Cổ Đạo Nhất ngừng tay, đối với Lăng Hàn, hắn có cảnh giác mãnh liệt.
Nếu bị Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng giáp công, ngay cả hắn cũng cảm giác đau đầu.
- Ngươi muốn đánh với ta một trận?
Hắn điềm nhiên nói.
- Tuy phu thê một thể, nhưng ta cũng không muốn bắt nạt ngươi, liền một chọi một a!
Lăng Hàn đưa tay ra, tuy cả người đẫm máu, nhưng khí thế lại trong nháy mắt bạo phát đến cực hạn.
- Chỉ là con dế...
Oành!
Cổ Đạo Nhất còn muốn tỏ vẻ khinh thường, nhưng Lăng Hàn đã một quyền oanh đến, để hắn nhất thời im bặt, rút lui ba trăm trượng.
Lại tới!
Cổ Đạo Nhất tức điên, trước cũng như thế, hắn muốn trào phúng, lại bị Lăng Hàn liên tục công kích, để hắn ngay cả nói cũng nói không hết.
- Đáng ghét!
Cổ Đạo Nhất cũng lười nói, hắn muốn đánh giết Lăng Hàn.
- Thần thông thập thế!
Hắn một đời một đời thần thông phân ra, cuối cùng nổ ra đại chiêu, mười đời cùng xuất hiện, liên thủ công kích Lăng Hàn.
Lần này hắn ở trạng thái toàn thịch, còn có Thánh khí, mạnh không gì sánh nổi.
Lăng Hàn cười nhạt, lần này không cần tiếp tục ẩn giấu thực lực, hắn trực tiếp vận chuyển ra Thiên uy, tước đi Cổ Đạo Nhất hai tinh lực lượng, Tiên Ma Kiếm chém ra, tiên quang vinh thế. Hắn khoát tay, thần quang vô tận chói mắt, khiến người ta mở mắt không được.
Người khác phân đến một chút xíu chỗ tốt cũng tu ra Thái Dương Thể, Lăng Hàn là ở trong Thái Dương Thạch tu luyện, tất cả mọi người gộp lại được chỗ tốt cũng không bằng một phần vạn của hắn.
Vì lẽ đó, mới có thể để hắn từ đại cực vị sơ kỳ trực tiếp bước vào Cực Cảnh đỉnh cao, nếu không phải ngưỡng cửa Hằng Hà Cảnh này thực khó có thể vượt qua, hắn thậm chí có thể tiến thêm một bước nữa.
Có điều thật muốn bước ra bước đi này, Lăng Hàn hẳn là không thể qua được ba lượt thiên kiếp, thật muốn xong đời.
Cổ Đạo Nhất không khỏi phiền muộn.
Đối với người khác mà nói, Thái Dương Thể cũng là thứ tốt, không duyên cớ có thêm một môn thần thông, nhưng đối với Cổ Đạo Nhất mà nói, cái này ngay cả thêm gấm thêm hoa cũng không tính, nhiều lắm chính là để hắn trở nên mạnh tí tẹo.
Thái Dương Thể của Lăng Hàn vừa ra, để Quang Diệu Thiên Hạ của hắn ảm đạm phai mờ!
Phải biết, một khối lớn Thái Dương Thạch hầu như đều bị một mình Lăng Hàn luyện hóa, để hắn nắm giữ Thái Dương Thể đại thành, tuyệt đối không phải những người khác có thể so với.
Thái Dương Thể vừa ra, ánh quang loá mắt, còn có một luồng Sí Viêm chảy xuôi.
Thái Dương Thạch này tuyệt không phải dùng để phong ấn Cửu Thiên Hỏa đơn giản như vậy, mà là Cửu Thiên Hỏa vốn là Thái Dương Thạch súc tích, cuối cùng trở thành một trong Tiên Vực Cửu Đại Tổ Hỏa.
Ngươi nói, Thái Dương Thạch trâu bò hay không?
Thái Dương Thể đại thành ở Tiên Vực không coi là thể chất đứng đầu nhất, nhưng tuyệt đối mạnh hơn Quang Diệu Thiên Hạ, cái này dù sao chỉ là thần thông mà Cổ Đạo Nhất tu ra ở đời thứ nhất, chỉ có Tiên thai mới có thể áp chế Thái Dương Thể.
- Cướp tạo hóa của ta, ta phải giết ngươi!
Cổ Đạo Nhất hừ lạnh, nếu như hắn được cơ duyên như vậy, Quang Diệu Thiên Hạ tự nhiên sẽ tăng cao, tuyệt không chỉ tăng cường một chút xíu như hiện tại.
Hơn nữa, hắn có loại cảm giác, Lăng Hàn được càng nhiều chỗ tốt, nếu không thì, lúc trước hắn cũng sẽ không có rung động mãnh liệt như vậy, phải biết, hắn là Tiên thai, có thể xúc động Tiên thai là chí bảo cỡ nào?
- Ngốc điểu!
Lăng Hàn lạnh lùng trách mắng, nắm Tiên Ma Kiếm mà động, vung lên kiếm khí vô tận, hoàn toàn không rơi xuống hạ phong.
- Hừ, thật sự cho rằng ta sợ uy thế của ngươi sao?
Cổ Đạo Nhất hét dài một tiếng, trên người có ánh sáng tỏa ra, từng viên từng viên phù văn xuất hiện, thật giống như mặc vào cho hắn tầng một giáp trụ, cách trở Thiên uy của Lăng Hàn ở bên ngoài cơ thể.
Thế nhưng, giới hạn ở bản thể của hắn, chín thế thân vẫn nhận ảnh hưởng.
Đây là lực lượng của Tiên thai!
Ánh mắt của Lăng Hàn sáng ngời, hắn triển khai Chân Thị Chi Nhãn, muốn nhìn rõ những phù văn kia, kia chất chứa một ít bí mật của Tiên thai, là Tiên đạo lạc ấn, hắn ở thời điểm luyện hóa Cửu Thiên Hỏa cũng từng hiện lên, nhưng so sánh với nó, Tiên thai tự nhiên kém xa tít tắp.
Cửu Thiên Hỏa chính là Tổ Hỏa của Tiên Vực, có thể so với Tiên Vương!
Nhưng... nhìn không thấu a!
Lăng Hàn có chút đáng tiếc, Tiên đạo lạc ấn kia thực quá phức tạp, coi như chỉ có một viên cũng không biết phải hao phí thời gian bao lâu mới có thể nắm giữ, huống chi lít nha lít nhít chí ít mấy vạn cái?
Vậy thì thôi, chiến!
Lăng Hàn tiến lên nghênh tiếp, một kiếm chém ra, lôi đình chấn động, ánh sáng Thái Dương loá mắt.
Cổ Đạo Nhất cũng không yếu, cầm trong tay Thánh khí, kiếp thân này có lực lượng toàn thịnh, không hề yếu hơn Lăng Hàn, mà chín thế thân tuy bị chém hai tinh lực lượng, nhưng thần thông cùng xuất hiện, vẫn nắm giữ uy lực đáng sợ.
Thế nhưng, Lăng Hàn là cái thể phách gì?
Hắn không dám để Thánh khí của Cổ Đạo Nhất oanh một phát, nhưng chín thế thân liền không đáng kể, oanh liền oanh đi, nhiều lắm chính là để hắn ăn chút vết thương nhẹ mà thôi. Mà Cổ Đạo Nhất đồng dạng không dám để Tiên Ma Kiếm chém tới, vậy càng đáng sợ, lực phá hoại vô cùng, Tiên nhân cũng có thể bị chém chết.
Hai tuyệt thế Vương giả rơi vào khổ chiến, khó phân cao thấp, cực kỳ giằng co.
Lăng Hàn không sử dụng Cửu Thiên Hỏa, đây là lá bài tẩy của hắn, trừ khi có tuyệt đối nắm chắc đánh giết Cổ Đạo Nhất, bằng không hắn sẽ không dùng. Nhưng hiện tại... Hiển nhiên không thể giết Cổ Đạo Nhất được.
Đây chính là ở trên Mộc Đồ Tinh, có mười vị Thánh Nhân bảo bọc, thần ý thời khắc đều đang lưu chuyển nhìn hắn, Cổ Đạo Nhất, Thiên Hạ Đệ Nhị,… đều là thiên kiêu đứng đầu đương đại, làm sao có khả năng sẽ để bọn họ có chuyện?
Ngoại trừ thiên kiếp không cách nào nhúng tay, nếu như cuối cùng phân ra sinh tử, những Thánh Nhân này tất nhiên sẽ nhúng tay.
Vì lẽ đó, Lăng Hàn chắc chắn sẽ không quá sớm lộ ra lá bài tẩy.
Quả nhiên, lại chiến mấy hiệp, có một vị Thánh Nhân giá lâm, ngăn cản Lăng Hàn cùng Cổ Đạo Nhất chiến đấu, Thánh uy bao phủ, cho dù Lăng Hàn cùng Cổ Đạo Nhất không sợ, nhưng lại vô lực ra tay.
Cái này là bọn hắn, đại bộ phận người khác đã quỳ trên đất.
Đây là Cửu Thanh Thánh Nhân, đồ đệ thứ chín của Tinh Sa Đại Thánh, cũng là Thánh Nhân trẻ nhất trong mấy trăm tinh vực ở phụ cận, bây giờ chỉ hơn ba tỷ tuổi, có thể nói là thời kì khí huyết dồi dào nhất.
Hắn nhìn qua như một vị trung niên nho sĩ, bề ngoài xấu xí, nhưng lộ ra một luồng nho khí không cách nào hình dung, khiến lòng người kích động.