Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Cực Sương Tôn Giả thay đổi.

Hắn thấy một vị Đại Đế trẻ tuổi sao?

Thậm chí, hắn đang hoài nghi, khi Tổ Vương còn trẻ cũng có được uy thế như vậy sao?

Không phải nói khí vận Bắc Thiên vực giảm mạnh, sẽ không xuất hiện thiên tài tuyệt thế hay sao?

Lăng Hàn là chuyện gì?

Hắn hiện tại đã có chín mươi chín phần trăm tin tưởng Lăng Hàn là Chú Đỉnh, nhưng hắn không thể thừa nhận sự thật như vậy, hắn nói:

- Ngươi đảo ngược Tiên Đỉnh.

Có Tiên Đỉnh cũng không đại biểu chính là Chú Đỉnh, bởi vì Sinh Đan sơ kỳ cũng có Tiên Đỉnh thai nghén Tiên Đan.

Lăng Hàn đảo ngược Tiên Đỉnh, bên trong trống rỗng, trừ một đạo Lôi Đình Thần Mang.

Lúc này không còn gì để nói, mỗi tên Tôn Giả nhìn sơ qua cũng biết đó là tiên hà.

- Các Tiên Đỉnh khác đâu?

Cực Sương Tôn Giả hỏi.

Sinh Đan bình thường sẽ có ba Tiên Đỉnh, như vậy có thể dùng Tiên Đỉnh “vô dụng” đưa ra ngoài.

Lăng Hàn lắc đầu:

- Ta chỉ có một Tiên Đỉnh.

Ha ha, ai tin tưởng chứ, lừa gạt quỷ đi!

Ngươi mạnh như vậy mà chỉ có một Tiên Đỉnh? Thời điểm ngươi đạt tới Thất Đỉnh Bát Đỉnh Cửu Đỉnh, chẳng phải ngươi có thể miểu sát tất cả Sinh Đan.

- Ha! Ha!

Lã Vĩnh Trường cười ha ha, biểu đạt hắn không tin.

Lăng Hàn thu hồi Tiên Đỉnh, cười nhạt một tiếng:

- Cười cái gì? Chờ ta bước vào Sinh Đan, có tin ta treo lên đánh ngươi hay không?

Lã Vĩnh Trường hừ một tiếng:

- Ngươi tiếp tục bịa chuyện!

Rõ ràng chính là Sinh Đan, còn muốn giả mạo Chú Đỉnh.

Hắn chờ đợi Cực Sương Tôn Giả tức giận mắng mỏ Lăng Hàn là kẻ lừa gạt, hắn lại không chờ được tiếng nói tức giận của Cực Sương Tôn Giả.

A?

Hắn quay đầu nhìn sang Cực Sương Tôn Giả, hắn nhìn thấy đối phương sợ hãi và sắc mặt không dám tin tưởng.

Xảy ra chuyện gì?

Hắn lại nhìn sang các Tôn Giả khác, hắn phát hiện những Tôn giả khác cũng ngạc nhiên như gặp quỷ.

Khốn kiếp, đã xảy ra chuyện gì?

- Chẳng lẽ đây là hợp đỉnh trong truyền thuyết?

Rốt cục có một tên Tôn Giả mở miệng.

- Đánh nát tất cả Tiên Đỉnh và hòa làm một thể, đúc thành vô thượng Tiên Đỉnh, nghiền ép tất cả!

Lại có một tên Tôn Giả nói.

- Số lượng Tiên Đỉnh càng nhiều, hợp thành Tiên Đỉnh có chất lượng càng cao, cho dù là Thanh Đồng Đỉnh cũng có thể vượt qua Lưu Ly Đỉnh chín màu, trở thành Tiên Đỉnh mạnh nhất trong thiên hạ.

- Chỉ có lời giải thích này.

- Nhìn Tiên Đỉnh của tiểu tử kia có đồ văn Chân Long, Thần Hoàng, chỉ có hợp đỉnh mới có thể giải thích.

- Trời ạ, thứ này chỉ tồn tại trong truyền thuyết, không nghĩ tới lại xuất hiện thật sự.

- Khó trách tiểu tử này mạnh như vậy!

- Sau khi hợp đỉnh không khác gì bước vào Sinh Đan.

Các Tôn Giả đều lắc đầu lại gật đầu, bọn họ đã biết vì sao Lăng Hàn lại mạnh như vậy, cho dù bọn họ rất khó tiếp nhận nhưng thiên tài như thế lại đứng trước mặt bọn họ.

Cái gì!

Những người khác nghe xong đều cảm thấy da đầu tê dại.

Hợp đỉnh?

Tiên Đỉnh có thể dung hợp? Chưa từng có nghe nói qua!

- Đây là đương nhiên, hợp đỉnh quá nguy hiểm, thiên tài hơn người cũng không dám làm, trừ phi vận dụng thủ đoạn Đại Đế!

Một tên Tôn Giả nói:

- Cũng chỉ có siêu cấp thiên tài trong Đế tộc mới có tư cách dùng Đế binh trợ giúp hợp đỉnh, nhưng cơ hội thành công nhỏ đến mức đáng thương.

Khó trách, nơi này mặc dù có truyền nhân Đế tộc, ví dụ như Lâm Thất, cho dù hắn chỉ xuất thân chi mạch, nghiêm ngặt hắn không tính là truyền nhân chân chính của Đế tộc, hắn chỉ có chút huyết mạch Đại Đế mà thôi, hắn căn bản không có tư cách nắm giữ Đế thuật.

Hậu duệ Đại Đế siêu nhiên tất cả, cũng không chịu phân chia bốn Thiên Vực hạn chế, cho nên bọn họ không có cảm giác vinh nhục..

Tất cả mọi người giật mình, khó trách chưa từng nghe nói qua truyền thuyết này, bởi vì biết thì đã làm sao, Đế tộc sẽ dùng Đế binh giúp ngươi hợp đỉnh?

Không đúng!

Tất cả mọi người nhìn về phía Lăng Hàn, gia hỏa này vẫn ở lại trong Bạch Liên bí cảnh, hắn làm sao hợp đỉnh?

- Nhất định là Đa Gia Chuẩn Đế!

Có người kinh hô.

Càng nhiều người phụ họa, Đa Gia Phật từng đánh ba đạo tiên hà vào người Lăng Hàn, cũng nhân cơ hội này trợ giúp Lăng Hàn hợp đỉnh.

Thì ra là thế.

Nghe “giải thích” như thế, các Tôn Giả ngạc nhiên, thì ra có một tên Chuẩn Đế xuất thủ.

Lăng Hàn hoàn toàn không có ý giải thích, có đôi khi im lặng là cần thiết.

Hắn mới biết, thì ra không chỉ có hắn hợp đỉnh, thì ra thiên kiêu Đế tộc cũng làm được.

Nhưng Thập Đỉnh hợp nhất là hợp đỉnh, Bát Đỉnh hợp nhất cũng là hợp đỉnh, có ý nghĩa như nhau sao?

Lăng Hàn tin tưởng vững chắc, hắn suýt chút chết đi khi hợp nhất Thập Đỉnh, thành tựu như vậy xưa nay chưa từng có, nhưng thời đại này có rất ít người sánh vai với hắn.

Những Chú Đỉnh kia, Sinh Đan ghen ghét muốn chết, tại sao lại là Lăng Hàn?

Nếu bọn họ được Đa Gia Phật trợ giúp hợp nhất các Tiên Đỉnh, như vậy khẳng định cũng có thể giống như Lăng Hàn, đứng trên đài cao quan sát chúng sinh.

Cực Sương Tôn Giả không nói lời nào, hắn vung tay ném hai bình bay về phía Lăng Hàn.

Nơi này có rất nhiều Tôn Giả, hắn cũng không động tay chân gì, hai cái bình bay tới trước mặt Lăng Hàn và tự động giảm tốc độ, có thể cầm lấy dễ dàng.

- Đa tạ tiền bối.

Lăng Hàn tiếp nhận hai bình, hắn cung kính thi lễ với Cực Sương Tôn Giả.

Hắn không thù không oán với Cực Sương Tôn Giả, nên biểu thị tôn kính nhất định phải giảm tư thái của mình.

Quả nhiên, thấy Lăng Hàn khiêm tốn như thế, Cực Sương Tôn Giả lập tức quên đi Lăng Hàn thất lễ lúc trước, dù sao người trẻ tuổi này quá thiên tài, hắn có thể so sánh với thiên kiêu Đế tộc..

Hắn nói:

- Tiểu tử, có hứng thú đến Tây Thiên vực chúng ta hay không?

Hắn nói lời này đã chọc giận rất nhiều Tôn Giả.

- Cực Sương, ngươi đủ chưa?

- Chạy đến chỗ chúng ta đào người, quá đáng!

- Có chơi có chịu, ngươi có thể đi.

Đương nhiên Cực Sương Tôn Giả cũng biết không có khả năng đào Lăng Hàn, hắn chỉ nói thế kích thích người Bắc Thiên vực mà thôi, dù sao hắn đánh cược thua, cho dù thế nào cũng phải làm Bắc Thiên vực uất ức mới được.

- Các vị, các ngươi tạm thời thắng một lần, nhưng Tây Thiên vực chúng ta không thiếu thiên tài, chúng ta sẽ còn trở lại!

Hắn cười lớn một tiếng, vung tay xé mở hư không, mang theo ba người Nghê Văn Bách rời đi.

Thắng!

Đám người sửng sốt, sau đó reo hò.

Trong cạnh tranh với ba Thiên Vực khác, bọn họ không bao giờ thắng nổi, hiện tại Lăng Hàn thắng rất đẹp, bọn họ vui mừng gần như điên cuồng, cho dù là các Tôn Giả cũng cười cười.

- Cửu Sơn, cho tiểu tử kia gia nhập Cửu Hoa Thánh Địa của ta đi.

Trường Phong Tôn Giả nói.

- Ha ha, Khảm Thủy Thánh Địa chúng ta rất hứng thú với tiểu tử này.

- Ai ai ai, suy tính Nguyệt Nhu Thánh Địa của ta một ít!

Thật nhiều Tôn Giả chạy tới ném cành ô liu cho Lăng Hàn.

Cửu Sơn Tôn Giả lạnh lùng, những gia hỏa này không biết xấu hổ, mới vừa rồi còn trách mắng Cực Sương Tôn Giả đào người, hiện tại muốn đào góc tường của mình, nằm mơ đi.

- Đi!

Hắn sợ chậm sinh biến, lập tức vung tay cuốn lấy người Cửu Dương Thánh Địa rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK