Bảy mươi vạn năm trước hắn đột phá Hằng Hà Cảnh, tự nhiên là tự tin tràn đầy, ngông cuồng tự đại.
Các sư huynh sư tỷ lúc trước “bắt nạt” hắn có đã rời Tinh Sa Vũ Viện, mà không hề rời đi... Thực lực so với hắn mạnh hơn, không trêu chọc nổi. Bởi vậy, hắn đem mục tiêu phóng tới trên người sư đệ, sư muội mới tới.
Ra oai phủ đầu cho người mới, đây là truyền thống.
Dịch Cao Ninh chỉ vào lỗ chó, đây cũng không phải vừa mới đào, mà là tồn tại mấy trăm triệu năm, mỗi một tân sinh đều bị bức xuyên lỗ chó, mặc ngươi Vương giả thì đã làm sao, ở trước mặt Hằng Hà Cảnh căn bản không đỡ nổi một đòn.
Ra oai phủ đầu không chỉ là một cái lỗ chó, kế tiếp còn có, chờ đợi những học sinh mới này, chính là một ngày cực kỳ dài.
Khí thế của Hằng Hà Cảnh rung động, uy nghiêm đáng sợ, cho dù Vương giả thì đã làm sao, trong lòng mỗi người đều run run.
Nhưng có hai người ngoại lệ, Lăng Hàn, Loạn Tinh nữ hoàng.
Bọn họ đều là Tinh Thần Cực Cảnh đỉnh cao, lực lượng phá vào Hằng Hà Cảnh, mà sức chiến đấu... thậm chí có thể ngang hàng tiểu cực vị hậu kỳ thậm chí đỉnh cao.
Muốn lấy khí thế áp đảo bọn họ? Đổi Thánh Nhân đến đây đi.
- Hả?
Dịch Cao Ninh trừng mắt lên, khí thế nhất thời tăng vọt gấp trăm lần.
- Còn lo lắng làm gì, mau mau chui qua đi!
Có một sư huynh nhảy ra ngoài, chỉ vào mọi người quát, thực lực của hắn hơi yếu một chút, chỉ là Tinh Thần Cảnh đại viên mãn, phỏng chừng cũng không thể tu ra Cực Cảnh, nếu không chính là Vương giả cấp ba, nhưng trước đó, ngay cả Tinh Sa Vũ Viện cũng không thu được một Vương giả cấp ba a.
Đừng nói Vương giả cấp ba, ngay cả Vương giả cấp hai cũng thật ít ỏi, bởi vậy người này hẳn là Vương giả cấp một, hơn nữa còn ở Sơn Hà Cảnh tu ra.
- Nhanh lên một chút, nhanh lên một chút, chẳng lẽ muốn Dịch sư huynh ra tay hay sao?
Lại có người thúc giục.
Những người này lúc trước đều leo qua lỗ chó, nhận qua “dằn vặt”, bởi vậy tự nhiên có tâm lý trả thù mãnh liệt, chờ ngày này đến, có thể mang tất cả tủi nhục ném cho sư đệ sư muội đời kế tiếp.
- Dựa vào cái gì?
Có sư đệ phản kháng:
- Đây chính là Tinh Sa Vũ Viện, các ngươi sao dám xằng bậy!
- Chuyện cười, nếu biết đây là Vũ Viện, liền phải rõ ràng đây chính là nơi lấy võ vi tôn!
Có sư huynh cười gằn:
- Không muốn mỗi ngày chịu đòn, liền ngoan ngoãn leo qua lỗ chó, bằng không, chờ đợi các ngươi, so với cái này còn muốn tàn khốc hơn nhiều.
- Quên đi, kể cho các ngươi một cố sự.
Hắn nói, các đời tân sinh đương nhiên không thể mỗi người đều lựa chọn khuất phục, có người phản kháng, nhưng bị trấn áp, không thể không luồn cúi, còn có người lựa chọn chạy trốn, cầu viện về phía lão sư của học viện.
Nhưng cái này vô dụng.
Trong học sinh cũng không thiếu cường giả Hằng Hà Cảnh, thậm chí có tồn tại đại cực vị, đại viên mãn, lão sư thì đã làm sao, có thể chống đỡ sao! Người cầu viện liền thảm, vừa ra khỏi cửa liền bị lột hết quần áo, cuối cùng khuất nhục mà leo qua lỗ chó, theo quy tắc mà đến, lúc này mới xong việc.
Đây là truyền thống, không có một người có thể ngoại lệ!
Coi như mấy vị nhân vật hiện tại cao cao tại thượng ở trong học viện, lúc trước cũng là như thế.
Sau khi nghe xong, các Vương giả trẻ tuổi dao động, bọn họ nghe được mấy cái tên, đều là nhân vật vang dội, truyền thuyết chí ít là Hằng Hà Cảnh đại cực vị, nhưng khi đều giống như bọn hắn, bị ép tiến vào lỗ chó.
Nhưng hiện tại, bọn họ cao cao tại thượng, chính là bá chủ trong học sinh, ngay cả lão sư cũng không dám trêu.
Bò đi, đây là truyền thống.
Các Vương giả đều cúi đầu lâu cao quý, lục tục từ lỗ chó bò qua, nhưng cái này không phải kết thúc, trò hay mới chỉ mới đầu. Nhưng nếu đã cúi đầu một lần, thả xuống lòng tự ái, kế tiếp ý chí phản kháng của bọn họ sẽ càng ngày càng yếu.
Những học sinh cũ kia nhìn, khóe miệng lộ ra nụ cười vui vẻ, chỉ chỉ chỏ chỏ, có là biểu hiện cảm khái, từ trên người những học sinh mới này nhìn thấy bóng dáng của mình lúc trước.
Có điều, bọn họ cuối cùng từ vợ nhỏ thành mẹ chồng, đổi thành bọn họ đi ức hiếp tân sinh!
100 người mà thôi, coi như động tác lại chậm, toàn bộ chui qua lỗ chó lại cần bao lâu?
- Hừm, ba người các ngươi còn lo lắng cái gì?
Một sư huynh nhìn về phía ba người Lăng Hàn, những người khác đều xếp hàng trước lỗ chó, còn có bảy tám cái không có chui qua, nhưng ba người này bình tĩnh dào dạt, thật giống như việc không liên quan tới mình, tựa như đang xem kịch.
- Lo lắng cái gì chứ?
Lăng Hàn cười hỏi ngược lại.
- Lại đây xếp hàng, chui lỗ chó!
Người sư huynh kia lớn tiếng kêu lên.
- Xuyên lỗ chó cũng không biết sao?
Những sư huynh khác cười vui vẻ nói, nhìn Vương giả chịu nhục, trong lòng bọn họ có một loại vui vẻ không tên. Đây cũng là một trong mấy nguyên nhân mà truyền thống này đời đời kế thừa, vẫn không có vứt bỏ đi.
- Thật là không biết, không bằng mấy vị sư huynh làm mẫu một lần đi, ngược lại các ngươi có kinh nghiệm a.
Lăng Hàn cười khanh khách, không nhìn ra có tức giận gì.
Hí!
Câu nói này vừa ra, hết thảy sư huynh đều nổi giận.
Hết chuyện để nói sao, lúc trước bọn họ chịu nhục, đây là bóng tối trong lòng bọn hắn, chỉ có thông qua trở thành người bắt nạt, mới có thể rửa đi khuất nhục. Nhưng bất kể như thế nào, cái này đều là một đoạn lịch sử không sung sướng gì.
Ngươi lại dám đề cập ở ngay trước mặt bọn họ?
Thích ăn đòn!
Một sư huynh đi ra nói:
- Mỗi lần đều không thiếu loại cứng đầu, xem ra, học sinh mới khóa này chính là ba người các ngươi.
Ánh mắt hắn đảo qua, nhưng đứng ở trên người Loạn Tinh nữ hoàng, miệng không khỏi mở ra, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh diễm mãnh liệt.
Cái này phong tình quá say lòng người, cho dù không nhìn thấy dung nhan, trái tim của hắn vẫn không hăng hái đập mạnh oành oành, nhanh đến mức tựa hồ muốn từ trong cổ họng nhảy ra.
- Sư phụ, ta đến!
Cửu Yêu đi lên trước một bước, trước ở trong Trầm Uyên Cốc hắn không có cơ hội cùng cường giả giao thủ, đang ngứa tay đây.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, gật gù nói:
- Được.
Cửu Yêu đạt được chỗ tốt của Thái Dương Thạch, tu vi bước vào Tinh Thần Cảnh tiểu cực vị trung kỳ, mà đối phương cũng chỉ là Tinh Thần tiểu cực vị, cho dù là đỉnh cao, Lăng Hàn tin tưởng lấy thực lực của Cửu Yêu cũng sẽ không lỗ.