Nghe Lăng Hàn nói thế, âm hồn Hóa Linh sơ kỳ càng tức giận.
Bị hai người Lăng Hàn cướp đi khoáng thạch một lần, hắn đã bị Tây Mạc Vương mắng xối máu chó, hiện tại hai người này không những chạy tới khi tới lượt nó tọa trấn nơi này, càng nói khoác mà không biết ngượng, nói muốn chém nó.
Ha ha, dương hồn đều khoác lác như vậy sao?
- Các ngươi muốn chết!
Nó lạnh lùng nói ra.
- Xử lý nó!
Trì Mộng Hàm nói.
- Tốt!
Lăng Hàn liên thủ cùng nàng và phát động Thiên Hoa bảo thuật, hồn thể của bọn họ phát sáng, xoát xoát xoát, từng tia sáng chói mắt bắn ra ngoài.
Âm hồn Hóa Linh sơ kỳ giật mình, cường độ hồn thể hai dương hồn kia chỉ là Chân Ngã cảnh, tại sao uy lực liên thủ lại đạt tới Hóa Linh cảnh, còn có thể sánh ngang với nó?
Bất quá, nó đương nhiên cũng không sợ.
Âm hồn không sợ hãi, nó đấu với Lăng Hàn và Trì Mộng Hàm.
Oanh! Oanh! Oanh!
Thi triển thần uy của Thiên Hoa bảo thuật, một kích kích đánh âm hồn lảo đảo, âm hồn có xu thế không địch lại.
Cái kia đại quái hoảng sợ, tại sao hai dương hồn này lại khủng bố như thế?
Lăng Hàn cười ha ha, tay phải liên thủ thi triển Thiên Hoa bảo thuật với Trì Mộng Hàm, tay trái lại mang theo năng lượng hủy diệt tấn công âm hồn Hóa Linh cảnh.
Đây là muốn mạng của âm hồn.
Ban đầu âm hồn đã cố hết sức khi đối phó hai người, hiện tại lại thêm năng lượng hủy diệt, việc này không khác gì cọng rơm đè chết lạc đà.
Nó không dám chiến và xoay người bỏ chạy.
Lăng Hàn và Trì Mộng Hàm không cho nó như ý, Thiên Hoa bảo thuật phát uy vây khốn nó vào giữa, sau đó năng lượng hủy diệt phát uy tiêu diệt hồn phách của nó.
Hồn thể Hóa Linh cảnh rất mạnh nhưng không chịu nổi tiêu hao, cho nên qua nửa canh giờ, nó đã bị Lăng Hàn cùng Trì Mộng Hàm mài chết.
Ách, nó vốn là âm hồn, chết đến mức không thể chết thêm nữa, từ mài chết cũng không thỏa đáng, tóm lại, lúc này nó thật sự biến mất, không còn trong thiên địa.
- Chúng ta có thời gian mười ngày.
Lăng Hàn và Trì Mộng Hàm xuất thủ tiêu diệt toàn bộ âm hồn đang khai thác mỏ, sau đó Đông Lâm Đế tộc đã sớm phái lượng lớn thành viên tới thay thế thợ mỏ lúc đầu, bắt đầu đào bới điên cuồng.
Lần tiếp theo Tây Mạc Vương phái người tới sẽ là chuyện mười ngày sau, đó là âm hồn Hóa Linh trung kỳ, Lăng Hàn và Trì Mộng Hàm liên thủ nhiều lắm chỉ đánh ngang tay chứ không thể tiêu diệt.
Cho nên, đến lúc đó đối phương vừa rút đi, Tây Mạc Vương sẽ đến, lúc đó toàn quân Lăng Hàn sẽ bị diệt.
Bọn họ liều mạng đào trong mười ngày.
Nhân thủ của bọn họ nhiều nên hiệu suất còn cao hơn so với âm hồn khai thác, Lăng Hàn cùng Trì Mộng Hàm tự thân ra trận, bọn họ đang liều mạng khai thác.
Bọn họ đều là hồn thể, thi triển hồn thuật sẽ tiêu hao hồn lực của đối thủ, nhưng đối với núi đá chung quanh, hiệu quả sẽ kém rất xa, thủ đoạn tốt nhất chính là hồn khí đào.
Thời gian mười ngày trôi qua rất nhanh, bọn họ đã đào ra một đống lớn U Linh Hồn Tinh, âm hồn Hóa Linh cảnh thủ hạ của Tây Mạc Vương cũng tới.
Lăng Hàn và Trì Mộng Hàm liên thủ xuất chiến, mặc dù bọn họ có thể đối địch với âm hồn nhưng không thể vây khốn, dù sao cũng thua kém một tiểu cảnh giới nhưng đó là cái rãnh rất rộng.
Cuối cùng, âm hồn bị năng lượng hủy diệt dọa chạy.
- Rút lui.
Hiển nhiên, âm hồn tới tiếp theo là Hóa Linh hậu kỳ, thậm chí có khả năng Tây Mạc Vương tự mình xuất thủ, lưu lại nơi này quá nguy hiểm.
Lại nói, bọn họ khai thác mười ngày qua đã đủ nhiều.
Bọn họ vừa mới rút đi, phần lớn người Trì gia đã trở về, Lăng Hàn cùng Trì Mộng Hàm có ý định lưu lại nơi này một thời gian.
Trong phân phối U Linh Hồn Tinh, Lăng Hàn cầm ba, Trì gia cầm bảy.
Nhìn thì không công bằng với Lăng Hàn nhưng nơi này chính là địa bàn của Trì gia, thứ hai Trì gia cũng xuất động rất nhiều nhân thủ tiến hành đào bới, nếu chỉ có Lăng Hàn, hắn không thể thu được nhiều như thế.
Kỳ thật, hắn chiếm được ba thành là kết quả do Trì Mộng Hàm tranh thủ, bằng không hắn đạt được một thành là tốt rồi.
Đối với chuyện này, Lăng Hàn rất cảm khái, Trì Mộng Hàm rất biết làm người, đại khí, có lẽ tiền đồ tương lai rất kinh người.
Hai người đều mang dã tâm lớn, thậm chí muốn xử lý cả Tây Mạc Vương, nhưng cường độ hồn thể của bọn họ phải tăng lên Hóa Linh cảnh mới được.
Cho nên, bọn họ bắt đầu liều mạng luyện hóa U Linh Hồn Tinh.
Nhưng cường độ hồn thể của Lăng Hàn đạt tới Chân Ngã cảnh đỉnh phong thì hắn phát hiện, chính mình không thể tiến thêm một bước.
Giống như cường độ linh hồn kẹt ở Chân Ngã cảnh lúc trước, đánh giết âm hồn bình thường sẽ không có hiệu quả, hiện tại cũng à như thế.
Không chỉ là hắn, Trì Mộng Hàm cũng giống vậy.
Chuyện này nói rõ một điểm, U Linh Hồn Tinh đã gia tăng hồn lực của bọn họ tới mức cao nhất, đó chính là Chân Ngã cảnh đỉnh phong.
Hiện tại, bọn họ liên thủ cũng có thể địch nổi âm hồn Hóa Linh đỉnh phong, nhưng đối mặt với âm hồn cấp Giáo Chủ, bọn họ chỉ có thể chạy trối chết, bởi vì không địch lại.
Khó trách những âm hồn Hóa Linh cảnh trông coi U Linh Hồn Tinh lại không nghĩ biển thủ, bởi vì thứ này không còn tác dụng với chúng.
Lăng Hàn còn có rất nhiều U Linh Hồn Tinh, đương nhiên hắn sẽ mang ra ngoài cho đám người Nữ Hoàng.
- Làm sao bây giờ, chẳng lẽ rút đi như vậy sao?
Trì Mộng Hàm cảm thấy không cam tâm.
Nếu như có thể xử lý Tây Mạc Vương, toàn bộ quặng mỏ sẽ thuộc về Trì gia, đến lúc đó thế hệ trẻ Trì gia sẽ tu hành linh hồn đến mức kinh người, sẽ vượt xa cùng thế hệ.
Lăng Hàn không nói, qua một lúc sau hắn mới nhìn sang Trì Mộng Hàm, chỉ thấy đối phương cũng nhìn hắn, ánh mắt sáng rực, toàn bộ hồn thể đang phát sáng.
- Ngươi nghĩ giống ta?
Hai người đồng thời nói.
Lăng Hàn cười ha ha, nói:
- Tây Mạc Vương vẫn dưỡng binh, sớm muộn gì cũng phát động chiến đấu, đến lúc đó chúng ta sẽ đi cướp!
- Rất hợp ý ta.
Trì Mộng Hàm cười nói.
Hai người đều là kẻ cực kỳ lớn mật, hiện tại đã dám đánh cướp Tây Mạc Vương.
- Thương nghị thật kỹ, nếu phải chiến đấu thì có nhiều việc cần làm.
Hai người vô cùng hưng phấn, hiện tại bọn họ chỉ kiêng kị âm hồn cấp Giáo Chủ, một khi Tây Mạc Vương khai chiến với các thế lực âm hồn khác, lực chú ý khẳng định sẽ đặt lên người âm hồn cấp Giáo Chủ đối địch.
Đó là cơ hội giúp hắn đục nước béo cò.
Đương nhiên, việc này cũng vô cùng nguy hiểm.
Bọn họ đều là dương hồn, cho dù cố ý áp chế khí tức, nhưng khi đến gần sẽ bị nhìn thấy rõ ràng.
Nhưng đây là cơ hội tuyệt vời, bọn họ sẽ không bỏ lỡ.
Thời gian nơi này trôi qua rất nhanh, Lăng Hàn bắt đầu thôi diễn trận pháp, hắn lại hợp tu Thiên Hoa bảo thuật với Trì Mộng Hàm, tận khả năng đào móc ra ảo diệu bên trong.
Đây là Đế thuật, không nói quá lời, cho dù khổ tu cả đời cũng chưa chắc hiểu rõ.
Thời gian một tháng qua đi, rốt cuộc hai người cũng tìm được cơ hội.
Tây Mạc Vương phát binh đánh Hà Thần Vương.
Bị hai người Lăng Hàn cướp đi khoáng thạch một lần, hắn đã bị Tây Mạc Vương mắng xối máu chó, hiện tại hai người này không những chạy tới khi tới lượt nó tọa trấn nơi này, càng nói khoác mà không biết ngượng, nói muốn chém nó.
Ha ha, dương hồn đều khoác lác như vậy sao?
- Các ngươi muốn chết!
Nó lạnh lùng nói ra.
- Xử lý nó!
Trì Mộng Hàm nói.
- Tốt!
Lăng Hàn liên thủ cùng nàng và phát động Thiên Hoa bảo thuật, hồn thể của bọn họ phát sáng, xoát xoát xoát, từng tia sáng chói mắt bắn ra ngoài.
Âm hồn Hóa Linh sơ kỳ giật mình, cường độ hồn thể hai dương hồn kia chỉ là Chân Ngã cảnh, tại sao uy lực liên thủ lại đạt tới Hóa Linh cảnh, còn có thể sánh ngang với nó?
Bất quá, nó đương nhiên cũng không sợ.
Âm hồn không sợ hãi, nó đấu với Lăng Hàn và Trì Mộng Hàm.
Oanh! Oanh! Oanh!
Thi triển thần uy của Thiên Hoa bảo thuật, một kích kích đánh âm hồn lảo đảo, âm hồn có xu thế không địch lại.
Cái kia đại quái hoảng sợ, tại sao hai dương hồn này lại khủng bố như thế?
Lăng Hàn cười ha ha, tay phải liên thủ thi triển Thiên Hoa bảo thuật với Trì Mộng Hàm, tay trái lại mang theo năng lượng hủy diệt tấn công âm hồn Hóa Linh cảnh.
Đây là muốn mạng của âm hồn.
Ban đầu âm hồn đã cố hết sức khi đối phó hai người, hiện tại lại thêm năng lượng hủy diệt, việc này không khác gì cọng rơm đè chết lạc đà.
Nó không dám chiến và xoay người bỏ chạy.
Lăng Hàn và Trì Mộng Hàm không cho nó như ý, Thiên Hoa bảo thuật phát uy vây khốn nó vào giữa, sau đó năng lượng hủy diệt phát uy tiêu diệt hồn phách của nó.
Hồn thể Hóa Linh cảnh rất mạnh nhưng không chịu nổi tiêu hao, cho nên qua nửa canh giờ, nó đã bị Lăng Hàn cùng Trì Mộng Hàm mài chết.
Ách, nó vốn là âm hồn, chết đến mức không thể chết thêm nữa, từ mài chết cũng không thỏa đáng, tóm lại, lúc này nó thật sự biến mất, không còn trong thiên địa.
- Chúng ta có thời gian mười ngày.
Lăng Hàn và Trì Mộng Hàm xuất thủ tiêu diệt toàn bộ âm hồn đang khai thác mỏ, sau đó Đông Lâm Đế tộc đã sớm phái lượng lớn thành viên tới thay thế thợ mỏ lúc đầu, bắt đầu đào bới điên cuồng.
Lần tiếp theo Tây Mạc Vương phái người tới sẽ là chuyện mười ngày sau, đó là âm hồn Hóa Linh trung kỳ, Lăng Hàn và Trì Mộng Hàm liên thủ nhiều lắm chỉ đánh ngang tay chứ không thể tiêu diệt.
Cho nên, đến lúc đó đối phương vừa rút đi, Tây Mạc Vương sẽ đến, lúc đó toàn quân Lăng Hàn sẽ bị diệt.
Bọn họ liều mạng đào trong mười ngày.
Nhân thủ của bọn họ nhiều nên hiệu suất còn cao hơn so với âm hồn khai thác, Lăng Hàn cùng Trì Mộng Hàm tự thân ra trận, bọn họ đang liều mạng khai thác.
Bọn họ đều là hồn thể, thi triển hồn thuật sẽ tiêu hao hồn lực của đối thủ, nhưng đối với núi đá chung quanh, hiệu quả sẽ kém rất xa, thủ đoạn tốt nhất chính là hồn khí đào.
Thời gian mười ngày trôi qua rất nhanh, bọn họ đã đào ra một đống lớn U Linh Hồn Tinh, âm hồn Hóa Linh cảnh thủ hạ của Tây Mạc Vương cũng tới.
Lăng Hàn và Trì Mộng Hàm liên thủ xuất chiến, mặc dù bọn họ có thể đối địch với âm hồn nhưng không thể vây khốn, dù sao cũng thua kém một tiểu cảnh giới nhưng đó là cái rãnh rất rộng.
Cuối cùng, âm hồn bị năng lượng hủy diệt dọa chạy.
- Rút lui.
Hiển nhiên, âm hồn tới tiếp theo là Hóa Linh hậu kỳ, thậm chí có khả năng Tây Mạc Vương tự mình xuất thủ, lưu lại nơi này quá nguy hiểm.
Lại nói, bọn họ khai thác mười ngày qua đã đủ nhiều.
Bọn họ vừa mới rút đi, phần lớn người Trì gia đã trở về, Lăng Hàn cùng Trì Mộng Hàm có ý định lưu lại nơi này một thời gian.
Trong phân phối U Linh Hồn Tinh, Lăng Hàn cầm ba, Trì gia cầm bảy.
Nhìn thì không công bằng với Lăng Hàn nhưng nơi này chính là địa bàn của Trì gia, thứ hai Trì gia cũng xuất động rất nhiều nhân thủ tiến hành đào bới, nếu chỉ có Lăng Hàn, hắn không thể thu được nhiều như thế.
Kỳ thật, hắn chiếm được ba thành là kết quả do Trì Mộng Hàm tranh thủ, bằng không hắn đạt được một thành là tốt rồi.
Đối với chuyện này, Lăng Hàn rất cảm khái, Trì Mộng Hàm rất biết làm người, đại khí, có lẽ tiền đồ tương lai rất kinh người.
Hai người đều mang dã tâm lớn, thậm chí muốn xử lý cả Tây Mạc Vương, nhưng cường độ hồn thể của bọn họ phải tăng lên Hóa Linh cảnh mới được.
Cho nên, bọn họ bắt đầu liều mạng luyện hóa U Linh Hồn Tinh.
Nhưng cường độ hồn thể của Lăng Hàn đạt tới Chân Ngã cảnh đỉnh phong thì hắn phát hiện, chính mình không thể tiến thêm một bước.
Giống như cường độ linh hồn kẹt ở Chân Ngã cảnh lúc trước, đánh giết âm hồn bình thường sẽ không có hiệu quả, hiện tại cũng à như thế.
Không chỉ là hắn, Trì Mộng Hàm cũng giống vậy.
Chuyện này nói rõ một điểm, U Linh Hồn Tinh đã gia tăng hồn lực của bọn họ tới mức cao nhất, đó chính là Chân Ngã cảnh đỉnh phong.
Hiện tại, bọn họ liên thủ cũng có thể địch nổi âm hồn Hóa Linh đỉnh phong, nhưng đối mặt với âm hồn cấp Giáo Chủ, bọn họ chỉ có thể chạy trối chết, bởi vì không địch lại.
Khó trách những âm hồn Hóa Linh cảnh trông coi U Linh Hồn Tinh lại không nghĩ biển thủ, bởi vì thứ này không còn tác dụng với chúng.
Lăng Hàn còn có rất nhiều U Linh Hồn Tinh, đương nhiên hắn sẽ mang ra ngoài cho đám người Nữ Hoàng.
- Làm sao bây giờ, chẳng lẽ rút đi như vậy sao?
Trì Mộng Hàm cảm thấy không cam tâm.
Nếu như có thể xử lý Tây Mạc Vương, toàn bộ quặng mỏ sẽ thuộc về Trì gia, đến lúc đó thế hệ trẻ Trì gia sẽ tu hành linh hồn đến mức kinh người, sẽ vượt xa cùng thế hệ.
Lăng Hàn không nói, qua một lúc sau hắn mới nhìn sang Trì Mộng Hàm, chỉ thấy đối phương cũng nhìn hắn, ánh mắt sáng rực, toàn bộ hồn thể đang phát sáng.
- Ngươi nghĩ giống ta?
Hai người đồng thời nói.
Lăng Hàn cười ha ha, nói:
- Tây Mạc Vương vẫn dưỡng binh, sớm muộn gì cũng phát động chiến đấu, đến lúc đó chúng ta sẽ đi cướp!
- Rất hợp ý ta.
Trì Mộng Hàm cười nói.
Hai người đều là kẻ cực kỳ lớn mật, hiện tại đã dám đánh cướp Tây Mạc Vương.
- Thương nghị thật kỹ, nếu phải chiến đấu thì có nhiều việc cần làm.
Hai người vô cùng hưng phấn, hiện tại bọn họ chỉ kiêng kị âm hồn cấp Giáo Chủ, một khi Tây Mạc Vương khai chiến với các thế lực âm hồn khác, lực chú ý khẳng định sẽ đặt lên người âm hồn cấp Giáo Chủ đối địch.
Đó là cơ hội giúp hắn đục nước béo cò.
Đương nhiên, việc này cũng vô cùng nguy hiểm.
Bọn họ đều là dương hồn, cho dù cố ý áp chế khí tức, nhưng khi đến gần sẽ bị nhìn thấy rõ ràng.
Nhưng đây là cơ hội tuyệt vời, bọn họ sẽ không bỏ lỡ.
Thời gian nơi này trôi qua rất nhanh, Lăng Hàn bắt đầu thôi diễn trận pháp, hắn lại hợp tu Thiên Hoa bảo thuật với Trì Mộng Hàm, tận khả năng đào móc ra ảo diệu bên trong.
Đây là Đế thuật, không nói quá lời, cho dù khổ tu cả đời cũng chưa chắc hiểu rõ.
Thời gian một tháng qua đi, rốt cuộc hai người cũng tìm được cơ hội.
Tây Mạc Vương phát binh đánh Hà Thần Vương.