Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Muốn nói ai ôm lòng tin vào Lăng Hàn thì đó nhất định là chính hắn.

Hắn ôm tâm thành Đế, hắn cho rằng mình không bằng các đời Đại Đế?

Nói giỡn!

Trên thực tế, hắn thành tựu tới hiện tại đã hơn xa Đại Đế năm đó.

Nếu không phải bốn tên Đại Đế thiểm điện trước mắt nắm giữ một tia đế uy, cho dù là Thánh Nhân nhất tinh thì như thế nào, Lăng Hàn hoàn toàn có thể trảm chết.

– Thật sự cho rằng ta sợ các ngươi hay sao?

Lăng Hàn hét lớn một tiếng, hắn lập tức phản kích.

Hắn hiện tại đã là Tôn Giả cửu tinh, một kích của hắn có thể đánh ra sáu mươi đạo quy tắc thất tinh đan vào nhau, tương đương với sáu đạo quy tắc bát tinh, đây là chiến lực mạnh cỡ nào?

Trước đó đã có người phỏng đoán, thời điểm hắn đạt tới Tôn Giả cửu tinh thì có thể ngang hàng với Thánh Nhân tứ tinh ngũ tinh, kỳ thật đã đánh giá thấp, từ chiến lực thấp nhất mà tính, hắn thậm chí có thể ngang hàng Thánh Nhân lục tinh.

Đương nhiên, bây giờ còn có Lục Tầm, Thạch Thiên Lộ là con của Đại Đế xuất hiện, chiến lực vượt xa cùng thế hệ, đây lại là chuyện khác.

Dạng Tôn Giả này, thiên hạ còn tìm ra người thứ hai hay sao?

Lăng Hàn vận chuyển năng lượng hủy diệt ngạnh kháng với bốn Đại Đế.

Bành!

Hắn bị Hồng Liên Thánh Hoàng đánh bay, nhưng sau khi đánh ra một quyền này, thân thể Hồng Liên Thánh Hoàng ảm đạm một ít.

Năng lượng hủy diệt không có gì không diệt!

Ngươi là Thiên Đạo biến thành thì như thế nào, vẫn có thể hủy hoại ngươi.

Khác nhau chính là trình độ nặng nhẹ, nếu thật bị hắn phá diệt, chí ít cũng phải đấm cả ngàn quyền.

– Oa!

Lăng Hàn phun máu tươi, đây chính là ngạnh kháng Đại Đế.

Nắm giữ một tia đế uy, chuyện này quá đáng sợ.

Chỉ thấy thể phách cường đại của Lăng Hàn xuất hiện vết rạn nứt, có máu tươi tuôn ra.

Đây là chiến đấu không công bằng, Đại Đế cường đại cỡ nào, thiên hạ không người nào có thể sánh vai.

Lăng Hàn không thể không lấy Hỗn Độn Cực Lôi tháp ra, chỉ có Tứ Cực trụ cũng ngăn không được bốn vị Đại Đế điên cuồng oanh kích.

Hắn nhìn một chút, còn tốt, Hỗn Độn Cực Lôi tháp không có gia tăng uy lực của thiên kiếp.

Rất đơn giản, Hỗn Độn Cực Lôi tháp đã được Lăng Hàn từ đầu, cũng không phải là người ngoài tham dự, nó được xem là một bộ phận của Lăng Hàn, cho nên lấy ra cũng không vi phạm quy củ của thiên kiếp.

Bành! Bành! Bành!

Nhưng lấy ra Hỗn Độn Cực Lôi tháp cũng vô dụng, Đại Đế quá mạnh, tay không cứng rắn ngăn cản Mẫu Kim, đánh cho Hỗn Độn Cực Lôi tháp bay loạn, lực phản chấn lại làm Lăng Hàn tổn thương nhưng không có thảm như bị đánh trúng trực tiếp.

Lăng Hàn cũng không phải chỉ bị đánh, hắn còn phản kích.

Năng lượng hủy diệt đánh trúng sẽ làm Đại Đế tổn thương!

Hắn nhắm vào Hồng Liên Thánh Hoàng mà oanh kích, tổn thương năm ngón tay còn không bằng chặt một ngón tay!

– Oa!

Hắn phun máu tươi, trên người hắn đều là máu tươi, thương thế càng nặng hơn, nhưng đối ứng với nhau, thân ảnh Hồng Liên Thánh Hoàng càng ngày càng ảm đạm.

– Không!

Đế tử Đào Khản không tin nổi.

Nhìn “phụ thân” của mình bị Lăng Hàn đánh bại, cho dù chỉ là thiểm điện ngưng tụ thành hình người.

Đã là Đại Đế, cho dù ở tình huống nào cũng bất bại mới đúng.

Với hắn mà nói, chuyện này không khác gì thiên địa hủy diệt.

Nhưng hắn gào lên có thể làm được gì?

Vào lúc này, Hồng Liên Thánh Hoàng đã ảm đạm đến mức không nhìn thấy, hắn lại đánh ra một chưởng, thân thể của hắn đã biến mất.

Tất cả mọi người gật đầu, những Đại Đế này là thiểm điện biến thành nơi phát ra, lực lượng cũng là thiểm điện, mỗi ra một kích đều có tiêu hao, kỳ thật không cần Lăng Hàn phản kích, cứ đánh như thế, bốn thiểm điện sẽ biến mất.

Như vậy Lăng Hàn không cần phản kích, chỉ cần cố thủ chờ Đại Đế thiểm điện biến mất là được.

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, mọi người lắc đầu.

Chỉ thủ không công, vậy thì cứ chờ bị đánh chết đi!

Lực công kích của Đại Đế cuồng bạo cỡ nào, chỉ thủ không công? Ha ha, ngươi nói đùa rồi.

Sau khi giải quyết Hồng Liên Thánh Hoàng, Lăng Hàn cảm thấy áp lực nhẹ đi rất nhiều..

Hắn bắt đầu nhìn chằm chằm vào Kim Đỉnh Tổ Vương và ra tay, lấy thương đổi thương.

Nếu như đối thủ thực sự là Đại Đế biến thành, Lăng Hàn không có khả năng làm như vậy, nguyên nhân chân chính là Đại Đế sẽ biến hóa công kích, thứ hai cũng sẽ chữa thương, cho nên không cần lo lắng năng lượng hao hết.

Nhưng bây giờ nha, ha ha.

Sau khi trả cái giá lớn là tổn thương một cánh tay, Kim Đỉnh Tổ Vương cũng bị đánh tan.

Sắc mặt Thạch Thiên Lộ đầy âm trầm, khốn kiếp, mặc dù không phải lão tử chân chính của hắn, nhưng ở trong lòng của mọi người, chỉ sợ đều cho rằng Lăng Hàn đánh bại Kim Đỉnh Tổ Vương cấp bậc Thánh Nhân nhất tinh.

Đại Đế vô địch một đời, bây giờ lưu lại vết nhơ trên tay Lăng Hàn?

Thạch Thiên Lộ không thể nhịn được.

Nhưng mà thiên kiếp không cho phép nhúng tay, hắn chỉ có thể ngồi xem.

Lăng Hàn lại đánh Bích Lạc Tổ Vương.

Mất đi một Đại Đế, áp lực của hắn càng nhẹ nhưng không đại biểu chiến đấu sẽ dễ dàng, ngược lại, Lăng Hàn bỏ ra cái giá lớn là một cái chân, cuối cùng hắn cũng mài chết Bích Lạc Tổ Vương.

Sắc mặt Thánh Nhân Hàn gia đầy khó coi, Đại Đế nhà mình cũng bị “chém”, bọn họ cảm thấy khí vận của Bích Lạc Đế tộc đã gọt đi một tầng

Cuối cùng, Thiên Linh Đại Đế.

Lăng Hàn dùng hết dư lực, chiêu chiêu liều mạng với Thiên Linh Đại Đế.

Hắn kéo không nổi, thương thế quá nặng.

Có điều qua trăm chiêu, thân hình Thiên Linh Đại Đế cũng run rẩy, sáng tối chập chờn.

Năng lượng của hắn cũng phải hao hết, cũng sắp hóa đạo về trời.

Lăng Hàn tiếp tục cường công, rốt cuộc hắn cũng xử lý Thiên Linh Đại Đế.

Đương nhiên Thánh Nhân Trình gia không vui, sắc mặt cực kỳ âm trầm.

Trên bầu trời, lôi vân biến mất.

Thiên kiếp qua đi.

Sát ý của các Thánh Nhân bộc phát, thiên kiếp như vậy cũng không thể xử lý Lăng Hàn?

Quá yêu nghiệt.

– Giết!

Bọn họ loa tới chém giết, hiện tại là cơ hội tốt nhất chém giết Lăng Hàn.

– Đừng xuất thủ!

Lăng Hàn dùng thần thức truyền âm với đám người Hầu ca, chính mình trực tiếp phát động Phượng Dực Thiên Tường chạy trốn.

Nếu đám người Nữ Hoàng xuất thủ, bọn họ chỉ chịu chết mà thôi.

Dù saoh ắn hiện tại còn một cái chân, đôi cánh mở ra không bị hạn chế tốc độ, tốc độ của hắn lao đi cực nhanh.

Các Thánh Nhân đuổi theo một hồi nhưng lại không thể không dừng lại.

Đuổi không kịp.

Lăng Hàn nắm giữ lực lượng Thánh cấp đã không phải bọn họ có thể chém giết.

Bằng không thì Cửu Dương Thánh Địa trọng lập, những Đế tộc này sẽ ngồi nhìn?

Không phải bởi vì Lăng Hàn khó giết nên không thể không nhịn sao?

Lăng Hàn thoát khỏi các Thánh Nhân, hắn vội vàng tìm nơi chữa thương.

Lần này, hắn thật sự bị thương rất nặng.

Vì oanh sát bốn thiểm điện Đại Đế hình người, hắn bỏ ra hai cánh tay, một cái chân trả giá, mặc dù trong tay hắn có Thánh dược, có thể để gãy chi phục sinh, nhưng bị thương nặng như vậy, từ đó tạo thành đả kích bổn nguyên của hắn rất lớn.

– Còn tốt, trước đó giết vô số âm hồn, thiên địa bổ sung bản nguyên cho ta, bằng không thương thế sẽ khó mà khôi phục.

Lăng Hàn vận chuyển Thập Tu thuật, lại phối hợp đại dược để khôi phục nhanh chóng.

Hắn vùi chính mình vào lòng đất, nơi này có khí tức nữ Đế tràn ngập, Thánh Nhân không có khả năng phóng thích thần thức ra ngoài, cho nên, trừ phi những Thánh Nhân này đào đất tìm kiếm, bằng không hắn rất an toàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK