Nơi này hẳn là mộ địa của sinh vật biển, tồn tại yếu không có bị nước biển hút tới đây cũng đã ăn mòn hết, bởi vậy có thể đi tới nơi này chí ít cũng là cấp bậc Địa Hồn, có thể cống hiến ra Dương Hồn Thạch màu xanh lam.
Nhưng người khác biết được thì lại làm sao, có thể đi tới nơi này sao?
Nguyên lực cùng lực lượng quy tắc của ai cũng không thể chống đỡ lâu như vậy, căn bản không có bơi tới gần liền bị thủy áp chen thành cặn bã.
Cũng chỉ có Lăng Hàn, mới có thể làm được sự tình người khác không thể.
- Xuất hiện tên to xác!
Lăng Hàn đào ra một chỗ, sau khi thi thể một sinh vật biển bộc lộ ra một bộ phận, không khỏi kinh hỉ.
Đây là một con cá kiếm, toàn thân màu vàng, dù cho chết vô số năm cũng không có một chút dấu hiệu ăn mòn nào. Trên người có từng cái từng cái phù hiệu đại đạo, toả ra khí tức uy nghiêm, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có thể sinh uy, trấn áp vạn thế.
- Tiên Phủ Cảnh!
Bốn nữ đều lại đây, kinh ngạc thốt lên.
Nếu sinh vật biển cấp bậc Thiên Hồn có thể súc tích ra Dương Hồn Thạch màu xanh đậm, vậy Tiên Phủ Cảnh thì sao?
Màu tím!
- Các ngươi lại đi tìm một chút, nơi này không phải chỉ có hài cốt của một Tiên Phủ Cảnh. Lăng Hàn nói, mộ địa đáy biển này mai táng không phải chỉ là sinh vật biển một trăm triệu năm trước, còn có hai trăm triệu năm trước, ba trăm triệu năm trước, vô số một trăm triệu năm tích lũy mới để trong này trở nên khắp nơi là bảo.
- Ừm.
Bốn nữ đều phân công nhau mà đi.
Lăng Hàn tự nhiên không có tâm tình đi quản di hài sinh vật biển khác, chỉ cần có thể đào ra Dương Hồn Thạch trong cơ thể con cá kiếm này, vậy chính là Dương Hồn Thạch màu tím thiên nhiên, chân chính đến cấp bậc cao nhất.
Phốc, hắn một kiếm đâm xuống, nhưng tròng mắt của cá kiếm tràn ngập tính dai, hơi hãm xuống, bảy cái phù văn phát quang, nhất thời liền gảy trở lại.
Tròng mắt... Không hư.
Thật cứng cỏi.
Lăng Hàn kinh ngạc, phải biết coi như là cường giả Tiên Phủ Cảnh thì lại làm sao, dưới tình huống không có phòng bị hoàn toàn có thể bị Trảm Trần Cảnh giết, trừ khi loại như hắn, trời sinh thể phách mạnh mẽ, trước sau ở vào trạng thái phòng ngự tốt nhất.
Nhưng con cá kiếm này đã chết vô số năm, lực phòng ngự vẫn mạnh như thế?
Khẳng định là trời sinh thể phách mạnh mẽ.
- Mẹ kiếp, cái này không phải chế tạo phiền phức cho ta sao?
Lăng Hàn thở dài, thử thu cá kiếm vào trong Hắc Tháp.
Hắn cẩn thận từng li từng tí mà mở ra thần thức, bao vây cá kiếm lại.
Trên người cá kiếm, có phù hiệu tia chớp, thật giống như phát hiện cử động của Lăng Hàn, nhưng không có phản phệ mãnh liệt, để Lăng Hàn không có dừng lại, tiếp tục bao vây.
Đây quả thật là một tên to xác, nhưng so với những cự vô bá khác ở trong biển mà nói, này vẫn tương đối thon thả.
Sau gần nửa canh giờ, Lăng Hàn lộ ra sắc mặt vui mừng.
Thành công, hắn đã dùng thần thức hoàn toàn bao vây con cá kiếm này.
Đến đây đi.
Xèo, con cá kiếm này liền biến mất không còn tăm hơi, tự nhiên là tiến vào trong Hắc Tháp.
Bóng người Lăng Hàn lóe lên, cũng theo tiến vào Hắc Tháp.
Tuy hiện tại lực lượng của Hắc Tháp bị giới hạn ở cảnh giới của hắn, nhưng tuyệt đối mạnh hơn hắn rất nhiều, hơn nữa lực lượng của Hắc Tháp kéo dài, không lo lắng sẽ dùng hết.
- Tiểu Tháp, đến, hỗ trợ!
Lăng Hàn bắt đầu giải phẫu cá kiếm.
Tiểu Tháp thong thả xuất hiện nói:
- Ơ, đi vận khí cứt chó a, lại để ngươi gặp phải một di hài Tiên Phủ Cảnh.
Lăng Hàn không nói gì, cái tháp khinh người kiêu ngạo này một ngày không độc địa hắn liền không thoải mái.
- Nhanh hỗ trợ!
Tuy Tiểu Tháp khinh người kiêu ngạo, nhưng làm tất cả đều xuất phát từ lợi ích của Lăng Hàn, bởi vậy tuy độc địa, nhưng đã bắt đầu thuyên chuyển lực lượng Hắc Tháp, giúp đỡ Lăng Hàn cùng một chỗ phân giải con cá lớn này.
Dù như vậy, vẫn phải bỏ ra ba ngày, lúc này mới xé ra đầu cá.
- Quả nhiên, Dương Hồn Thạch màu tím!
Lăng Hàn cười ha ha, lần này thực sự là viên mãn.
Hắn ra Hắc Tháp, chỉ thấy Nữ Hoàng, Nhu yêu nữ cùng Thiên Phượng Thần Nữ còn đang tìm kiếm, mà Hổ Nữu thì ngồi ở trên một con cua lớn, một bên lay động hai chân, một bên gặm đùi gà, cực kỳ nhàn nhã.
Cái này không phải nàng đào ngũ, mà là nàng đã tìm được một di hài sinh vật biển Tiên Phủ Cảnh.
- Cũng thật là số may.
Lăng Hàn không khỏi cười nói.
- Đương nhiên, Nữu quá lợi hại!
Hổ Nữu không hề biết khiêm tốn.
Lăng Hàn thả ra thần hồn, bắt chước làm theo, thu con cua lớn này vào Hắc Tháp, sau đó bỏ ra bảy ngày mới thành công xé ra. Hết cách rồi, phòng ngự của con cua lớn càng thâm hậu, Hắc Tháp lại không thể toàn diện phát uy, chỉ có thể từng chút mà đến.
Khi bọn họ ra Hắc Tháp, Nữ Hoàng cũng có thu hoạch, đương nhiên là một di hài sinh vật biển Tiên Phủ Cảnh.
Cái này làm Nhu yêu nữ gấp chết mất, ba người Lăng Hàn đều có Dương Hồn Thạch hoàn mỹ, chỉ có nàng còn khổ sở tìm kiếm.
Nàng vội vàng nói lời tốt với Thiên Phượng Thần Nữ, để nàng giúp mình tìm kiếm, ngược lại đối phương ngay cả Trảm Trần cũng chưa đột phá, muốn Dương Hồn Thạch cũng không có tác dụng, đồ chơi này lại mang không đi ra, chỉ có thể sử dụng ở đây.
Khi Lăng Hàn giải ra Dương Hồn Thạch cho Nữ Hoàng, Nhu yêu nữ rốt cục có thu hoạch lớn.
Chỉ có thể nói, nơi này quả thực chính là kho báu Dương Hồn Thạch.
Lần này, bốn Trảm Trần đều có Dương Hồn Thạch màu tím.
- Xung kích Phân Hồn đi.
Bốn người tách ra một ít, trước người bày đặt một khối Dương Hồn Thạch không nhỏ hơn cái nhà là mấy.
Tiến vào Dương Hồn Hải, đại bộ phận thời gian kỳ thực đều tiêu hao ở trên tìm kiếm Dương Hồn Thạch, mà đột phá Phân Hồn, chỉ là mấy tháng thời gian, điều kiện trước tiên là, ngươi đã tìm thấy ngưỡng cửa của Phân Hồn, tới nơi này chỉ là bắt đầu phân hồn mà thôi.
Bốn người Lăng Hàn sớm mấy trăm năm trước đã là Trảm Trần đỉnh cao, tìm thấy ngưỡng cửa của Phân Hồn, thiếu chỉ là Dương Hồn Thạch hoàn thành bước cuối cùng.
Bọn họ dồn dập chấn động thần hồn, muốn phân ra một bộ phận tiến vào Dương Hồn Thạch, thành Phân Hồn của mình, tương đương với có thêm một thân ngoại hóa thân.
- Không nên dùng thần hồn của mình.
Tiểu Tháp đột nhiên mở miệng.
- Hả?
- Phân ba đạo thiên địa bản nguyên trong cơ thể ngươi ra.