Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trận sư là một đám người trâu bò.

Lăng Hàn đã dùng tất cả tuyệt chiêu, Hỗn Độn Cực Lôi tháp, Năng lượng hủy diệt, Tứ Cực trụ, đại chiêu có thể sử dụng thì hắn đã dùng tới, uy năng khủng bố cỡ nào?

Lục Tầm cũng gánh không được.

Chủ yếu là trận pháp quá đáng sợ, lực phá hoại còn trên cả Lăng Hàn, làm cho hắn nhất định phải phân ra tuyệt đại bộ phận tinh lực để đối kháng, việc này làm hắn cảm thấy khó khăn, phải biết, mặc dù chiến lực Lăng Hàn không bằng hắn, nhưng Thánh Nhân công kích thì ai có thể xem nhẹ?

Chín chiêu mà thôi, Lục Tầm đã bị đánh chật vật, hắn không thể không rời khỏi chiến đấu.

Thánh Nhân khó giết, kia đó là xây dựng trên điều kiện tiên quyết hắn có thể bỏ chạy, ngươi thật muốn tử chiến không lùi, ngươi sẽ chết rất nhanh.

Quả nhiên, trong vòng mười chiêu.

Lúc này mọi người im lặng.

Lăng Hàn không có khoác lác, hắn thực sự trong vòng mười chiêu đánh bại Lục Tầm.

Vận dụng ngoại lực?

Ha ha, ai quy định trận sư không thể dùng trận pháp đánh người?

Lăng Hàn thắng, mặc dù cũng không phải hoàn toàn dựa vào chiến lực, nhưng cũng thuộc về thực lực của hắn.

Lục Tầm, bại!

Lúc này, Ngũ Tinh Đồng cũng im lặng, một trận và một người phối hợp với nhau, Lăng Hàn hoàn toàn có thể quét ngang tất cả Thánh Nhân ngũ tinh trở xuống.

Cho nên, nàng chỉ có thể giao ra mười cái tinh vực.

– Cảm ơn, tất cả hai mươi bảy tinh vực, phiền phức phối hợp một chút, nhanh chóng rút binh đi.

Lăng Hàn cười nói.

– Hừ, chúng ta sẽ không nuốt lời!

Ngũ Tinh Đồng hừ một tiếng, nàng quay người xé mở hư không rời đi.

Còn lưu lại nơi này làm gì, nghe người ta chế giễu sao?

Nàng vừa đi như thế, mấy người Dương Dịch Hoàn cũng nhao nhao rời đi, mỗi người mang theo sắc mặt khó coi rút lui.

Chỉ có Phong Diệu Lăng ngoại lệ, nàng dùng ánh mắt sùng bái nhìn Lăng Hàn, làm cho Lăng Hàn rùng mình.

Những người này vừa đi, cho dù là người trên Thiên Mẫu tinh hay tinh võng, tất cả đều hoan hô.

Ai có thể nghĩ tới, các vương giả trẻ tuổi đại biểu âm phủ khí thế hùng hổ mà đến, sau khi đánh bại thế hệ hoàng kim đến mức quân lính tan rã lại bị một người đánh bại chật vật quay về?

Hiện tại, địa vị của Lăng Hàn tăng lên vô hạn, cũng nâng lên độ cao anh hùng cứu thế.

Tất cả mọi người đều tin tưởng, chỉ cần Lăng Hàn thành Thánh, thậm chí có thể lấy sức một mình giải quyết nguy cơ âm phủ xâm lấn.

Bởi vậy, dư luận trên tinh võng rất vang dội, yêu cầu tất cả Đế tộc mau chóng thực hiện lời hứa của mình, tranh thủ thời gian lấy ra tài nguyên tu luyện giúp Lăng Hàn mau chóng đột phá thánh vị.

Đám Đế tử Yến An Minh cũng chỉ nhắm mắt mời Lăng Hàn vào thành, chỉ có bình ổn phong ba.

Lăng Hàn cũng không có vào thành.

Trong đó có Thánh Nhân thất tinh thậm chí là bát tinh tọa trấn, vạn nhất không biết xấu hổ phục kích hắn, khi đó hắn thật sự gặp nạn

Không được khinh thường, hắn chỉ là Tôn Giả tam tinh, chiến lực cũng chỉ sánh ngang Thánh Nhân nhị tinh, hơn nữa, bên trong thành Tổ Vương tràn ngập khí tức Đại Đế, trận pháp Thánh cấp không có tác dụng gì.

Hắn cũng không muốn mình và Hầu ca đều nằm tại đây.

Lăng Hàn không vào thành, mấy người Hàn Vân cũng không bức bách, sau khi nói vài câu liền rời đi, bọn họ trở lại bên trong thành Tổ Vương.

Hiện tại, đánh nhau cùng cấp đã không ai có thể thắng Lăng Hàn.

Cho nên, muốn thành Đế, vậy thì chỉ có một cơ hội, chính là nhân thời điểm Lăng Hàn hiện tại vẫn chỉ là Tôn Giả mà đột phá trước.

Muốn thành Đế, tất nhiên muốn từ Tôn Giả đi đến Thánh Nhân, lại từ Thánh Nhân đến Chuẩn Đế, từ Chuẩn Đế bước ra một bước cuối cùng, trở thành Đại Đế vô địch thiên hạ.

Cho nên, chỉ cần đột phá trước Lăng Hàn, thành tựu Chuẩn Đế trước tiên, hoàn thành nhảy ra một bước cuối cùng, như vậy cho dù Lăng Hàn nghịch thiên thì thế nào?

Một thời đại, Thiên địa chỉ cho phép một người thành Đế.

Nhất là sau trận chiến này, Đế tử bị kích thích nên đi khổ tu.

Lăng Hàn chỉ đi lại gần thành Tổ Vương, trải nghiệm khí tức Đại Đế cũng có thể trợ giúp hắn thật nhiều.

Chờ đợi hai ngày sau, Đinh Thụ tới.

Hắn mười phần cảm khái, hắn đã bỏ qua cơ hội giao thủ với đám người Dương Dịch Hoàn, từ đó một mình Lăng Hàn chiếm hết danh tiếng.

Không lâu sau đó, bọn người Tỉnh Hạo Nhiên, Thủy Thanh Sưởng đều tới thành Tổ Vương, nơi này đáng giá mọi người tới đây du lịch.

Thủy Nhất cũng chạy tới, hắn đề nghị bá chủ Nguyên thế giới nh ư bọn họ nên tụ tập lại với nhau.

Mọi người lập tức đồng ý, thương lượng một chút, quyết định ba ngày sau sẽ tụ tập uống rượu bên ngoài thành Tổ Vương.

Sau đó chính là cạnh tranh Đế vị tàn khốc, dù Lăng Hàn yêu nghiệt vô song, nhưng thành tựu Đế vị từ trước đến nay không phải ai mạnh nhất mới cuối đến cuối cùng, thiên thời, địa lợi, nhân hòa, thiếu một thứ cũng không được.

Có thể nói, bảy người bọn họ mới là người tranh đoạt Đế vị mạnh nhất.

Ba ngày sau, Lăng Hàn và Trì Mộng Hàm, Hầu ca, Đại Hắc Cẩu, Tiểu Thanh Long cùng đi gặp bọn họ.

Hắn không phải người tới đầu tiên, nhưng cũng không phải người cuối cùng, những người tới trước bắt đầu đàm luận võ đạo.

Lăng Hàn cũng dung nhập vào trong đó, tất cả đều nói chuyện với nhau.

Chỉ chốc lát, Phá Thiên đến.

Lần này, bảy đại bá chủ Nguyên thế giới đã tới sáu người, chỉ còn thiếu Thủy Thanh Sưởng.

Nhưng Thủy Thanh Sưởng cũng không có trễ, nàng đến đúng giờ ước định, không sớm một phút, không muộn một giây.

– Ha ha, lần trước mọi người gặp nhau là việc cách đây bao lâu rồi?

– Tới tới tới, không nói việc khác, uống trước đã!

Mọi người nâng chén, đều là bá chủ Nguyên thế giới, giữa bọn họ có thân mật khó nói rõ.

– Cạn!

Thời điểm đang uống rượu, Lăng Hàn lại kinh ngạc phát hiện, thân thể của hắn đang phát sáng.

Bành, bành, bành, một cột sáng phóng lên trời, phân biệt đến từ hắn và đám người Đinh Thụ bọn.

Mỗi bá chủ Nguyên thế giới đều tỏa sáng.

Việc này làm mọi người chấn kinh, cường giả sợ nhất là cái gì?

Mất khống chế!

Vì sao thân thể của mình lại đột nhiên phát sáng?

Điều này có ý nghĩa gì?

– A?

– Ân?

– A. . . ?

Bọn họ đều ngạc nhiên, chỉ thấy bảy cột sáng đan vào nhau, giống như muốn liên hệ với thân thể của bọn họ, từ đó bọn họ mơ hồ nhìn thấy Nguyên thế giới của người khác.

Bảy người đều có một loại cảm giác, bọn họ tuyệt đối không phải không có liên quan.

Giống như tất cả Nguyên thế giới là một thể, nó chỉ bị chia tách ra mà thôi.

A, trước kia bọn họ cũng tụ tập cùng nhau, vì cái gì chưa phát sinh biến hóa như vậy?

Là bởi vì thực lực của bọn họ bước vào Thánh cấp sao?

Hưu hưu hưu, bên trong thành Tổ Vương, từng Thánh Nhân lao tới thật nhanh.

Đương nhiên bọn họ nhìn thấy cột sáng đan vào nhau, bọn họ tò mò đi ra xem xét tình huống một chút.

Khi bọn họ nhìn thấy bảy người Lăng Hàn phát sáng thì không hiểu xảy ra việc gì.

Đường đường Thánh Nhân lại chơi xiếc ngây thơ như thế?

Oanh!

Đúng lúc này, bảy cột sáng hóa vào một thể và xông lên bầu trời, lại đánh thẳng vào Thiên Mẫu tinh.

Một việc kinh người xuất hiện, đại địa giống như bị rút ra, từng tầng đất bị đánh tan, từng vách tường xuất hiện.

Sau khi vỏ đại địa rút đi tới mức nhất định, một lối vào hiện ra.

Lần này, tất cả mọi người trợn mở nhìn.

Xảy ra chuyện gì?

Trên Thiên Mẫu tinh có bí cảnh hay sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK