Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn ở trong quá trình này không ngừng tuần hoàn, tân tân khổ khổ hấp thu đến một viên Hư Tử, sau đó nổ mình trọng thương, lại một bên chữa trị thân thể, một bên rút ra lực lượng trong đó rèn luyện thể chất.

Không thể nghi ngờ, cái này để cho hắn vô cùng thống khổ, nhưng Lăng Hàn lại thật sự cảm thấy thể thuật tăng lên, tuy cái này rất chậm, còn lâu mới có thể so sánh với rút ra quyển trục vị diện, lại không thể nghi ngờ mở ra một bảo khố.

Quyển trục vị diện sẽ tiêu hao hết, mà chỉ cần toàn bộ Nguyên Thế Giới bất diệt, loại biện pháp thứ hai liền vĩnh viễn có thể duy trì.

Nhất quan trọng nhất là cái gì?

Lăng Hàn đã có thể cảm ứng hấp thụ năng lượng Hư Tử, cái này ý nghĩa chỉ cần hắn đạt tới Nhất Bộ Thiên Tôn, rảo bước tiến lên Nhị Bộ Thiên Tôn là sự tình ván đã đóng thuyền.

Lại bảy trăm vạn năm sau, Nữ Hoàng xuất quan.

Nàng cũng đồng dạng thành công dung hợp Ngũ Hành lôi thuật, hơn nữa chạm đến bình cảnh tầng bảy.

Nữ Hoàng Độ Kiếp.

Nàng độ cực kỳ gian nan, cảnh giới càng cao, thiên kiếp lại càng cuồng bạo, huống chi nàng là Đế Tinh, thiên kiếp chi uy viễn siêu cảnh giới.

Khá tốt, dựa vào nắm giữ đối với Ngũ Hành chi lôi, uy hiếp của Lôi Đình công kích giảm rất nhiều, Nữ Hoàng hữu kinh vô hiểm vượt qua đại kiếp, tiến nhập Tiên Khách Cư vững chắc cảnh giới.

Lăng Hàn thì đã sớm hoàn thành một bước này, hắn đứng lên, đi nhanh ra ngoài.

Trong cung điện này rất có khả năng cất dấu bí mật chung cực, hắn cảm thấy hết sức hứng thú.

Đang lúc hắn đứng dậy, phía sau truyền đến tiếng bước chân.

Hắn quay đầu lại, mục quang không khỏi nhảy lên.

Tiêu Anh Hùng, Miêu Hóa!

Hai người này rõ ràng dắt tay nhau mà đi, chung một chỗ tiến vào cung điện.

Theo như ý tứ của Nguyên Cổ Thiên Tôn, chỉ có nắm giữ bốn loại lôi thuật bên ngoài, mới có khả năng thông qua Lôi Đình chi môn, như vậy hai người này hẳn là cũng đã nhận được bốn loại lôi thuật truyền thừa phía trước, dù sao đều là Đế Tinh, điểm ấy ngộ tính tự nhiên không nói chơi.

Bất quá, tất cả Tiên Vương tầng chín đều ở đây, bọn hắn là làm sao thông qua đại môn?

Là tầng chín có thể thông qua sao?

Trong đầu Lăng Hàn hiện lên rất nhiều nghi hoặc, nhưng trên mặt lại lộ ra sát khí dày đặc:

- Hai người các ngươi là tới tặng đầu người sao?

- Sai rồi, là tới giết ngươi!

Tiêu Anh Hùng lãnh đạm nói, trực tiếp tế ra tiên thương.

Vận khí của hắn không có tốt như Lăng Hàn, ở bên ngoài tìm thật lâu, lúc này mới hết được bốn loại lôi thuật truyền thừa, đi tới Chung Cực chi địa này, xảo hợp chính là, hắn ở chỗ này gặp Miêu Hóa, thật đúng là không phải hắn cố ý đi tìm đối phương.

- Hôm nay kết thúc ân oán a!

Lăng Hàn tay cầm Tiên Ma kiếm, nếu như bọn hắn ra Tiên Vương mộ địa, Thiên Tôn của võ viện là tuyệt đối không cho phép bọn hắn tự giết lẫn nhau, cho nên phải ở chỗ này kết thúc ân oán.

- Giết ngươi như giết gà mà thôi!

Miêu Hóa khinh thường nói, hắn cũng lấy ra tiên côn, oanh, khí tức tầng tám bàng bạc như hải.

Từ mấy ngàn vạn năm trước hắn đã đột phá tầng tám, mà nhiều năm như vậy, hắn cũng tu tầng tám đến hậu kỳ, chiến lực càng trực tiếp bão tố tầng chín hậu kỳ, tu vi càng cao, năng lực vượt qua cảnh giới lại càng yếu, cũng chỉ có Đế Tinh mới có khả năng mạnh như vậy.

Oanh, Tiêu Anh Hùng cũng tận tình phóng thích khí tức của mình, đồng dạng là tầng tám hậu kỳ.

Lăng Hàn bất động thanh sắc, tay phải cầm Tiên Ma kiếm, tay trái duỗi ra, câu một ngón tay:

- Đến đây đi!

- Hung hăng càn quấy!

Hai đại thiên kiêu đều cười lạnh, nhao nhao xuất kích.

Một cái thương đâm, một cái côn quét, bọn hắn không cần phối hợp, đạt tới trình độ như bọn hắn, tùy ý ra tay có thể vô cùng ăn ý.

Lăng Hàn huy kiếm nghênh tiếp, ông, Tiên Ma kiếm đồng thời ngăn cản côn cùng thương, lực lượng khổng lồ bắt đầu khởi động, lập tức nhấn cánh tay của hắn xuống, sắp chống đỡ đến mặt mới ngừng lại được.

Hắn lại hét lớn một tiếng, thể thuật bạo phát, bành, đồng thời đánh bay thương cùng côn.

Bảy đạo dị sắc quấn quanh, hắn như Thiên Thần.

- Tầng bảy!

Tiêu Anh Hùng cùng Miêu Hóa đều khiếp sợ, nhất là Tiêu Anh Hùng, lúc trước thời điểm hắn đánh với Lăng Hàn một trận, đối phương mới vừa vặn đột phá tầng sáu, nhưng bây giờ rõ ràng là tầng bảy rồi!

Nhiều năm như vậy, hắn chỉ từ tầng tám sơ kỳ tu đến hậu kỳ, ngay cả đỉnh phong cũng không tới, khoảng cách đột phá tầng chín ít nhất còn cần năm ngàn vạn năm, cái này đã nhanh đến không hợp thói thường, nhanh kinh người rồi.

Nhưng so sánh với Lăng Hàn, đây không phải như ốc sên bò sao?

Chiếu như vậy xem, thời điểm hắn bước vào tầng chín, Lăng Hàn hẳn cũng không sai biệt lắm muốn đột phá cảnh giới này rồi.

Hắn nhìn về phía Miêu Hóa nói:

- Không tiếc một cái giá lớn, hôm nay nhất định phải làm cho người này hồn phi phách tán!

- Được!

Miêu Hóa gật đầu, hắn chỉ nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, giơ tiên côn lên cao, ông ông ông, phù văn trên thân côn sáng lên.

- Triêu thiên nhất côn, Tiên Vương cúi đầu!

Hắn xuất kích, oanh, tiên côn oanh rơi, lấy lực lượng tầng chín của hắn đủ để hoàn toàn thúc dục ra uy năng của Tiên Kim, một côn quét ra, kim quang sáng chói, mà cùng lúc này, hắn cũng dùng tinh thần trùng kích.

- Chết!

Hắn trước tiên lao đến.

Tiêu Anh Hùng ở một bên chuẩn bị, chờ Lăng Hàn lộ ra sơ hở, sẽ bổ khuyết thêm một thương, lấy tánh mạng của Lăng Hàn.

Tinh thần trùng kích đánh tới, cái này không nhìn khoảng cách, lập tức để cho Lăng Hàn ôm đầu.

- Ha ha!

Miêu Hóa cười to, hắn đối với tinh thần trùng kích tràn đầy tin tưởng, chỉ cần không bị đối thủ đồng dạng lấy tinh thần trùng kích chôn vùi, sẽ để cho đầu người quặn đau, mất đi năng lực phản ứng, nặng thì trực tiếp đâm nổ Thức Hải, đoạt tánh mạng người.

Lăng Hàn đã trúng chiêu, hắn một côn rơi xuống, muốn thừa cơ đánh Lăng Hàn thành bánh thịt.

Đơn giản như vậy?

Tiêu Anh Hùng lộ ra khó hiểu, lúc trước hắn là cùng Lăng Hàn giao thủ, hai người chiến lực khó phân cao thấp, nhưng Tiên Khí của đối thủ lại là Phệ Kim thiết, làm cho hắn không thể không bỏ chạy.

Lăng Hàn có không chịu nổi một kích như vậy sao?


- Có lừa dối!


Hắn vội vàng nhắc nhở.


Miêu Hóa khinh thường, trúng tinh thần trùng kích của hắn, dù Lăng Hàn cố ý bán cái sơ hở cho hắn, hắn cũng muốn biến thành sơ hở chân chính, tiễn đưa đối phương ra đi.


Một côn đánh rớt!


Lăng Hàn bỗng nhiên ngẩng đầu, trong tay trái có cửu thải Lôi Đình chớp động, đưa về phía tiên côn.


Tay không đón đỡ Tiên Khí?


Ngươi cho rằng mình là ai, thuần túy là tìm chết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK