Mà kẻ cầm đầu gây họa, tất nhiên là Lăng Hàn.
Chỉ là hắn lại sợ Lăng Hàn giết chết Vu Hải, nên hoàn toàn không dám chủ động xuất kích.
Lăng Hàn cười nhạt, phóng người nhảy lên một cái, xông về phía Vu Ích.
Hắn cũng không có nhiều thời gian để lãng phí ở trên người đối phương. Ở đây vẫn còn có rất nhiều bảo quả đang chờ hắn đi ngắt lấy.
Yêu Hầu Quyền, tần suất công kích, ba mươi lần trùng điệp lực.
Lăng Hàn dùng tới chiến lực mạnh nhất của mình. Phải tốc chiến tốc thắng.
- Đâm đầu vào chỗ chết!
Vu Ích cười lạnh. Hắn không dám chủ động công kích, chỉ sợ Lăng Hàn giết chết Vu Hải. Nhưng bây giờ Lăng Hàn vọt tới, vậy dĩ nhiên đã hóa giải nỗi lo lắng của hắn.
Xoạt.
Hắn vung đao chém tới.
Lăng Hàn sôi trào huyết khí.
Ầm.
Trên người hắn có khí tức màu vàng nhạt lưu chuyển, lực lượng trong nháy mắt tăng vọt.
- Cái gì, tứ biến!
Vu Ích giật mình kinh ngạc. Lăng Hàn này vừa sôi trào huyết khí, khí tức lộ ra ngoài, tất nhiên cũng không có khả năng ẩn giấu tu vi. Nhưng chính là như vậy, mới khiến cho Vu Ích giật mình, tròng mắt cũng muốn rơi ra ngoài.
Chỉ là tứ biến lại có thể chống lại mình?
- Tứ biến thì thế nào?
Lăng Hàn cười nói. Hắn lấy ra năng lượng thạch quấn ở trên nắm tay, từng quyền cùng đoản đao cứng rắn va chạm.
Ầm ầm ầm ầm.
Hơn mười quyền đánh xuống. Vu Ích chỉ cảm thấy tay mình cũng đang run rẩy, có loại cảm giác cầm đao không vững.
Làm sao có thể?
Hắn lại là ngũ cốt. Ngũ cốt, lại có thể ở trong đối kháng chính diện không bằng một tứ biến?
Hắn không tự chủ được, nghĩ đến yêu nghiệt ép trời ở Đế Đô kia. Có người nói người kia mạnh đến mức nghịch thiên, chính là nhảy qua một cảnh giới lớn vẫn còn có thể nghiền ép tất cả đối thủ.
Yêu nghiệt này hắn chỉ mới nghe thấy mà thôi. Nhưng người trẻ tuổi trước mặt đang cùng hắn đối kháng, lại nghiễm nhiên biểu hiện ra chiến lực khủng khiếp như vậy.
Hóa ra, trên đời thật sự có thiên tài.
Trong lòng hắn không khỏi thở dài. Vì sao không để cho ba đứa con trai của mình thu liễm một chút, không nên lớn lối như vậy. Bằng không cũng không đến mức chọc tới Lăng Hàn, đến mức chết hai người. Hắn cũng tự trách mình nổi lòng tham, nhìn người ta là trận sư lại muốn lợi dụng năng lực của người ta, kết quả lại kết thù.
Nhưng mà, không có thuốc hối hận nào có thể ăn. Hiện tại chuyện duy nhất hắn có thể làm, chính là giết chết Lăng Hàn, báo thù cho thê tử, cho con trai.
Lăng Hàn đại bạo phát, tay trái lấy ra năng lượng thạch chuyên môn phòng ngự, tay phải lại lấy ra năng lượng kim tăng cường công kích. Ở dưới sự điên cuồng công kích này, Vu Ích nhất thời không chịu được.
Năng lượng cấp độ cao vì sao gọi là cấp độ cao?
Cũng là bởi vì uy lực cực lớn, trình độ vượt xa bí lực.
Muốn lấy bí lực đối đầu với năng lượng cấp độ cao, vậy cần phải ở trên phương diện lực lượng vượt qua rất nhiều lần.
Vu Ích quả thực có lực lượng cường đại hơn so với Lăng Hàn. Nhưng sau khi Lăng Hàn bạo phát huyết khí, hắn lại có bao nhiêu ưu thế lớn?
Khoảng chừng gấp đôi mà thôi.
Ở dưới ba mươi tầng lực lượng Yêu Hầu Quyền công kích, Vu Ích đã quá sức, huống gì còn có tần suất công kích và năng lượng cấp độ cao.
Ầm!
Đoản đao trong tay Vu Ích bay ra, nắm đấm của Lăng Hàn cũng nặng nề nghiền qua, đánh thẳng vào mặt hắn.
Hắn miễn cưỡng đưa hai tay che ở trước người đón đỡ. Nhưng hắn chỉ cảm thấy trong xương truyền đến cảm giác đau đớn mãnh liệt. Khẳng định đã bị đánh gãy.
Giờ phút này, Vu Ích lại không có tâm tư may mắn. Người trẻ tuổi này là quái vật giống như Hồng Thiên Bộ, có thể nhảy qua một cảnh giới vô địch.
Hắn bắn thân hình lên cáo, muốn nắm lấy người con trai cuối cùng của mình bỏ chạy.
- Hừ!
Lăng Hàn cười lạnh, đổi sang sử dụng Lưu Quang Quyền.
Ầm ầm ầm.
Vô số quyền ấn bạo phát, mang theo năng lượng màu vàng, lao tới công kích về phía Vu Ích.
Công kích như vậy, Vu Ích cho dù toàn lực phòng thủ vẫn không có cách nào hoàn toàn hóa giải. Hiện tại trốn thì thế nào?
Hắn nhất thời trúng chiêu, liền bị đánh vài quyền. Năng lượng cấp độ cao đơn giản xé ra phòng ngự của hắn, tạo thành đả kích nặng nề đối với hắn.
Ầm.
Vu Ích ngã trên mặt đất, trên thân thể có bao nhiêu cái gãy xương, máu tươi đầm đìa. Hắn đâu còn có một chút uy phong nào cường giả ngũ cốt?
Tất cả mọi người chấn động kinh ngạc đến không biết phải nói gì. Một tứ biến đánh bại ngũ cốt. Ai có thể tin tưởng?
Lăng Hàn nhìn về phía Vu Hải. Đối phương dứt khoát nhắm hai mắt lại, sợ hãi tới mức hôn mê bất tỉnh.
- Ha ha ha ha, ngươi dám giết ta sao?
Vu Ích cười nói. Chỉ là nụ cười này khiến trong miệng hắn lại điên cuồng phun ra máu tươi.
- Ta lại là thành chủ của Huyền Bắc Quốc. Nếu như ngươi giết chết ta, liền tương đương với phản quốc!
Hắn tiếp tục vừa phun máu vừa cười.
- Ở đây có nhiều nhân chứng như vậy, ngươi dự định giết người diệt khẩu sao?
Những lời này nói ra, mọi người không khỏi đồng thời lui về phía sau mấy bước.
- Cho dù ngươi giết chết bọn họ cũng vô dụng. Bên ngoài vẫn có rất nhiều người!
Vu Ích ho khan.
- Lẽ nào, ngươi có thể giết hết người trong thiên hạ sao?
- Cái này cũng không cần ngươi lo lắng.
Lăng Hàn đánh ra một quyền, giết chết Vu Ích.
Có điều cố kỵ thì không giết sao?
A, trước đó hắn đã ghi lại hình ảnh năm người nhà bọn họ đã nhiều lần sỉ nhục đối với hắn. Có chứng cứ như vậy, hắn hoàn toàn có lý lẽ.
Trận sư cao cấp kiêm đan sư cao cấp, sao có thể để cho người ta khinh thường sỉ nhục được?
Về phần chiến đấu với Vu Ích.
Ách.
Chiến đấu tránh không được sẽ có thương vong. Vu Ích lại một lòng muốn báo thù cho thê tử và con trai, từng chiêu ngoan lệ. Lăng Hàn không hạ tử thủ, người chết sẽ là hắn.
Dĩ nhiên, giết thành chủ của đế quốc, Lăng Hàn khẳng định vẫn phải nhận chút trừng phạt, nhưng tuyệt đối sẽ không quá mức nghiêm trọng.
Hắn lại đánh ra một quyền. Vu Hải cũng bị giết chết trong nháy mắt.
Những người xung quanh, toàn thân đều run lên. Vị này sẽ không nổi sát tính, thật sự giết bọn họ diệt khẩu chứ?
Lăng Hàn cười nhạt:
- Các ngươi không động tới ta, ta tất nhiên cũng sẽ không giết các ngươi.
Mọi người liền vội vàng gật đầu, nhưng trên mặt lại đều tràn ngập biểu tình không tin.
- Đại ca, ta đột nhiên có chút việc, không bằng ngươi mở trận pháp này ra, ta đi trước.
Có người nói.
- A, đúng đúng đúng, ta cũng có chuyện đi trước.
Lập tức liền có người phụ họa.