Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần này, tất cả mọi người không còn ra giá, người ta bỏ ra giá cao mời Nguyên Thạch đại sư đi theo, như vậy mở ra đồ vật tự nhiên là của người ta.

- Tiếp tục đi.

Lăng Hàn từ tốn nói.

Khối thứ sáu, song phế thạch, khối thứ bảy, song phế thạch. Khối thứ tám, song phế thạch. Khối thứ chín, vẫn là song phế thạch.

Chỉ còn lại một khối cuối cùng.

Lần này, ngay cả Phù Thiên Hành cũng khẩn trương, lúc này sư phụ có thể chơi lớn rồi, mình cũng bị hố vào hay không?

Tất cả mọi người lắc đầu, chỉ còn lại có một khối nguyên thạch, Lăng Hàn phải mở ra cái gì mới có thể lật bàn?

- Trừ khi là đại dược càng cao cấp.

- Mãnh thú tiền sử cũng được, mấy vạn năm liền có thể rảo bước tiến lên Thiên Tôn, quả nhiên là khủng bố.

- Sao ngươi không nói là Thiên Tôn ký hiệu, đây không phải là càng trâu bò sao?

- Ha ha, dù sao là ảo tưởng, tùy tiện nói một chút cũng không quan trọng.

Không có người tin tưởng Lăng Hàn có thể chuyển bại thành thắng, đây chính là khu cấp thấp, tỷ lệ mở ra bảo vật vốn nhỏ, huống chi là tuyệt thế trân bảo.

- Lại ra hàng!

Chỉ mấy đao, đám người liền kinh hô.

Đương nhiên lại là nguyên thạch của Ngưu Bất Quần, trong vật liệu đá màu xám trắng hiện ra một vòng xích hồng sắc, giống như hỏa diễm giương động.

- Tiên Kim.

Tất cả mọi người gật đầu.

Tiên Kim cũng không tính cái gì, nhưng không thể nghi ngờ lại để cho quang hoàn của Ngưu Bất Quần rạng rỡ hơn không ít.

- Ai, nhận thua đi.

Có người nói với Lăng Hàn.

Đây nhất định không còn khả năng lật bàn.

Lăng Hàn tự nhiên bất vi sở động, nói với giải thạch công dừng lại kia:

- Thất thần làm cái gì, tiếp tục.

Trong lòng giải thạch công kia xùy một tiếng, chẳng lẽ ngươi còn trông cậy vào khối nguyên thạch này mở ra hi thế kỳ trân, một lần hành động thay đổi bại cục?

Quá ngây thơ rồi.

Hắn tự nhiên không có tư cách đi nói Lăng Hàn, đành phải đàng hoàng tiếp tục giải thạch.

- Lăng Hàn, hiện tại nhận thua, chỉ cần đập chín cái.

Lãnh Tu Nhiên cười ha ha, hiện tại đại cục đã định.

- Ngưu Đại sư, ngài thật sự là quá bất phàm!

Có người thì lấy lòng Ngưu Bất Quần.

- Qua mấy ngày có thể giúp tại hạ tuyển đá hay không?

Ngưu Bất Quần vuốt râu, lộ ra vẻ ngạo nhiên:

- Trước cho lão phu nghỉ ngơi mấy ngày, chọn lựa nguyên thạch dù sao cũng rất mệt mỏi, lão phu đã bận bịu cả ngày, cần nghỉ ngơi thật tốt.

Đây là kênh kiệu.

Đám người nào có không rõ, nhưng ai bảo người ta ngưu bức, chỉ có tiếp tục vuốt mông ngựa.

- Ồ!

Một tiếng thở nhẹ, giải thạch công dừng đao trong tay lại.

- Thế nào, chẳng lẽ còn ra hàng rồi?

Có người cười nói.

Sắc mặt giải thạch công kia cổ quái:

- Thật đúng là ra hàng.

- Cái gì!

Ra hàng rồi?

Lăng Hàn chọn nguyên thạch ra hàng rồi?

- Ha ha, vận khí này cũng quá tốt đi, thế mà còn đoán trúng một khối.

- Nhưng có thể vượt qua được đại dược sao?

- Không ngoài là một khối Tiên Kim đi.

Đám người trước kinh ngạc một chút, sau đó nhao nhao lắc đầu, hiện tại ra hàng có làm được cái gì, đã chậm.

- Không đúng!

Có người nhìn chằm chằm khối nguyên thạch kia, sắc mặt dần dần trở nên nghiêm nghị.

- Ồ!

Càng nhiều người hét lên kinh ngạc.

- Cái này tựa như là...

- Không thể nào?

- Thiên Tôn ký hiệu!

Bọn hắn vội vàng thúc giục tên giải thạch công kia tiếp tục giải thạch, bây giờ thấy được đồ vật quá mơ hồ.

Những lời này vừa ra, Ngưu Bất Quần cùng Lãnh Tu Nhiên đều ngồi không yên, trở nên khẩn trương.

Đừng nhìn bọn hắn mở ra ba kiện bảo vật, nhưng chỉ có gốc đại dược kia đáng tiền, nếu như Lăng Hàn thực sự mở ra một viên Thiên Tôn ký hiệu, vậy dù cho chỉ là cấp chín, giá trị cũng sẽ nghiền ép.

Phù Thiên Hành thì nhẹ nhàng thở ra, sư phụ này thật sự là quá xấu rồi, hắn tuyệt đối là cố ý, lại để nguyên thạch có thể ra hàng ở cuối cùng, làm hại hắn lo lắng vớ vẩn nửa ngày.

Ngươi không thể đặt ở khối thứ nhất sao?

Tên giải thạch công kia tiếp tục giải thạch, lúc này hắn càng thêm cẩn thận, trong này cực có khả năng ẩn chứa một Thiên Tôn ký hiệu, vạn nhất xảy ra chuyện gì, hắn gánh chịu không được hậu quả.

Đời này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa làm trâu làm ngựa cũng không đủ trả.

Mở, mở, mở, thạch bì nhao nhao rơi xuống, nội bộ nguyên thạch hiện ra bộ phận là càng ngày càng nhiều.

- Thực sự là... Thiên Tôn ký hiệu!

Làm một mảnh Hỗn Độn xuất hiện, tất cả mọi người kinh hô, bọn hắn mơ hồ thấy được trong đó có một ký hiệu mơ hồ đang chìm nổi, đây tuyệt đối là Thiên Tôn ký hiệu, bọn hắn có thể chắc chắn.

Chỉ là cái ký hiệu này đến cùng là cấp mấy, có phải là mình đã nắm giữ hay không, bọn hắn lại không rõ ràng.

- Lăng Hàn, cái ký hiệu này bán cho ta thế nào?

Có người lập tức nói.

- Giá tiền tùy ngươi mở! Phải biết, hiện tại còn không biết ký hiệu này là cấp mấy, ta cũng là bốc lên rất nhiều nguy hiểm.

- Bán cho ta, ta cho ngươi một gốc đại dược!

Lại có người ra giá, hắn lộ ra rất có “thành ý”, lại bị người một trận khinh thường.

Một gốc đại dược liền muốn đổi một Thiên Tôn ký hiệu? Ngươi làm sao không lên trời ở đi?

Lăng Hàn khoát khoát tay:

- Không bán.

Coi như cái ký hiệu này hắn đã nắm giữ, nhưng không thể cho Nữ Hoàng, Hổ Nữu, hay con trai, nữ nhi sao?

Thiên Tôn ký hiệu, lại nhiều cũng chê ít.

Tất cả mọi người thổn thức, nhưng không cảm thấy ngoài ý muốn, thật không có mấy người sẽ bán Thiên Tôn ký hiệu.

Bọn hắn đều dùng ánh mắt đồng tình nhìn Ngưu Bất Quần cùng Lãnh Tu Nhiên, hai người này cũng nên tính nợ a.

Ngưu Bất Quần cùng Lãnh Tu Nhiên thì sắc mặt trắng bệch.

Ai sẽ biết, nguyên bản thắng cục đã định, lại ở một khắc cuối cùng bị lật bàn? Dựa vào, vận khí của gia hỏa này cũng quá tốt đi!

Bọn hắn tuyệt không tin tưởng Lăng Hàn hiểu đổ thạch, nếu không, hắn làm gì không tuyển nhiều mấy khối nguyên thạch có giá trị?

Chỉ có thể nói, vận khí của hắn quá tốt, vừa lúc bị hắn chọn trúng một khối có giá trị nhất.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:


- Có chơi có chịu, dập đầu đi.


Ngưu Bất Quần cùng Lãnh Tu Nhiên hai mặt nhìn nhau, bọn hắn tự nhiên không muốn ở trước mặt mọi người quỳ xuống dập đầu, không thì về sau còn có mặt mũi gặp người sao?


- Lăng Hàn, lão phu có thể miễn phí vì ngươi đổ thạch một năm, ngươi xem coi thế nào?


Ngưu Bất Quần dẫn đầu nói, hắn vẫn rất coi trọng cái mặt mo của mình.


Đám người nghe xong, đều không khỏi a một cái.


Thực lực đổ thạch của Ngưu Bất Quần mọi người đều nhìn ở trong mắt, nếu có thể để đối phương miễn phí đổ thạch một năm, vậy tuyệt đối có thể kiếm được bay lên.


Lăng Hàn tuyệt không có đạo lý không đáp ứng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK