Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xuân Mãn Lâu… đây là địa phương để nam nhân tiêu hồn a.

- Mấy vị thiếu gia…

Một tên tiểu nhị tiến lên đón, vừa định biểu đạt nhiệt liệt hoan nghênh, nhưng nhìn thấy đám người Lăng Hàn, hắn không khỏi ngẩn ra, một đại nam nhân, sau đó là một nữ nhân đẹp như tiên, một tiểu nha đầu đúc từ ngọc, còn có một con thỏ.

Đây là cái tổ hợp gì a?

Tầm Kim Thử nhảy ra, cào cho hắn mấy phát, ngươi không nhìn thấy bảo bảo sao!

Lăng Hàn bắt Tầm Kim Thử trở về, ném qua một thỏi vàng, chỉ vào lầu hai nói:

- Bên kia xảy ra chuyện gì?

Tên này kinh hoàng chưa định, còn chuột kia thật nhanh, tuy béo tốt khiến người ta lập tức liên tưởng đến nồi lẩu, nhưng móng vuốt cũng quá ác đi, để hắn cũng rách da! Có Lăng Hàn khen thưởng, hắn nhất thời đổi giận thành vui nói:

- Bẩm thiếu gia, đó là hai vị quý khách tranh giành tình nhân.

Rất đơn giản, hai tên công tử gia đều coi trọng một nữ tử thanh lâu, điểm danh đòi lần thứ nhất của người ta.


Cái này thì khó rồi, lần thứ nhất là duy nhất a.

Bởi vậy, hai tên công tử gia liền tranh đấu, đầu tiên là so nhiều tiền, hiện tại đã liều gia thế.

Tác phong điển hình của công tử bột.

- Nhìn dung mạo của ngươi đúng là rất tiêu chí, lẽ nào là ăn mày?

Một công tử bột khác cười nói.

- Tiểu gia chính là Chư Long Tinh! Ngươi biết ba chữ này đại diện cho cái gì không?

Chư Long Tinh kêu gào nói.

- Tỷ tỷ ta chính là thiên tài số một Bắc Vực, đệ nhất thiên hạ mỹ nhân Chư Toàn Nhi, tỷ phu của ta càng thêm ghê ghớm, Hoàng Đế Đại Lăng Quốc, Đan sư Thiên Cấp Lăng Hàn!

- Ha ha ha ha, ngươi nói sao chính là vậy sao, ta nói ta chính là Lăng Hàn, ăn mày, ngoan, kêu tiếng anh rể nghe một chút!

Một công tử bột khác nói.

Chư Toàn Nhi không khỏi tức giận, chậu nước bẩn này giội đến trên người nàng, làm cho nàng tức rồi.

Nhưng Hổ Nữu vỗ tay nói:

- Tốt tốt, chúng ta liền đưa yêu tinh này cho hắn đi.

Oành! Oành! Oành!

Trên lầu lại đấu võ, chỉ nghe Chư Long Tinh kêu gào:

- Tên ghê tởm, ngươi cũng xứng làm anh rể của tiểu gia, cũng không tiểu ra soi gương, xem bản thiếu đánh cho ngươi máu me đầy mặt.

- Chẳng lẽ lại sợ ngươi!

Hai người từ trên lầu đánh xuống dưới, nhất thời để trong lâu nháo loạn khắp nơi, nhưng vì hai người đều có thân phận, người khác cũng không dám tiến lên khuyên can, chỉ có thể chạy ra ngoài.

Chỉ thấy Chư Long Tinh và một thanh niên khác đã một đường đánh ra ngoài lộ, ngươi một quyền ta một cước, bọn họ đều không phải cao thủ, đánh như du côn vô lại, trên mặt đều là vết thương đen bầm tím đỏ.

Ở trên đường cái nháo trò như thế, đội hộ vệ tự nhiên liền tới, bắt cả hai người lại.

- Lớn mật, dám bắt ta, các ngươi biết ta là ai không?

Một công tử bột khác cũng rất hung hăng, bị bắt không chỉ không kinh hoảng, trái lại cực kỳ ngạo mạn.

- Ta là Tiền Phong, tộc huynh của ta chính là Tiền Vô Dụng! Tiền Vô Dụng, các ngươi có biết hay không? Chính là huynh đệ tốt của bệ hạ, cánh tay trái bờ vai phải a!

Người trẻ tuổi kia kêu lên.

Tộc nhân của Tiền gia?

Lăng Hàn hơi nhướng mày, hiện tại những lão hữu ở Hổ Dương Học Viện đều tiến vào quân đội, đảm nhiệm chức vụ không thấp. Tuy cảnh giới của bọn họ không cao, nhưng lại được Lăng Hàn tín nhiệm, dù sao hắn cũng không có nhiều thời giờ đi bồi dưỡng nòng cốt như vậy.

Nhưng tùy theo mà đến, chính là những vấn đề này.

Người xuất thân đại gia tộc, tự nhiên cao cao tại thượng, rất khó bỏ thói quen. Ngược lại, từ Bắc Hoang đi ra, những đại gia tộc này ngược lại bành trướng, càng ngày càng không coi ai ra gì.

Nên hảo hảo quản lý.

Tiền Phong hét một tiếng như thế, những quân sĩ kia đều có vẻ chần chờ.

Vị này là người có bối cảnh lớn, bắt được sao? Hiện tại bắt, không phải chút nữa sẽ thả sao?

Tiền Vô Dụng, kia là bạn cũ của bệ hạ, đế quốc công thần, tộc đệ của hắn có thể động sao?

- Tiền Vô Dụng lại tính là cái quỷ gì!

Chư Long Tinh càng thêm hung hăng.

- Tỷ tỷ của ta là Chư Toàn Nhi, hoàng hậu tương lai của Đại Lăng Triều, các ngươi bắt tên này cho bản thiếu, ném vào Thiên lao, giam lại mấy tháng a!

Hổ Nữu nhất thời giận dữ, nàng mới là hoàng hậu của Lăng Hàn!

Lăng Hàn không chút biến sắc, hắn ngược lại muốn xem xem những quân sĩ kia sẽ xử lý như thế nào, đây là một hình ảnh thu nhỏ của Đại Lăng Triều.

- Hai vị thiếu gia, đừng náo loạn ở chỗ này, ảnh hưởng không hay, theo chúng ta về đại doanh một chút, dù sao cũng phải đúng quy trình.

Một tên quan quân nói, trong lời nói rất khách khí.

Tuy thân phận của hai người đều chưa được chứng thực, nhưng đây chính là đế đô, có mấy người dám hồ đồ ở chỗ này, hô loạn thân phận, đặc biệt là thân phận cao quý? Đây nhất định sẽ bị kiểm chứng, người giả mạo tất nhiên sẽ không có kết quả tốt.

Bởi vậy, tên quan quân này rất cẩn thận.

Nhưng Chư Long Tinh và Tiền Phong đều không chịu bỏ qua, đều muốn sĩ quan kia bắt đối phương.

Công tử bột tranh giành tình nhân cũng phải tuân thủ quy củ, ai chiếm thượng phong coi như kết thúc, bình thường sẽ không đẩy đối phương vào chỗ chết, dù sao hết thảy công tử bột đều chết sạch, vậy trêu chọc uy phong cho ai xem chứ?

Lăng Hàn lắc đầu, lãnh thổ cấp tốc mở rộng, nhưng tố chất của toàn bộ quốc gia lại theo không kịp. Cũng khó trách, hắn chỉ nói hai câu, một là mở rộng, hai là động viên dân tâm, cũng không có nói phải từ nghiêm trị quốc.

Hắn đứng dậy nói:

- Bắt cả hai, giải đến Đông Môn, quất một trăm roi!

- Ta nhổ vào, ngươi là thứ gì chứ, nói đánh là đánh sao, ngươi biết tộc huynh của ta là ai sao?

Tiền Phong lớn tiếng quát lên, hắn thực sự là nổi giận, ngay cả những quân sĩ kia cũng cung kính với hắn, ngươi là cái rễ hành nào?

- Tỷ, anh rể!

Chư Long Tinh vui mừng kêu lên.

- Bệ hạ!

Đám quân sĩ dồn dập quỳ xuống.

Bệ bệ hạ?

Tiền Phong há hốc mồm, đây chính là quốc chủ của Đại Lăng Triều, cũng là nhân vật "hot" nhất Bắc Vực bây giờ, hắn lại dám quát mắng đối phương? Phải biết, những gia tộc ở Vũ Quốc kia ra Lạc Nguyệt Hạp thì ngay cả cái rắm cũng không phải, tất cả đều nhờ Lăng Hàn mới có huy hoàng ngày hôm nay, hắn thực sự là ăn gan hùm mật báo.

Lăng Hàn phất phất tay nói:

- Mang xuống, phạt trước!

- Vâng, bệ hạ!

Những binh sĩ kia trở nên như hổ như sói, này là ý chỉ của đương kim Thiên Tử a.


- Anh rể, anh rể, sao ngay cả ta cũng đánh… tỷ, tỷ!


Chư Long Tinh nhìn thấy Chư Toàn Nhi, vội kêu to, tự nhiên hi vọng tỷ tỷ có thể thay mình cầu xin.


Nhưng Chư Toàn Nhi chỉ nhìn hắn lắc lắc đầu, căn bản không có mở miệng.


---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK