phần truyền thừa này mà không phải dựa vào vận khí, vừa vặn biết chút trận pháp.

Lăng Hàn cười một tiếng, nói:

- Tốt, đánh nhau cùng cấp, ta sợ ai?

Cửu Sơn Tôn Giả đã giành cho hắn cơ hội đánh một trận công bằng, tiếp theo phải xem bản thân hắn.

Nghe nói như thế, Cửu Sơn Tôn Giả nhìn sang Lăng Hàn.

Lăng Hàn không nói gì, hắn chỉ gật đầu, trên mặt đầy tự tin.

- Tốt, ai tới khiêu chiến tên tiểu bối này?

Long Thất Tôn Giả nói.

- Ta đến!

- Ta đến!

- Để cho ta tới!

Mọi người tranh nhau xông lên, Lăng Hàn rất yêu nghiệt, nhưng nơi này không có trận pháp cho Lăng Hàn mượn dùng, thứ hai hắn chỉ là Sinh Đan sơ kỳ, chiến lực có thể mạnh tới mức nào?

- Đừng nóng vội, đừng nóng vội!

Đại Hắc Cẩu lập tức nhảy ra ngoài, nói:

- Muốn khiêu chiến tiểu Hàn tử cũng được, lấy tiền đặt cược ra đây!

Tiền đặt cược?

Tất cả mọi người sửng sốt, đây là ý gì?

- A, các ngươi thắng có thể đạt được bảo vật của Tiểu Hàn tử, các ngươi thua thì phủi mông rời đi? Nào có chuyện tốt như vậy!

Đại Hắc Cẩu lắc đầu, nói:

- Cầm tiền đặt cược ra đây, thắng có thể thu gốc lẫn lãi, nhưng thua thì lưu tiền đặt cược lại!

Lời này nghe rất hợp tình lý nhưng tại sao nghe giống con buôn thế?

Lăng Hàn không nói gì, có Đại Hắc Cẩu ở đây, công việc mặt đen sẽ do nó nhận thầu.

- Tốt, ta đến!

Có một tên Sinh Đan cảnh nhảy ra ngoài, hắn là Sinh Đan hậu kỳ, thực lực cao tới thập ngũ trọng thiên, hắn cho rằng mình sẽ thắng nên có thể thu tiền cược về.

Hắn lấy ra một nhánh bảo sâm, đó là tiên dược hoạt huyết, thời khắc mấu chốt có thể cứu mạng.

- Tới tới tới, muốn khiêu chiến tới chỗ Cẩu gia báo danh, không báo danh thì không tham dự.

Đại Hắc Cẩu tươi cười, nó rất nhiệt tình mời chào người tới tham gia.

Đám người rất muốn đánh nó, bọn họ cũng không phải đồng tử tặng bảo, ngươi cao hứng như vậy làm gì?

- Lăng Hàn, ngoan ngoãn nhận thua đi, không nên lãng phí thời gian lẫn nhau.

Tên Sinh Đan cảnh kia nói.

- Kế tiếp.

Lăng Hàn nói.

- Ngươi!

Tên Sinh Đan cảnh tức giận, ta vừa đứng lên đài ngươi đã bảo kế tiếp, ngươi xem thường ta sao?

Bành!

Nhưng hắn chưa nghĩ xong thì một đấm đánh hắn bay ra khỏi lôi đài.

Ba, hắn ngã xuống đất và ngất đi.

Bại.

- Tới tới tới, kế tiếp.

Ánh mắt Đại Hắc Cẩu đảo qua, chỉ vào một người nói:

- Lão huynh, tới phiên ngươi.

Tên Sinh Đan cảnh kia nghiêm túc, hắn là Sinh Đan viên mãn, chiến lực đã vượt qua nhị thập trọng thiên, nhưng Lăng Hàn một quyền liền thắng, chiến lực quá kinh người.

Chỉ là Sinh Đan sơ kỳ, tại sao lại mạnh như vậy?

- Thật xấu hổ, ta không phải Sinh Đan sơ kỳ, mấy tháng trước đã bước vào Sinh Đan trung kỳ.

Lăng Hàn rất tốt bụng giải thích.

Mẹ nó!

Mọi người mắng thầm một tiếng, với thiên phú yêu nghiệt của Lăng Hàn, hắn tiến thêm một bước, chiến lực đã tăng lên bốn năm trọng thiên.

Mạnh hơn nữa cũng chỉ là Sinh Đan trung kỳ.

Tên Sinh Đan cảnh thứ hai dậm chân bay lên không, chiến lực của hắn đạt đến nhị thập nhất trọng thiên, hắn có nắm chắc phần thắng.

- Ta sẽ đánh bại ngươi!

Hắn hét lớn một tiếng, sau đó công kích từ không trung.

Người này cũng cẩn thận, đầu tiên công kích từ xa thăm dò thực lực của Lăng Hàn.

Lăng Hàn thét lớn, hắn cũng bay lên không trung, cũng đón hỏa lực của đối phương.

Chờ Đại Hắc Cẩu suốt ba tháng qua, hắn luyện hóa tất cả thiên tài địa bảo trên người, Hỗn Độn Tiên Đan còn mạnh hơn trước rất nhiều, lực lượng nguyên thủy của hắn không còn là thập ngũ trọng thiên, mà là thập bát trọng thiên!

Oanh, Lăng Hàn lao tới, hắn đấm ra một quyền.

- Ha ha, ta không thể không thừa nhận, ngươi thật sự phi phàm, đi vào Sinh Đan trung kỳ không bao lâu, chiến lực đạt tới nhị thập trọng thiên!

Tên Sinh Đan cảnh thứ hai lạnh lùng nói:

- Nhưng sức chiến đấu của ta là nhị thập nhất trọng thiên!

Sau vài lần thăm dò, hắn cũng biết thực lực của Lăng Hàn, tự nhiên thu hồi tâm lý cẩn thận và nghênh chiến Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười một tiếng, Hỗn Độn Tiên Đan chấn động, chiến lực đối phương giảm ba trọng thiên.

Ầm!

Hai người đấu nhau, chỉ thấy tên Sinh Đan kia bay ngược về phía sau, hắn không địch nổi.

Kém hai trọng thiên chiến lực, hắn lại không có Hỗn Độn Tiên Đan hấp thu lực lượng đả kích, hắn có thể không bại hay sao?

Nhưng đám người bên ngoài cho rằng đây là hài kịch.

Tên Sinh Đan cảnh kia lúc trước khoe khoang, miệt thị Lăng Hàn, kết quả người ta dùng một quyền đánh bay, quả thực là chê cười lớn.

Nhưng điều này cũng làm đám người kinh ngạc, chiến lực của Lăng Hàn quá kinh khủng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK