Là tiểu quỷ lớn trước tuổi.
Đương nhiên Lăng Hàn nhớ rõ ràng, hăn hiện tại cũng không phải là Lăng Hàn, cũng không phải Đinh Nhất, cho nên hắn “không biết” nha đầu kia.
- Tỷ phu!
Không nghĩ tới Trì Mộng San lại đi tới trước mặt Lăng Hàn, nàng chắp tay sau lưng và lắc đầu nói:
- Tỷ phu, ngươi hóa trang quá kém.
- Tiểu nha đầu, ngươi nhận lầm người đúng không?
Lăng Hàn cười nói.
- Lăng Hàn, Đinh Nhất!
Trì Mộng San nắm chặt ngón tay, sau đó nhìn về phía Lăng Hàn, nói:
- Tỷ phu, ngươi bây giờ lại gọi là gì?
Lăng Hàn kinh ngạc, hắn nhìn sang Đại Hắc Cẩu, mà Đại Hắc Cẩu cũng ngạc nhiên.
Tiểu nha đầu này thật sự nhìn thấu ngụy trang của bọn họ!
Trời ơi, phải biết rằng cho dù là Tôn Giả nếu không cố ý chú ý cũng bị ngụy trang của bọn họ lừa gạt.
Ánh mắt nha đầu này là thế nào?
- Hì hì, muốn giấu diếm được con mắt của Trì Mộng San ta, đây là việc không thể nào!
Tiểu nha đầu dương dương đắc ý, nói:
- Đúng rồi tỷ phu, ta tỷ sẽ cử hành tiệc tối vào ba ngày sau, ngươi nhất định phải tới!
- Hừ hừ, nếu ngươi dám không tới, ta sẽ công khai thân phận của ngươi.
Lăng Hàn im lặng, tuy hắn gặp mặt nàng một lần, tiểu cô nương lại gọi hắn là tỷ phân, gọi rất thân thiết, rất dễ dàng làm cho người ta hiểu lầm.
Lại nghĩ tới có người biết rõ, có lẽ sẽ có vô số người đứng xếp hàng đánh hắn.
Đó là mỹ nữ bài danh thứ ba Tuyệt Sắc bảng, ngươi còn ghét bỏ?
- Cứ như vậy đi, tỷ phu gặp lại.
Tiểu cô nương tóc bạc chạy đi, nàng chạy rất nhanh và biến mất không thấy đâu nữa.
Thật khó hiểu.
Đại Hắc Cẩu kinh ngạc, nó với với Lăng Hàn:
- Tiểu Hàn tử, ngươi ngủ với tỷ tỷ của nàng lúc nào thế?
- Cút, ít nói hưu nói vượn!
Bên kia, tiểu nha đầu rất đắc ý.
- Trì Mộng Hàm ơi Trì Mộng Hàm, ta phải nhanh chóng gả ngươi đi thật sớm, tránh ngươi quản ta, một hồi bảo ta luyện công, một hồi bảo ta tĩnh tọa, còn phiền hơn cả mẫu thân!
- Chỉ cần gả ngươi đi, ta chính là Đế nữ!
- Ha ha, đến lúc đó chỉ đông chỉ tây, ai cũng phải nghe ta, vừa nghĩ đã cảm thấy vui vẻ.
- Cho nên, tỷ phu ngươi nhất định phải không chịu thua kém, phải biểu hiện thật tốt vào ba ngày sau!
...
Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu đi vài vòng trong phiên chợ, nhưng cơ hội sửa mái nhà dột ít đến thương cảm, làm sao có thể tùy tiện là nhặt được.
Cho nên, lúc này bọn họ không công mà lui.
Sau khi trở về, Nữ Hoàng và Hổ Nữu cũng trở về, Nữ Hoàng cao ngạo, lời nói không nhiều lắm, Hổ Nữu thì líu ríu, nói xong hôm nay các nàng gặp được chuyện gì, vừa nói vừa cười khanh khách.
Đại Hắc Cẩu e sợ thiên hạ không loạn, liền tranh thủ nói chuyện bọn họ gặp được tiểu nha đầu tóc bạc, sau đó chờ mong cuộc chiến bộc phát.
Quả nhiên, Hổ Nữu lộ ra răng nanh, vuốt vuốt tay áo:
- Dám đoạt Lăng Hàn của Nữu, Nữu muốn đi giết nàng!
Nữ Hoàng cao ngạo, nàng thấy Lăng Hàn là nam nhân tốt nhất thế gian, bất kỳ nữ nhân nào ưa thích cũng là chuyện rất bình thường. Nàng nói:
- Nếu là Đế nữ cũng có chút tác dụng, cưới về đi!
Ta té!
Lăng Hàn sặc nước bọt, một người tính tình hài tử muốn độc chiếm hắn, một người vô cùng cao ngạo nhưng suy nghĩ vì hắn, nhưng nên nghĩ tốt hơn một chút được không?
Thu Đế nữ?
Ha ha, không nói hắn có suy nghĩ này hay không, mấu chốt là, cho dù hắn muốn nhận nhưng người ta muốn gả sao? Hơn nữa, Đế nữ thờ chung phu quân với người khác, Đế tộc sẽ cho phép hay sao?
Đế tộc không cần sĩ diện?
Nhưng bất kể nói thế nào, Lăng Hàn nghe khuyên bảo của Nữ Hoàng và Đại Hắc Cẩu, hắn quyết định đi tham gia tiệc tối kia.
Không đi, không biết Trì Mộng San sẽ làm ra chuyện gì, tiểu nha đầu này có thể khám phá Diễn Hồn thuật, chẳng lẽ là huyết mạch Đại Đế của nàng đột nhiên thức tỉnh?
Vài ngày kế tiếp bình an vô sự.
Hổ Nữu cũng muốn đi tham gia náo nhiệt nhưng lại bị Nữ Hoàng cản lại, lần này đi cua Đế nữ, chẳng lẽ còn dẫn Hổ Nữu đi quấy rối sao?
Lăng Hàn an ủi Hổ Nữu, hắn tuyệt đối không thích Trì Mộng Hàm, hắn không muốn lộ thân phận nên phải đi tham gia.
Sau khi hống Hổ Nữu xong, Lăng Hàn xuất phát, Đại Hắc Cẩu không muốn bỏ qua cơ hội này, nó mày dạn mặt dày đi cùng.
Trì gia là Đế tộc, cho nên bọn họ phô trương rất lớn, cũng xây dựng một khu vực tạm thời rất lớn trên Thiên Long tinh, bọn họ dùng làm nơi ở lại, cho nên dùng đại pháp lực kiến tạo trong thời gian ngắn.
Nơi này ban công đình tạ, có thác nước xuất hiện trên bầu trời, chung quanh còn có hồ lớn, có đạo tắc đan vào nhau, có cây xanh râm mát, nơi này tràn ngập sinh cơ.
Trâu bò, có thể cải tạo nơi hoang vu thành một phúc địa.
Đáng tiếc là, đây chỉ là thịnh cảnh nhất thời, chờ Đông Lâm Đế tộc rời đi, không có cường giả xuất lực giữ gìn, thác nước sẽ biến mất, hồ nước sẽ khô cạn, cây xanh cũng tàn lụi.
- Hai vị cũng đi dự tiệc sao?
Vẫn chưa đi đến nơi, chỉ thấy một chiếc xe ngựa đi ngang qua bọn họ và dừng lại, sau đó một cái đầu ló ra khỏi cửa sổ.
Đây là một tuổi trẻ người, tướng mạo xem như anh tuấn.
Lăng Hàn cười cười:
- Đúng vậy, muốn đi tham gia náo nhiệt.
- Đến đến, ta mang các ngươi đi một đoạn.
Người trẻ tuổi kia thập phần nhiệt tình, tự mình mở cửa xe đón Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu.
Ồ?
Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu nhìn nhau, bọn họ cũng không có bạo lộ thân phận, tại sao tìm được quy cách xứng đáng?
- Tại hạ Triệu Khôn.
Người trẻ tuổi kia nói ra, hắn giới thiệu như quen biết từ lâu:
- Hai vị có thư mời không?
Cái gì thư mời?
Lăng Hàn lắc đầu:
- Không có.
Hắn sẽ bị nha đầu Trì Mộng San kia hãm hại sao?
- Hai vị không nên thất vọng.
Triệu Khôn lắc đầu, nói:
- Đế tộc tổ chức tiệc tối, cũng không phải ai cũng có tư cách tham gia, hoặc là có thư mời, hoặc phải qua ba cửa ải.
- Qua ba cửa ải?
Đại Hắc Cẩu hỏi.
- Chính là Đông Lâm Đế tộc thiết hạ mấy khảo nghiệm, chỉ cần có thể thông qua là có tư cách tham gia yến hội.
Triệu Khôn nói ra, sau đó lắc đầu, nói:
- Ta khuyên các ngươi chết phần này tâm, căn bản là không thể thông qua.
- Như vậy ngươi có thư mời?
Đại Hắc Cẩu hỏi, nó động ý niệm ăn cướp trong đầu.
- Ta không có.
Triệu Khôn nói.
Ồ, ngươi không sợ bị đánh chết sao?
Triệu Khôn cười cười:
- Mặc dù ta không có thư mời, nhưng ta có một vị thân tộc bà con xa là đạo tử của Thanh Tuyết Thánh Địa, hắn có thể dẫn ta đi vào!
Dứt lời, hắn lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo.
Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu xem như hiểu ra, khó trách thằng này lại nhiệt tình như thế, căn bản cũng không phải là hiếu khách, mà là thằng này thích biểu hiện, cố ý kéo hai người lên xe ngựa sau đó khoe khoang, lại nói ra hậu trường của mình.
Ta có thể đi vào, các ngươi không được.
Các ngươi mau hâm mộ ta đi!
Đương nhiên Lăng Hàn nhớ rõ ràng, hăn hiện tại cũng không phải là Lăng Hàn, cũng không phải Đinh Nhất, cho nên hắn “không biết” nha đầu kia.
- Tỷ phu!
Không nghĩ tới Trì Mộng San lại đi tới trước mặt Lăng Hàn, nàng chắp tay sau lưng và lắc đầu nói:
- Tỷ phu, ngươi hóa trang quá kém.
- Tiểu nha đầu, ngươi nhận lầm người đúng không?
Lăng Hàn cười nói.
- Lăng Hàn, Đinh Nhất!
Trì Mộng San nắm chặt ngón tay, sau đó nhìn về phía Lăng Hàn, nói:
- Tỷ phu, ngươi bây giờ lại gọi là gì?
Lăng Hàn kinh ngạc, hắn nhìn sang Đại Hắc Cẩu, mà Đại Hắc Cẩu cũng ngạc nhiên.
Tiểu nha đầu này thật sự nhìn thấu ngụy trang của bọn họ!
Trời ơi, phải biết rằng cho dù là Tôn Giả nếu không cố ý chú ý cũng bị ngụy trang của bọn họ lừa gạt.
Ánh mắt nha đầu này là thế nào?
- Hì hì, muốn giấu diếm được con mắt của Trì Mộng San ta, đây là việc không thể nào!
Tiểu nha đầu dương dương đắc ý, nói:
- Đúng rồi tỷ phu, ta tỷ sẽ cử hành tiệc tối vào ba ngày sau, ngươi nhất định phải tới!
- Hừ hừ, nếu ngươi dám không tới, ta sẽ công khai thân phận của ngươi.
Lăng Hàn im lặng, tuy hắn gặp mặt nàng một lần, tiểu cô nương lại gọi hắn là tỷ phân, gọi rất thân thiết, rất dễ dàng làm cho người ta hiểu lầm.
Lại nghĩ tới có người biết rõ, có lẽ sẽ có vô số người đứng xếp hàng đánh hắn.
Đó là mỹ nữ bài danh thứ ba Tuyệt Sắc bảng, ngươi còn ghét bỏ?
- Cứ như vậy đi, tỷ phu gặp lại.
Tiểu cô nương tóc bạc chạy đi, nàng chạy rất nhanh và biến mất không thấy đâu nữa.
Thật khó hiểu.
Đại Hắc Cẩu kinh ngạc, nó với với Lăng Hàn:
- Tiểu Hàn tử, ngươi ngủ với tỷ tỷ của nàng lúc nào thế?
- Cút, ít nói hưu nói vượn!
Bên kia, tiểu nha đầu rất đắc ý.
- Trì Mộng Hàm ơi Trì Mộng Hàm, ta phải nhanh chóng gả ngươi đi thật sớm, tránh ngươi quản ta, một hồi bảo ta luyện công, một hồi bảo ta tĩnh tọa, còn phiền hơn cả mẫu thân!
- Chỉ cần gả ngươi đi, ta chính là Đế nữ!
- Ha ha, đến lúc đó chỉ đông chỉ tây, ai cũng phải nghe ta, vừa nghĩ đã cảm thấy vui vẻ.
- Cho nên, tỷ phu ngươi nhất định phải không chịu thua kém, phải biểu hiện thật tốt vào ba ngày sau!
...
Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu đi vài vòng trong phiên chợ, nhưng cơ hội sửa mái nhà dột ít đến thương cảm, làm sao có thể tùy tiện là nhặt được.
Cho nên, lúc này bọn họ không công mà lui.
Sau khi trở về, Nữ Hoàng và Hổ Nữu cũng trở về, Nữ Hoàng cao ngạo, lời nói không nhiều lắm, Hổ Nữu thì líu ríu, nói xong hôm nay các nàng gặp được chuyện gì, vừa nói vừa cười khanh khách.
Đại Hắc Cẩu e sợ thiên hạ không loạn, liền tranh thủ nói chuyện bọn họ gặp được tiểu nha đầu tóc bạc, sau đó chờ mong cuộc chiến bộc phát.
Quả nhiên, Hổ Nữu lộ ra răng nanh, vuốt vuốt tay áo:
- Dám đoạt Lăng Hàn của Nữu, Nữu muốn đi giết nàng!
Nữ Hoàng cao ngạo, nàng thấy Lăng Hàn là nam nhân tốt nhất thế gian, bất kỳ nữ nhân nào ưa thích cũng là chuyện rất bình thường. Nàng nói:
- Nếu là Đế nữ cũng có chút tác dụng, cưới về đi!
Ta té!
Lăng Hàn sặc nước bọt, một người tính tình hài tử muốn độc chiếm hắn, một người vô cùng cao ngạo nhưng suy nghĩ vì hắn, nhưng nên nghĩ tốt hơn một chút được không?
Thu Đế nữ?
Ha ha, không nói hắn có suy nghĩ này hay không, mấu chốt là, cho dù hắn muốn nhận nhưng người ta muốn gả sao? Hơn nữa, Đế nữ thờ chung phu quân với người khác, Đế tộc sẽ cho phép hay sao?
Đế tộc không cần sĩ diện?
Nhưng bất kể nói thế nào, Lăng Hàn nghe khuyên bảo của Nữ Hoàng và Đại Hắc Cẩu, hắn quyết định đi tham gia tiệc tối kia.
Không đi, không biết Trì Mộng San sẽ làm ra chuyện gì, tiểu nha đầu này có thể khám phá Diễn Hồn thuật, chẳng lẽ là huyết mạch Đại Đế của nàng đột nhiên thức tỉnh?
Vài ngày kế tiếp bình an vô sự.
Hổ Nữu cũng muốn đi tham gia náo nhiệt nhưng lại bị Nữ Hoàng cản lại, lần này đi cua Đế nữ, chẳng lẽ còn dẫn Hổ Nữu đi quấy rối sao?
Lăng Hàn an ủi Hổ Nữu, hắn tuyệt đối không thích Trì Mộng Hàm, hắn không muốn lộ thân phận nên phải đi tham gia.
Sau khi hống Hổ Nữu xong, Lăng Hàn xuất phát, Đại Hắc Cẩu không muốn bỏ qua cơ hội này, nó mày dạn mặt dày đi cùng.
Trì gia là Đế tộc, cho nên bọn họ phô trương rất lớn, cũng xây dựng một khu vực tạm thời rất lớn trên Thiên Long tinh, bọn họ dùng làm nơi ở lại, cho nên dùng đại pháp lực kiến tạo trong thời gian ngắn.
Nơi này ban công đình tạ, có thác nước xuất hiện trên bầu trời, chung quanh còn có hồ lớn, có đạo tắc đan vào nhau, có cây xanh râm mát, nơi này tràn ngập sinh cơ.
Trâu bò, có thể cải tạo nơi hoang vu thành một phúc địa.
Đáng tiếc là, đây chỉ là thịnh cảnh nhất thời, chờ Đông Lâm Đế tộc rời đi, không có cường giả xuất lực giữ gìn, thác nước sẽ biến mất, hồ nước sẽ khô cạn, cây xanh cũng tàn lụi.
- Hai vị cũng đi dự tiệc sao?
Vẫn chưa đi đến nơi, chỉ thấy một chiếc xe ngựa đi ngang qua bọn họ và dừng lại, sau đó một cái đầu ló ra khỏi cửa sổ.
Đây là một tuổi trẻ người, tướng mạo xem như anh tuấn.
Lăng Hàn cười cười:
- Đúng vậy, muốn đi tham gia náo nhiệt.
- Đến đến, ta mang các ngươi đi một đoạn.
Người trẻ tuổi kia thập phần nhiệt tình, tự mình mở cửa xe đón Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu.
Ồ?
Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu nhìn nhau, bọn họ cũng không có bạo lộ thân phận, tại sao tìm được quy cách xứng đáng?
- Tại hạ Triệu Khôn.
Người trẻ tuổi kia nói ra, hắn giới thiệu như quen biết từ lâu:
- Hai vị có thư mời không?
Cái gì thư mời?
Lăng Hàn lắc đầu:
- Không có.
Hắn sẽ bị nha đầu Trì Mộng San kia hãm hại sao?
- Hai vị không nên thất vọng.
Triệu Khôn lắc đầu, nói:
- Đế tộc tổ chức tiệc tối, cũng không phải ai cũng có tư cách tham gia, hoặc là có thư mời, hoặc phải qua ba cửa ải.
- Qua ba cửa ải?
Đại Hắc Cẩu hỏi.
- Chính là Đông Lâm Đế tộc thiết hạ mấy khảo nghiệm, chỉ cần có thể thông qua là có tư cách tham gia yến hội.
Triệu Khôn nói ra, sau đó lắc đầu, nói:
- Ta khuyên các ngươi chết phần này tâm, căn bản là không thể thông qua.
- Như vậy ngươi có thư mời?
Đại Hắc Cẩu hỏi, nó động ý niệm ăn cướp trong đầu.
- Ta không có.
Triệu Khôn nói.
Ồ, ngươi không sợ bị đánh chết sao?
Triệu Khôn cười cười:
- Mặc dù ta không có thư mời, nhưng ta có một vị thân tộc bà con xa là đạo tử của Thanh Tuyết Thánh Địa, hắn có thể dẫn ta đi vào!
Dứt lời, hắn lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo.
Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu xem như hiểu ra, khó trách thằng này lại nhiệt tình như thế, căn bản cũng không phải là hiếu khách, mà là thằng này thích biểu hiện, cố ý kéo hai người lên xe ngựa sau đó khoe khoang, lại nói ra hậu trường của mình.
Ta có thể đi vào, các ngươi không được.
Các ngươi mau hâm mộ ta đi!