Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn lắc đầu: – Đạo bất đồng, bất tương vi mưu! Hắn có ý nghĩ khác biệt, hoàn toàn không cần hủy diệt thế giới này thay vào đó, mà là tự thành một thế giới. Giống như cây liễu, hoàn toàn không cần chặt nó đi, mà là bẻ cành của nó sau đó trồng xuống đất, có thể làm cho nó mọc rễ nảy mầm, trở thành một gốc cây mới. Đương nhiên, Lăng Hàn cũng không thể khẳng định, cho dù hắn tự thành thiên địa, hắn có thể đối kháng lực lượng thiên địa áp súc còn nguyên điểm hay không. Nhưng mà, hắn tình nguyện thử một lần. Đây là điểm khác biệt giữa hắn và lão Thần thú. Hai người không nói thêm gì nữa, chỉ có kịch chiến. Lão Thần thú không ngừng diễn hóa năng lực hắn vừa có, khi độ thuần thục tăng lên, chiến lực của hắn càng khủng bố. – Tìm ra ngươi rồi! Lăng Hàn khẽ quát một tiếng, hắn xông thẳng vào một lão Thần thú, song quyền tấn công liên tục.

– Thì tính sao? Lão Thần thú hừ một tiếng, thực lực của hắn còn trên cả Lăng Hàn, cho nên, dù bị phát hiện chân thân thì sao? Nhưng vì càng quen thuộc năng lực của hắn, hắn lập tức thu hồi phân thân đầy trời, chỉ cần lại huyễn hóa một lần, Lăng Hàn sẽ phí nửa ngày mới có thể tìm được hắn. Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên sau lưng Lăng Hàn xuất hiện đôi cánh hỏa diễm. Phượng Dực Thiên Tường! Thân hình của hắn bỗng nhiên gia tốc, hắn bắt lấy lão Thần thú. – Ngươi muốn chết sao? Lão Thần thú khinh thường, hắn không phải đánh nhau chợ búa, ngươi vật lộn như thế cũng mất mặt Đại Đế. Lăng Hàn cười một tiếng, oanh, hai cánh vỗ mạnh và kéo lão Thần thú rơi vào biển rộng. Lần này, lão Thần thú biến sắc. Khốn kiếp, Lăng Hàn muốn đồng quy vu tận với mình. Nhưng trong nháy mắt sau đó, hắn lộ ra uy nghiêm đáng sợ. Tốt! Phải biết, hắn thu được thần thông của Âm Dương Thú, một thể hai hóa, đây là âm thể của hắn, cho dù chết thì hắn còn có dương thể. Đúng vậy, việc này nhất định tổn thương tới thực lực của hắn, nhưng mà, chỉ cần Lăng Hàn vừa chết, có ai có thể uy hiếp tới hắn.


Lại nói, trên Đế đảo không đáng giá nhất chính là thời gian, hắn hoàn toàn có thể lại tu ra âm thể, chỉ mất mấy trăm triệu năm mà thôi. – Thành toàn ngươi! Lão Thần thú cũng chế trụ Lăng Hàn, đồng thời hắn cũng bắt đầu gia tăng tốc độ, chủ động bay vào trong biển tử vong. Hai tên Đại Đế cùng phát lực, như vậy không ai có thể ngăn cản. Oành! Hai người đồng thời rơi vào trong biển rộng, hơn nữa, vì phòng ngừa đối phương đào thoát, bọn họ còn nắm chặt lấy nhau. Lực lượng tử vong vô tận ập tới, lão Thần thú lập tức cảm nhận được sinh cơ chôn vùi, cho dù nơi này còn có yếu tố Sinh Mệnh, nhưng lại thua xa lực lượng tử vong, cũng vượt xa sinh mệnh bổ sung.. Tử vong sắp tới. Hắn ngược lại còn nở nụ cười,, bởi vì Lăng Hàn cũng sắp chết rồi. Ha ha, lần này có giá trị! Tay của hắn dần dần vô lực, rốt cuộc không thể bắt được Lăng Hàn, thân thể không ngừng chìm xuống. Nhưng vào lúc này, hắn nhìn thấy hai tay của Lăng Hàn đang chấn động, hắn đang bơi lên mặt biển. Khốn kiếp, tình huống như thế nào? Không, không chết?


Lão Thần thú chấn kinh, hắn mở to mắt muốn bắt lấy Lăng Hàn, nhưng vì sinh cơ sắp sửa diệt tuyệt, hắn đâu còn sức lực, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Lăng Hàn không ngừng bơi lên mặt biển. Vì cái gì? Vì cái gì a! Hắn biết rõ sinh mệnh lực Lăng Hàn tràn đầy, trước đó thừa nhận bao nhiêu trọng kích vẫn có thể khôi phục rất nhanh, nhưng mà, đây là biển tử vong, tràn ngập lực lượng tử vong,c ho dù là hắn cũng phải chết. Lăng Hàn dựa vào cái gì có thể sống sót? Thậm chí còn có thể ngăn cản? Nhưng mà, hắn đã không có khả năng biết rõ, thân thể đã chìm vào biển tử vong. Bành! Lăng Hàn lao ra khỏi mặt nước và lao về Đế đảo. Chỉ trong thời gian ngắn như thế, yếu tố Sinh Mệnh tích lũy trong cơ thể đã hao tổn đến không còn, nếu lão Thần thú chủ thể giết tới, chỉ cần đẩy hắn vào trong biển, hắn khẳng định sẽ xong đời. Sau khi lên Đế đảo, yếu tố Sinh Mệnh lập tức bổ sung cuồn cuộn. Lăng Hàn nhẹ nhàng thở ra, hắn còn tươi cười. Trận chiến lúc trước đã thay đổi tình thế. Đầu tiên hắn “đưa” thi thể tuyệt địa chi chủ cho lão Thần thú, nhưng hắn đã lập tức phản kích, làm bộ đồng quy vu tận, kéo lấy lão Thần thú cũng rơi vào biển tử vong, thành công diệt đi một phân thân của hắn. Đây cũng không phải là phân thân như Vạn Ảnh Thánh Hoàng, là âm dương hai hóa thân, tự nhiên sẽ làm lão Thần thú bị trọng thương. Trước thua sau thắng, thành công lật về một ván.


Nhưng mà, lão Thần thú cũng không phải không có thu hoạch, hắn đã có năng lực của tuyệt địa chi chủ, cho dù chỉ là chủ thân nhưng vẫn mạnh tới mức đáng sợ. Lăng Hàn quyết định, tiếp tục tham ngộ yếu tố Sáng Tạo, chỉ có nắm giữ ba yếu tố, hắn mới có tư cách chân chính đối kháng lão Thần thú, thậm chí giết chết quái vật này. – Ngao! Ở trên đảo có tiếng lão Thần thú gào thét. Chuyện này có thể lý giải, một phân thân trọng yếu đã chết rồi, lão Thần thú có thể không tức giận hay sao? Lăng Hàn không để ý đến, hắn đang nghiên cứu yếu tố Sáng Tạo. Chuyện này lại biến thành nan đề cho Lăng Hàn. Có thể nắm giữ yếu tố Hủy Diệt, đó là bởi vì Lăng Hàn đã sớm học được năng lượng hủy diệt, còn yếu tố Sáng Tạo... Hắn lại không có nắm giữ năng lượng Sáng Tạo. Bốn yếu tố chống lại lẫn nhau, có tính chất biệt lập, cho nên không thể kiêm tu. Nhưng Lăng Hàn có can đảm nếm thử, tự nhiên hắn có chút nắm chắc. Làm sao bây giờ? Nếu yếu tố bài xích, vậy thì lợi dụng lực bài xích. Ở trong cơ thể Lăng Hàn, hai loại yếu tố bài xích lẫn nhau, nếu không phải Lăng Hàn mở ra thiên địa chứa chúng, tuyệt đối sẽ làm thân thể của Lăng Hàn bị hủy diệt. Nhưng bởi vì hai yếu tố bài xích lẫn nhau, bọn chúng sẽ duy trì cục diện này, hắn gia tăng thêm yếu tố Sáng Tạo thì sao?


Lăng Hàn tin tưởng, việc này còn dễ dàng hơn các Đại Đế khác đi lĩnh hội yếu tố thứ hai. Hắn truyền thụ kinh nghiệm của mình, các Đại Đế khác không có cách gì bắt chước, nhưng Đinh Thụ, Tỉnh Hạo Nhiên, Thủy Thanh Sưởng lại thử một lần, dù sao bọn họ bá chủ Nguyên thế giới, nắm giữ năng lượng hủy diệt, cũng có khả năng sáng tạo thiên địa. Nếu như đám người Đinh Thụ cũng có thể tăng từ cấp thứ ba lên cấp thứ hai, như vậy bọn họ hợp lại, lão Thần thú chỉ có con đường chết. Nhưng, con đường dài dằng dặc, rất khó tu thành. Lăng Hàn không có lo lắng người khác, cũng chỉ đắm chìm trong thế giới của mình, nghiên cứu yếu tố Sáng Tạo. Sáng Tạo và Hủy Diệt hoàn toàn tương phản, gióng như Sinh Mệnh và Tử Vong. Lăng Hàn lợi dụng yếu tố Sinh Mệnh cùng yếu tố Hủy Diệt bài xích, nhân cơ hội lĩnh hội yếu tố Sáng Tạo, nhưng dù hai yếu tố đấu với nhau, chúng vẫn sinh ra lực đẩy rất mạnh, từ đó ngăn cản Lăng Hàn nắm giữ yếu tố Sáng Tạo. Bởi vậy, tiến độ của hắn chậm không hợp thói thường. Nhưng vẫn câu nói kia, ở Đế đảo, không đáng giá nhất chính là thời gian. Lăng Hàn muốn làm chính là so tốc độ với lão Thần thú, nếu hắn nắm giữ yếu tố Sáng Tạo trước tiên, như hắn có thực lực ngang hàng với lão Thần thú, thậm chí còn khả năng vượt qua. Ngược lại, nếu lão Thần thú nắm giữ yếu tố Tử Vong trước tiên, như vậy tất cả đều xong đời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK