Lăng Hàn thu vẻ mặt của nàng ở trong mắt, biết cô gái nhỏ này sẽ không giảng hoà.
Nhưng có biện pháp gì đây, Tả Tướng đã nói như vậy, hắn muốn cố ý thua Lệ Vi Vi, vậy thì là đối nghịch Tả Tướng, hậu quả của hai người là hoàn toàn khác nhau.
Có điều, chỉ là loại đại tiểu thư điêu ngoa này hắn cũng không sợ, chỉ sợ đối phương chuyển ra cường giả Thần cấp đến, vậy nếu Lăng Hàn không muốn lộ ra bí mật của Hắc Tháp, thì chỉ có nhất thời nhẫn nại.
- Tốt nhất không nên ép ta!
Lăng Hàn thầm nói, hắn nhìn như hiền hoà, nhưng thiết cốt boong boong, cùng lắm chiến một trận.
- Ha ha, Vi Vi, con nên học tập Lăng Hàn nhiều, người ta có thể khai thiên mà đến, thiên phú võ đạo không biết cao hơn con bao nhiêu!
Lệ Tướng dùng Lăng Hàn làm tấm gương, muốn cẩn thận giáo dục con gái một chút.
Nếu như đem bộ này phóng tới trên người thuộc hạ, vậy đối phương tất nhiên sẽ mặt mày tát mét, cho dù làm dáng một chút cũng sẽ hảo hảo thỉnh giáo Lăng Hàn, nhưng Lệ Vi Vi nào sẽ quan tâm?
Nếu nàng thật nghe lời, há cần Tả Tướng cố ý bày xuống cái tròng đánh cược kia?
Người mạnh mẽ đến đâu, cũng có chỗ uy hiếp!
Uy hiếp của Lệ Tướng hiển nhiên chính là con gái nhỏ này, sủng ái đến tận xương, ngay cả trách cứ cũng không muốn.
Lệ Vi Vi còn hừ hừ, hai mắt trong veo không ngừng liếc Lăng Hàn, tự nhiên nửa điểm cũng không phục. Có điều, nàng vẫn rất tò mò, tiểu tử này rõ ràng nhìn qua không có ba đầu sáu tay gì, làm sao có thể khai thiên chứ?
Hàng năm Phá Hư Cảnh từ Hạ giới tiến vào Thần giới hàng mấy ngàn, không chút nào ngạc nhiên, nhưng khai thiên mà đến... Chí ít ở trong lịch sử Loạn Tinh Hoàng Triều xưa nay chưa từng xuất hiện.
Đây là một nam nhân khai sáng lịch sử, nguyên bản nàng nhất định sẽ rất tò mò, nhưng hiện tại nàng chỉ có một ý nghĩ... cẩn thận chỉnh gia hỏa xấu bụng này một trận, lại dám âm bổn tiểu thư!
Nàng hừ một tiếng nói:
- Vậy cũng chỉ là tu luyện Phá Hư Cảnh hơi lợi hại, nhưng có thể đột phá Thần Cảnh hay không còn chưa chắc chắn! Không thành Thần cảnh, vậy lại yêu nghiệt thì đã làm sao, còn không phải xoay tay liền trấn áp? Hơn nữa, Thần Cảnh năm đại cảnh, hai mươi tiểu cảnh, một bước so với một bước gian nan, như vậy càng không có gì đáng tự hào.
Lệ Tướng cười ha ha, lắc đầu nói:
- Ngươi tài nghệ không bằng người, thua còn dám xem thường người?
- Hừ, con gái chỉ là bất cẩn mà thôi!
Lệ Vi Vi chạy đến bên người Lệ Tướng, lắc lắc cánh tay của hắn, lại nhìn chằm chằm Lăng Hàn, chỉ vào hắn nói.
- Cái gì Hàn kia, sau mười ngày chúng ta lại so một lần! Có điều, là ở sát hạch Bắc phân viện, bổn cô nương không tin thắng không được ngươi!
Chuyện đến nước này, thoái nhượng cũng sẽ không để cho đối phương bỏ qua, trái lại làm cho đối phương càng thêm xem thường. Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Tốt, vậy thì đến thời điểm đó lại so.
Hắn nhẹ như mây gió, thật giống như căn bản không coi là chuyện to tát.
Lệ Vi Vi tức giận đến chỉ muốn giơ chân, tiểu tử hồn trướng này, sao dám không để mình ở trong mắt như vậy? Phải biết nàng là một trong Hoàng Đô tam đại mỹ nữ, không biết có bao nhiêu đời sau của tướng quân đại thần muốn cưới nàng, nhưng nàng đều không có để ở trong mắt.
Ngươi một tiểu tử ở nông thôn, mắt chó đui mù sao!
Không được, không thể quá mười ngày, cơn giận này muốn nhịn thêm mười ngày, nàng nhất định sẽ tức chết!
Lệ Vi Vi lập tức xoay người rời đi, nàng muốn tìm người hỗ trợ, chèn ép Lăng Hàn một chút, bằng không buổi tối nàng ngủ không yên a.
Cô nàng này tùy hứng quen rồi, Lệ Tướng cũng ngăn không được, căn bản không thể nghiêm túc quát mắng, chỉ có lắc đầu cười khổ. Nhưng hắn lập tức dung sắc nghiêm nghị, nhìn Lăng Hàn nói:
- Ngươi nói tình huống của Tiểu Thế Giới kia, còn có tình huống khai thiên một chút?
Lăng Hàn đem đại bộ phận tình huống như thực chất nói ra, nhưng đương nhiên sẽ không nhấc lên sự tình Hắc Tháp, cũng sẽ không nói hắn còn có một đoạn kiếp trước. Còn có chút tin tức trọng yếu bị hắn che giấu đi, tỷ như Côn Bằng cung, Lôi Hỏa Đại Đế, ngược lại điều này không quan hệ tới khai thiên.
Tả Tướng làm người rất cẩn thận, sau khi hỏi mỗi chi tiết nhỏ của khai thiên xong, lúc này mới gật gù nói:
- Nghe tiểu Duẫn nói, ngươi muốn tự mình thi vào Xích Thiên Học Viện?
- Vâng!
Lăng Hàn nghiêm nghị nói, coi như làm người hai đời, hắn cũng không biết nhỏ hơn Tả Tướng bao nhiêu vạn năm, hơn nữa đối phương là cường giả Tinh Thần Cảnh, hắn cung kính một chút cũng phải.
Thế giới võ đạo, cường giả luôn được tôn kính, chỉ là Lăng Hàn chắc chắn sẽ không nịnh bợ cúi đầu, một thân ngông nghênh, sao có thể quỳ xuống nịnh bợ chứ?
Lệ Tướng cười cợt nói:
- Ngươi có thể khai thiên, sức chiến đấu tất nhiên đạt đến Phá Hư hai mươi tinh, ở trong tân sinh khóa này, sức chiến đấu hẳn là thứ nhất. Có điều, Xích Thiên Học Viện sát hạch không phải sức chiến đấu, mà là thiên phú võ đạo, cường độ Thần Hồn cùng kỹ xảo chiến đấu, ngươi muốn đi vào mười vị trí đầu, thậm chí ba vị trí đầu, độ khó rất lớn.
Hắn không xem trọng Lăng Hàn chút nào, võ giả từ Tiểu Thế Giới đi ra sao có thể so thiên phú với thiên tài nơi này? Có cường giả Thần cấp chỉ đạo, kỹ xảo chiến đấu thì càng không cần phải nói, võ giả của Tiểu Thế Giới không biết chênh lệch bao xa?
Mà Thần Hồn, đây là khuyết điểm lớn nhất của võ giả Tiểu Thế Giới, các ngươi đến Phá Hư Cảnh mới bắt đầu tu Thần Hồn, nhưng con cháu quyền quý như Lệ Vi Vi, vừa sinh ra liền được các loại bảo vật chăm sóc thần hồn, dù cho chỉ mười mấy năm hai mươi năm, nhưng cường độ thần hồn vượt qua Tiểu Thế Giới bao nhiêu lần?
Bởi vậy, nếu lấy luận võ đến định, vậy Lăng Hàn cơ bản là thứ nhất không thể nghi ngờ, nhưng dựa theo hạng mục sát hạch của Xích Thiên Học Viện, Lăng Hàn đừng nói thứ nhất, tiến vào mười vị trí đầu cũng cực kỳ khó khăn.
- Tại hạ đồng ý thử một lần.
Lăng Hàn nói.
Hắn tràn ngập tự tin với mình.
Lệ Tướng gật gù, lấy cảnh giới, địa vị của hắn, có thể gặp một hồi đã cho đủ Lăng Hàn mặt mũi, chủ yếu là Lăng Hàn khai thiên mà đến, cái này quá hiếm thấy, để hắn muốn gặp một lần.
Nếu gặp, hắn phải khuyến khích vài câu, dù sao này cũng là thủ hạ của mình.
- Mười ngày này, ngươi trước hết ở đây, chờ tiến vào Xích Thiên Học Viện lại chuyển.
Lăng Hàn gật gù nói:
- Để đại nhân nhọc lòng.
---------------