Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì lẽ đó, hắn cần sớm thích ứng.

Lăng Hàn cắn răng kiên trì, hắn đã có quyết đoán, thật muốn lực kiệt, vậy liền lấy ra lực lượng của quyển trục vị diện, cái này có thể ở trình độ nhất định bổ sung lực lượng của hắn, hơn nữa Thiên Tôn đại kiếp hình thành, phỏng chừng cũng có thể doạ đi những Thủy Đằng kia.

Sắp hết một canh giờ, trên trán của Lăng Hàn mồ hôi lạnh đã là liên miên liên miên mà chảy xuống, tay nắm Thiên Địa Nguyên Cương cũng hơi hơi run.

Những Thủy Đằng kia hiển nhiên phát hiện, cũng không an phận, rục rà rục rịch.

- Lại chống đỡ một chút, phía trước phát hiện một hòn đảo!

Đúng lúc này, thần niệm của Nữ Hoàng đột nhiên truyền tới.

Lăng Hàn đại hỉ, đây thực sự là hạn lâu gặp cơn mưa rào, không còn tin tức nào tốt hơn a.

Hắn cảm giác được, tốc độ tiến lên tăng nhanh, hắn cũng có thể mơ hồ nhìn thấy, phía trước xuất hiện một quái vật khổng lồ màu đen, kia nhất định là bộ phận của hòn đảo ở dưới mặt nước.

Nhưng ở trên biển nhìn thấy một hòn đảo đến chân chính chạy đến, cái này không phải là trong thời gian ngắn liền có thể hoàn thành.

Lăng Hàn chỉ có thể khổ chống đỡ, thẻ thẻ thẻ, xương cốt cả người hắn phát ra âm thanh vang rền, kia là thủy áp quá lợi hại, chen đến cả người hắn đau đớn, xương tựa hồ muốn từng cái từng cái bạo nát.

Nhưng hòn đảo cũng càng ngày càng gần, khả năng chỉ cần nửa nén hương thời gian.

Những Thủy Đằng kia tựa hồ cũng “thấy” đến tình huống như vậy, không khỏi trở nên xao động, từng cái từng cái đều múa lên, thật giống như không nhịn được muốn ra tay công kích.

Nhưng chúng nó hết sức kiêng kỵ Thiên Địa Nguyên Cương, từ đầu đến cuối không ra tay.

Oành, Lăng Hàn chỉ cảm thấy thân thuyền hơi chấn động một cái, trước mắt đã có thể nhìn thấy đá màu đen, thân hình hắn lập tức dựng lên, rào, hắn vọt ra khỏi mặt nước, thuận lợi cất đi thi thể của Kim Lang, cái này lúc rời đảo là cần dùng đến.

Ba nữ đã lên bờ, Lăng Hàn cũng rơi xuống, suýt chút nữa đặt mông ngồi trên mặt đất, hắn chưa từng có mệt qua như thế.

Rào, mười chín Thủy Đằng cũng vọt ra khỏi mặt nước, như rắn bơi qua bơi lại, thật giống như nhìn chăm chú đám người Lăng Hàn, không có công kích, nhưng cũng không có lùi, cứ như vậy đứng ở trong biển, tựa như trạm bảo vệ.

- Đi!

Ba người Nữ Hoàng dìu Lăng Hàn, bọn họ cấp tốc rời bờ biển.

Trước chỉ lo chèo thuyền, bọn họ cũng không có tỉ mỉ kiểm tra, lúc này mới có thời gian quan sát hòn đảo này một chút.

Đây là một hòn đảo tràn ngập khí tức nguyên thủy, đường kính đại khái khoảng chừng vạn trượng, không coi là quá lớn, trên đảo cây xanh tỏa bóng, cao tới trăm trượng, lá cây dài rộng, che khuất ánh mặt trời, phía dưới đều là âm u cùng ẩm ướt.

Lăng Hàn lấy ra đồ ăn, biện pháp bổ sung thể lực tốt nhất là ăn đồ vật dinh dưỡng cao, mà hắn ăn không phải thịt Tiên Thú cấp cao, thì là Tiên dược, thể lực bắt đầu khôi phục nhanh chóng.

Hòn đảo không lớn, lại thêm cước trình của các nàng Nữ Hoàng, chỉ một chút thời gian, bọn họ liền đến khu vực trung tâm của hòn đảo, nơi này cũng là điểm cao nhất của toàn bộ hòn đảo, lúc bọn người Lăng Hàn từ trong rừng rậm đi ra, nhất thời có một loại cảm giác thông thoáng sáng sủa.

Phía trước là một mảnh đất trống, cực kỳ bằng phẳng, mà ở trên mãnh đất trống này, lại còn có một vài người đang ngồi.

Kỷ Vô Danh, Già Lan, Thích Thiện Tử, Vũ Hoàng... Lăng Hàn lập tức nhận ra bốn người trong đó, còn có hai người hắn không quen biết, nhưng đều có khí huyết hào hùng như biển, tuyệt đối là Đế Tinh!

- Lăng Hàn!

- Tứ đệ!

Thời điểm nhìn thấy Lăng Hàn, những người này đều kêu lên, nhưng ngoại trừ Vũ Hoàng tràn ngập tình huynh đệ, biểu tình của những người khác liền vi diệu, đặc biệt là hai người Lăng Hàn không quen biết kia, mỗi người đều nhếch miệng, cực kỳ có địch ý.

Lăng Hàn đứng lại, hắn nhìn Vũ Hoàng gật gù nói:

- Nhị ca!

Vũ Hoàng đi tới, Lăng Hàn dùng thần niệm hỏi:

- Hiện tại là tình huống thế nào?

- Ta bị mấy đồ vật giống như Thủy Đằng truy kích, may là nơi này có một hòn đảo, có thể tạm thời nghỉ chân.

Vũ Hoàng cũng dùng thần thức nói, hắn dừng một chút lại nói.

- Những người khác cũng vậy.

Lăng Hàn hơi nhướng mày:

- Nói cách khác, chúng ta đều bị vây ở nơi này?

Vũ Hoàng gật đầu:

- Ta đã từng thử lần thứ hai ra biển, nhưng bất luận từ chỗ nào xuống nước, cũng sẽ gặp phải những Thủy Đằng kia.

Lăng Hàn càng thêm kinh ngạc:

- Khi chúng ta lên bờ cũng không có gặp phải những Thủy Đằng kia tập kích, kết hợp với tình huống của Nhị ca ngươi đến xem, thật giống như những Thủy Đằng này là đang cố ý buộc chúng ta đi tới nơi này.

Vũ Hoàng cũng chau mày, nếu như đúng là những Thủy Đằng này cưỡng ép bọn họ lên đảo, như vậy hòn đảo này cũng tuyệt đối không an toàn đi nơi nào.

- Kỷ huynh, ngươi có ý kiến gì không?

Lăng Hàn giương giọng hỏi Kỷ Vô Danh.

Vị này không phải lần đầu tiên tiến vào Tiên lộ, nếu như nói có người biết là tại sao, vậy nhất định không phải Kỷ Vô Danh không còn ai khác.

Kỷ Vô Danh nhìn Lăng Hàn một chút, lắc đầu:

- Nếu ta nói cho ngươi, bất kể là bí cảnh Trảm Trần, Phân Hồn gì, hay là Tiên lộ, nguyên bản đều không tồn tại, sau đó thiên địa biến hóa mới xuất hiện, ngươi sẽ phản ứng gì?

Lăng Hàn hơi há miệng ra, kinh ngạc nói:

- Phải, nhất định là phản ứng như thế.

Kỷ Vô Danh gật đầu:

- Có lẽ là rất sớm trước đây, Tiên lộ không tồn tại.


Ý tứ của những lời này là ở kiếp trước của Kỷ Vô Danh, cũng chính là thời điểm hắn là Cửu Đăng Cổ Phật, cũng không có đi Tiên lộ trở thành Tiên Vương, mà là lấy phương thức khác ngưng tụ thành Tiên chủng.


Lăng Hàn suy nghĩ, trước đó hắn ở trên Tiên lộ phát hiện mẫu thân của Duyên Sinh Thiên Tôn... lưu lại Tiên Khí không trọn vẹn, kết hợp Kỷ Vô Danh nói, có thể chứng minh kỳ thực Tiên lộ ở vừa bắt đầu là thuộc về một bộ phận của Tiên Vực.


Sau đó thiên địa phát sinh biến hóa, khu vực này thoát ly Tiên Vực, hóa thành một bí cảnh, ngày sau Thăng Nguyên Cảnh muốn thành Tiên Vương, nhất định phải tiến vào nơi này mới có thể tu ra Tiên chủng.


- Tựa hồ thiên địa đang có ý thay đổi gì đó.


Lăng Hàn trầm ngâm một hồi nói.


Kỳ thực thiên địa là cường đại nhất, ở trong thế giới này, bất luận ngươi tu luyện làm sao cũng không thể vượt qua thiên địa. Tỷ như đám người Phong Tình Thiên Tôn, chỉ có thể dừng ở bước thứ nhất, muốn bước vào bước thứ hai cần phá tan Tiên Vực mới được.


Ở trong vùng tinh không này, bất luận người nào cũng sẽ bị thiên địa áp chế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK