Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù nàng rất mạnh, có tư cách vô địch cùng giai, thế nhưng còn không có đạt tới tình trạng vượt qua một đại cảnh giới chiến đấu với đối phương.

Như vậy, chỉ cần chiến với Tầm Bí cảnh, nàng tất bại.

Bởi vậy, nàng lập tức cười một tiếng, nói:

- Ta chính là Tân Như Nguyệt, gia sư Thái Cổ Chân Quân chính là cường giả Hóa Linh cảnh.

Lời này nếu như nói với người trong lồng giam, như vậy đối phương sẽ sinh ra kiêng kỵ, thậm chí là phát run.

Thế nhưng Bích Tiêu công chúa lại không biết Hóa Linh cảnh là bậc thang thứ mấy ở trên Tiên Đồ. Nàng nghe cũng chỉ coi như không có nghe thấy, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tân Như Nguyệt.

Tân Như Nguyệt không khỏi phiền muộn, giao lưu cùng những này thổ dân này thật đúng là phiền phức a.

Nàng đành phải giải thích nói:

- Gia sư đã đứng ở trên bậc thang thứ năm của Tiên Đồ, xem như ở trong lao tù cũng là cường giả đứng đầu!

Lúc này Bích Tiêu công chúa mới lấy làm kinh hãi, bậc thang thứ năm bên trên Tiên Đồ?

Từ đầu cho tới bây giờ, kỳ thật nàng đối với đám cường giả đột nhiên xuất hiện cũng có chút hiểu rõ, biết ở dưới thế giới hiện tại này còn trấn áp một cái lồng giam cực lớn, có vô số cường giả.

Nhưng cho tới bây giờ nàng mới biết được, hóa ra người mạnh nhất chính là người đứng ở bậc thang thứ năm trên Tiên Đồ.

Quá kinh người.

Giết một Khai Khiếu cảnh đối với nàng mà nói, không phải việc khó, nhưng nếu chọc tới Thái Cổ Chân Quân phía sau nàng ta thì sẽ đi tới đâu chứ?

Cho dù Trần Phong Viêm thì thế nào chứ, có thể chống đỡ được lửa giận của một vị cường giả Hóa Linh cảnh sao?

- Cho nên, ngươi có thể muốn làm gì thì làm sao?

Lăng Hàn đi tới, hắn đang bị lửa giận thiêu đốt, nói:

- Một đứa trẻ, không cừu không oán với ngươi mà ngươi lại có thể nhẫn tâm bắt nó để đạt được mục đích của mình. Lại còn hạ sát thủ, ngươi điên rồi hay sao?

- Giao ra vật ta muốn, nếu không, đợi khi gia sư xuất hiện, thiên hạ này sẽ muốn thay đổi triều đại, ngươi căn bản không có chỗ đến trốn!

Tân Như Nguyệt ngạo nghễ nói.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:

- Nam tử hán đại trượng phu, đương nhiên phải khoái ý ân cừu, sợ đầu sợ đuôi thì còn làm võ giả làm gì chứ?

Hắn xuất thủ, đánh tới chỗ Tân Như Nguyệt.

Chỉ cần Lăng Hàn không sử dụng Tuyệt Đối Công Bằng, đương nhiên Tân Như Nguyệt sẽ không sợ Lăng Hàn, chỉ là Cực Cốt cảnh mà thôi, mạnh hơn nữa thì có thể mạnh đến mức nào cơ chứ?

Nàng khẽ quát một tiếng, song tiên xuất hiện, quấn quanh về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn vung vẩy hai tay, đón đỡ trường tiên.

Phanh, hai tay của hắn đánh vào trên trường tiên, nhất thời trường tiên như rắn bị đánh trúng mà rũ xuống. Thế nhưng bên trên quyền của Lăng Hàn cũng có hai vết máu, da bị đánh nứt ra.

Cũng còn may, xương cốt của hắn đã trải qua bảy lần lột xác, cực kỳ cứng cỏi.

- Cái gì!

Tân Như Nguyệt quá sợ hãi, một kích này nàng đã vận dụng toàn lực, thế mà chỉ phá vỡ da dẻ hai tay của Lăng Hàn mà không phải như nàng suy nghĩ, đánh nát nắm tay của đối phương?

Thực lực của người này lại có tăng lên, hơn nữa lại là biến đổi về chất!

Tại sao có thể có Cực Cốt cảnh biến thái như vậy chứ?

Nàng thu hồi một cây trường tiên, sau khi bí lực rót vào, một cây trường tiên còn lại lập tức thẳng lên, giống như là một thanh trường thương. Hai tay nàng lắm lấy, quét ngang về phía Lăng Hàn, đột nhiên biến hóa phương thức công kích.

Xoát xoát xoát, nàng không ngừng dùng trường thương đâm nhanh, phần đuôi cực kỳ sắc bén, tản ra hàn quang, nếu như bị đâm một cái, tuyệt đối sẽ không dễ chịu.

Lăng Hàn tế ra chiến chùy, cùng đối cứng với trường thương, tay trái thì hóa quyền, đánh tới chỗ của Tân Như Nguyệt. Phanh, phanh, phanh, Yêu Hầu quyền tăng thêm tần suất công kích, hắn có thể miễn cưỡng đối kháng được với Tân Như Nguyệt.

Phanh, điện mang màu trắng lóa chớp động, chiến chùy phát uy, đây chính là Pháp khí nhất tinh. Sau khi Lăng Hàn bước vào thất cốt, đương nhiên uy lực mà hắn có thể phát huy ra lại tăng lên một mảng lớn, thậm chí đã tới gần Tầm Bí cảnh.

Tân Như Nguyệt ra sức ngăn cản, thế nhưng chiến lực của bản thân cũng không có cao hơn Lăng Hàn bao nhiêu, mà ở bên trên Pháp khí lại ăn thiệt thòi quá nhiều. Cho nên cho dù nàng hành động như thế nào cũng không có cách nào thay đổi xu hướng suy tàn.

Không có được mấy chiêu, điện mang đã đánh cho y phục nàng bị thiêu đốt cháy khét, tóc rối tung, vô cùng chật vật.

Tân Như Nguyệt gào thét, cũng không phải là chiến lực của nàng không bằng đối phương, mà là Pháp khí không bằng, chuyện này khiến cho nàng cảm thấy rất là oan ức.

- Lăng Hàn, ngươi ỷ vào Pháp khí ép ta, căn bản không phải là bản lãnh của ngươi!

Nàng lớn tiếng kêu lên, đương nhiên là muốn kích động Lăng Hàn, mặc dù không nhất định sẽ có tác dụng, thế nhưng nàng cũng không có biện pháp khả thi nào khác.

Lăng Hàn cười xùy:

- Ngươi là Khai Khiếu cảnh, cao hơn ta hai đại cảnh giới, cũng không cảm thấy ngại nói ta dựa vào Pháp khí ép ngươi hay sao? Hơn nữa, ngươi dùng một đứa bé làm vật để uy hiếp ta, lại còn xuất thủ tàn nhẫn, còn muốn ta đối đãi với ngươi công bằng hay sao?

Hắn vung vẩy chiến chùy nhanh hơn, sưu sưu sưu, điện mang chớp động, tràn ngập bốn phía không gian.

Tân Như Nguyệt chỉ có thể tránh đông tránh tây, nếu như không phải Thái Cổ Chân Quân đang ở trong lao tù, mà là một Tông chủ chân chính. Như vậy thứ trong tay nàng tất nhiên sẽ là Pháp khí cấp bậc nhất tinh.

Thế nhưng vật tư trong lao tù cực kỳ thiếu thốn, hai cây trường tiên trong tay nàng cũng là thứ thật vất vả mới có được, còn muốn Pháp khí nhất tinh nữa sao?

Nàng càng đánh càng hoảng hốt, ở dưới sự áp chế của Pháp khí nhất tinh, sớm muộn gì nàng cũng sẽ thua.

Bại trong tay Lăng Hàn, như vậy kết quả của nàng sẽ là gì?

Chết.

Nàng cũng không muốn chết, đương nhiên phải vùng vẫy giãy chết.

- Ngươi muốn trơ mắt nhìn hắn giết ta sao?


Tân Như Nguyệt kêu lên, nói với Bích Tiêu công chúa:


- Ta mà chết ở chỗ này, đợi sư phụ ta xuất khốn, dùng thực lực của lão nhân gia, tuỳ tiện là có thể tìm hiểu ngược thời gian, nhìn rõ chuyện hôm nay.


Bích Tiêu công chúa sửng sốt một chút, lúc này mới ý thức được mình bị uy hiếp, nàng không khỏi ngẩn ngơ, không nghĩ tới Tân Như Nguyệt lại không có nhân phẩm như vậy:


- Hèn hạ!


Nàng thấp giọng nói.


- Nếu như ngươi thấy chết không cứu, tất nhiên cũng sẽ phải tiếp nhận lửa giận của sư phụ ta. Ta không quản thế lực đứng sau lưng ngươi là gì, tất cả đều chỉ có kết cục hôi phi yên diệt mà thôi.


Tân Như Nguyệt uy hiếp nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK