Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lấy thực lực của Lăng Hàn, một đường như giẫm trên đất bằng, không ai có thể ngăn cản, lại thêm tính cách của Nữ Hoàng cũng khinh thường thiên hạ, căn bản không ngừng bước, bởi vậy hai người rất nhanh đối đầu.

Cách xa nhau chỉ một trượng, đối mặt mà đứng.

Tất cả mọi người thầm lo lắng cho Lăng Hàn, Nữ Hoàng quá kiêu ngạo, ai dám chặn đường nàng? Coi như Nữ Hoàng không thu thập được hắn, chờ sau đó bị đám người Cốc Hợp Nghĩa biết, bọn họ tất nhiên cũng sẽ tự mình ra tay, giúp Nữ Hoàng giải quyết.

Vì lẽ đó, đắc tội đám người Cốc Hợp Nghĩa hoặc Miêu Hóa, đó chỉ là đắc tội một người, nhưng đắc tội Nữ Hoàng... Cấp độ kia chính là đắc tội toàn bộ yêu nghiệt khóa này.

Kẻ ngu si mới làm chuyện như vậy!

Vô tri không sợ, tên này nhất định là vừa mới vào Vũ Viện.

Nữ Hoàng lạnh lùng nhìn về phía Lăng Hàn, một chữ cút vừa định ra miệng, nhưng đột nhiên sững sờ.

Nàng không có cái mũi dọa người như Hổ Nữu, nhưng cùng Lăng Hàn ở chung lâu như vậy, chẳng lẽ còn sẽ không nhận ra nam nhân của mình?

Cho dù hiện tại dung mạo của Lăng Hàn biến hóa.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, hắn biết Nữ Hoàng đã nhận ra mình.

Nữ Hoàng mở bước, xèo, nàng hóa thành một mũi tên, đánh về phía Lăng Hàn.

- Nữ thần ra tay rồi!

- Ha, nữ thần không phải bình hoa a, chính là Đế Tinh, hơn nữa ngưng chính là Tiên chủng hoàn mỹ, tiến hóa lũy thừa phỏng chừng cũng đã đạt đến mười một. Bởi vậy, tuy tu vi của nàng chỉ tầng ba trung kỳ, nhưng sức chiến đấu đạt tới tầng năm!

- Nếu không như vậy, nàng há có thể được đám người Cốc Hợp Nghĩa ái mộ?

- Nữ Hoàng ra tay, cùng cấp ai có thể kháng cự?

- Cái thứ này muốn thảm... đệt!

- Phốc!

- A!

Tiếng kêu kinh ngạc vang lên khắp nơi, mỗi người không thể tin được con mắt của mình, miệng há thật to, đầu lưỡi muốn phun ra.

Bọn họ thấy cái gì?

Nữ Hoàng lại không có ra tay, mà là trực tiếp quăng vào trong lồng ngực của Lăng Hàn.

Cái này!

Mình nhất định là hoa mắt, ha ha, vị nữ thần cực kỳ cao quý kia làm sao có khả năng đầu hoài tống bão với nam nhân chứ?

Bọn họ lại vò vò con mắt của mình, nhưng lại nhe răng lần nữa.

Nữ thần không chỉ còn đang ở trong ngực của nam nhân kia, thậm chí nam nhân kia còn dùng một tay ôm lấy eo nhỏ nhắn của nữ thần, một tay khác khẽ vuốt mái tóc của nàng.

Phốc!

Yên Thu Vân phun ra ngoài, không ngừng ho khan.

Trần Tử Vũ há to miệng, dưới cái nhìn của nàng, Lăng Hàn ngay cả tư cách nói chuyện với Nữ Hoàng cũng không có, nhưng hiện tại lại ôm nữ thần mà tất cả mọi người tha thiết ước mơ!

Trời ạ, lẽ nào nàng đang nằm mơ?

Nơi khác, mấy nam nữ trẻ tuổi kia cũng trợn mắt ngoác mồm, có một loại cảm giác giống như mộng ảo.

Vừa nãy bọn họ còn đang trào phúng Lăng Hàn là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga, lại còn muốn theo đuổi Yên Thu Vân, kết quả, người ta trực tiếp cua Vũ Viện nữ thần, không biết vượt qua Yên Thu Vân bao nhiêu lần.

Bọn họ đều cảm thấy trên mặt nóng rát, càng hận không thể ở trên đất có cái động để bọn họ chui vào.

- Ôi ta sát, đây là tình huống thế nào?

Rốt cục có người lẩm bẩm.

- Lẽ nào thứ này am hiểu Mê Hồn Thuật, mê hoặc nữ thần?

- Khẳng định là vậy!

- Có điều, bất kể như thế nào, chờ sau đó đám người Cốc Hợp Nghĩa biết... Tiểu tử này liền thảm!

- Tuyệt đối xong đời!

Tất cả mọi người khôi phục như cũ, lúc này Lăng Hàn có thể ôm mỹ nhân là một chuyện, nhưng đám người Cốc Hợp Nghĩa lại há có thể ngồi xem? Đừng nói đây là một đám yêu nghiệt, coi như chỉ có một người ra tay, Lăng Hàn như thế nào chặn?

Ai, trên đầu chữ sắc là một cây đao a.

Điểm này, Yên Thu Vân cũng nghĩ đến, khóe miệng nàng không khỏi hiện ra vẻ tươi cười, lúc này thật là một mũi tên hạ hai con chim, Lăng Hàn dĩ nhiên sẽ thảm, nhưng Nữ Hoàng lại đối với một tiểu tốt đầu hoài tống bão, cái này tự nhiên sẽ làm cho hình tượng của nàng xuống thấp.

Nữ thần? Nữ thần kinh còn tạm được.

Lăng Hàn cũng không muốn để cho mình trở thành tiêu điểm cho mọi người chú ý, tuy hiện tại là khó tránh khỏi, nhưng hắn vẫn lôi kéo Nữ Hoàng đi vào trong, cùng nàng ăn uống.

Nữ Hoàng không khỏi cười duyên, phu quân mình thật là tham ăn.

Nhìn thấy Nữ Hoàng nhất tiếu khuynh thành, tất cả mọi người đều ngây dại, nhiều năm như vậy, ai gặp qua Nữ Hoàng lộ ra nụ cười?

Đẹp, quá đẹp.

- Tin tức lớn! Tin tức lớn!

Có hai người vội vã xông vào.

- Tin tức cực kỳ lớn, Trác Khải lại ở dã lĩnh cùng một nam nhân cởi sạch làm chuyện ***!

Cái này chính là Vu Giác cùng Hứa Sơn.

Bọn họ kinh ngạc phát hiện, coi như tuôn ra tin tức như thế, nhưng lại không có ai nhìn nhiều bọn họ.

Kỳ quái, lẽ nào chuyện như vậy đã trở nên bình thường, cho nên mới không có ai lưu ý, quan tâm?

Vu Giác cùng Hứa Sơn đều kinh ngạc, nghĩ đến trước đó hưng phấn phấn chạy tới địa phương kia, nhưng kết quả nhìn thấy hai nam nhân trần truồng chồng lên nhau, một bên nhún một bên còn rống to, thực sự là mặt đều tái rồi.

Trời ạ, cái khẩu vị này cũng quá nặng đi.

Bọn họ tự nhiên hận chết Trác Khải, mình biến thái coi như thôi, lại còn gọi bọn họ cùng một chỗ “chơi”.

Ngươi chớ đẩy chúng ta vào trong cống a.

Bọn họ vội vã chạy trở về, công bố xấu xa của Trác Khải cho nhiều người biết, mặt khác, bọn họ còn muốn tìm Lăng Hàn tính sổ, lại để bọn họ nhìn thấy tình cảnh như vậy, thực sự là nhân sinh quan cũng phải vặn vẹo.

- Cái, cái gì, Trác Khải lại là loại người như vậy?

Rốt cục có người từ trong khiếp sợ tỉnh thần, bắt đầu tiếp thu một tin tức lớn khác.

- Ha ha, Trác Khải lại yêu thích nam nhân?

- Có thể a, thứ nhị thế tổ này chơi nhiều nữ nhân rồi, chơi chán nói không chắc sẽ tìm chút vật mới mẻ.

- Ồ, ngươi không cần nói ác tâm như vậy.

- Ta nghĩ ra rồi, mấy ngày trước còn bị Trác Khải choàng vai, lúc đó hắn khẳng định có ý đồ nhằm vào ta!


- Chúc mừng lão huynh, nói không chắc qua mấy ngày còn có thể được Trác Khải thu vào hậu cung.


- Biến thái!


Càng ngày càng nhiều người bắt đầu nghị luận, đây quả thật là một tin tức lớn, cũng là đại sửu văn, Trác Binh là nhân vật cỡ nào, đường đường chuẩn Thiên Tôn, nhưng hậu nhân của hắn lại chơi nam nhân, hắn thổ huyết cũng có thể ói chết.


- Thực hay giả?


Có người nhìn hai người Vu Giác xác nhận.


- Đương nhiên là thật, ta còn dùng Ký Ức Tinh Thạch ghi lại.


Vu Giác nói, một bên móc ra một khối thủy tinh, lấy nguyên lực kích phát, thủy tinh lập tức phát sáng, chiếu ra một cảnh tượng lập thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK