Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tốc độ Lăng Hàn rất nhanh, Phượng Dực Thiên Tường chính là thân pháp nhanh nhất thiên hạ.

Nhưng mà, kẻ xuất thủ lại làThánh Nhân.

Dù đã sớm chết, chính còn là một cỗ thi thể nhưng vẫn nhanh hơn Lăng Hàn, công kích đã tới.

Lăng Hàn không chút do dự, hắn ném ra mấy khối năng lượng ngọc thạch, sau đó vận chuyển hạt Tử Nhân, từ đó miễn cưỡng ngăn cản một kích của Thánh Nhân.

Trái tim của hắn đau đớn, bị Thánh Nhân oanh kích, hạt Tử Nhân không còn mấy lần nữa sẽ mất đi tác dụng.

Thế nhưng mà, nếu như mạng không còn, hắn giữ lại có ý nghĩa gì chứ?

Oanh!

Ma thủ kia nhanh chóng va chạm với năng lượng ngọc thạch, lập tức dẫn nổ ngọc thạch, năng lượng kinh khủng sôi trào, cũng khuếch tán khắp bốn phương tám hướng.

Đây là vụ hải thì thế nào, hiện tại tương đương với hai vị Thánh Nhân giao thủ, uy lực xung kích khủng bố cỡ nào?

Lăng Hàn cảm thấy thân thể rung động, hắn lập tức bị lực lượng khổng lồ quét bay ra ngoài.

Tốc độ này quá nhanh, khoảng cách vạn dặm trôi qua tức thì.

Còn tốt, hắn vận chuyển hạt Tử Nhân có thể ngăn cản Thánh Nhân ngũ tinh công kích, từ đó có thể bảo hộ hắn được an toàn.

Hắn phát hiện mình bị đánh bay ra khỏi khu vực sương mù, cũng lẻ loi trơ trọi đứng trong tinh không.

Chạy!

Lăng Hàn không chút do dự, xoay người rời đi.

Hắn không dám xé mở không gian, bởi vì vừa tiến vào không gian có khả năng sẽ bị ép bay vào trong sương mù.

A?

Hắn nhìn thấy bên cạnh có khí tức đáng sợ ập tới, trong nháy mắt đã tới gần sương mù.

Thánh Nhân!

Khốn kiếp, bên ngoài cũng có mai phục?

Không đúng.

Lăng Hàn lập tức phát hiện, Thánh Nhân này còn sống, còn hiện ra pháp tướng lớn hơn cả tinh cầu, hắn cất bước đi tới gần sương mù.

Không phải nhằm vào hắn, mà là cảm thấy hứng thú với việc truyền tống tại Hàn Phong tinh mất tích, cho nên Thánh Nhân mới cố ý tới đây điều tra.

Lăng Hàn lập tức lấy da Hư Không Thú bao phủ mình và đám người Đại Hắc Cẩu vào trong, đương nhiên không muốn bị Thánh Nhân phát hiện và tra hỏi.

Đó là Thánh Nhân mặc áo bào trnawgs, tóc trắng bạc rủ dài tới hông, dáng vẻ tiên phong đạo cốt.

– Hừ, thì ra là sương mù giở trò!

Thánh Nhân lẩm bẩm, hắn xuất ra một chưởng đánh vào trong sương mù.

Nhưng mà, bàn tay của hắn còn chưa đánh vào, một bàn tay như ma quỷ vươn ra ngăn cản Thánh Nhân công kích.

Oanh!

Hai bên đấu nhau, gợn sóng kinh khủng bộc phát.

Bốn người Lăng Hàn bị dư lực đánh bay vào sâu trong tinh không, còn tốt, bọn họ cách nơi này khá xa, cho nên, dư ba tuy mạnh nhưng Lăng Hàn hoàn toàn có thể hóa giải.

Nơi xa, sương mù nhanh chóng thu nhỏ, nhưng Thánh Nhân vẫn đỉnh thiên lập địa, có thể nhìn thấy rõ ràng.

Thánh Nhân tóc bạc triển khai công kích lần nữa, nhưng mà, trong sương mù có Thánh thi khác nhảy ra công kích, trong nháy mắt đã vây quanh và tấn công Thánh Nhân tóc bạc.

Oanh, khí tức kinh khủng sinh ra ba động từng hồi, Lăng Hàn không có ngựa nhớ chuồng, sau khi đã rời xa, hắn xé rách không gian và mang theo đám người Đại Hắc Cẩu thoát đi.

Có lẽ vị Thánh Nhân tóc bạc lành ít dữ nhiều.

Lăng Hàn thở dài, hắn nhìn thấy mấy chục Thánh Nhân thi nhảy ra, chỉ số lượng cũng đủ đè chết Thánh Nhân.

Trước đó Thánh thi trong biển máu là bằng chứng rõ ràng, đã có rất nhiều Thánh Nhân mang theo Đế binh cũng không gánh nổi..

Lăng Hàn xuất hiện trên tinh cầu gần nhất, hắn mang theo đám người Đại Hắc Cẩu xuyên qua truyền tống trận và trở về đại bản doanh.

Hiện tại lại xuất hiện một tuyệt địa, chôn xuống đại lượng Thánh Nhân thi.

Mà lần này lại có quan hệ với Lang Hoàng!

Đây là Lang Hoàng bố trí khi còn sống?

Hắn muốn làm gì?

Lăng Hàn trở về, vừa vặn Hầu ca cũng xuất quan, hắn cũng nói cho Hầu ca biết.

Hầu ca nghe xong, hắn trầm ngâm một lúc và nói:

– Đợi lão Tôn bước vào Thánh cấp, ta sẽ quét ngang tất cả.

Ách, ta biết Hầu ca ngươi rất bá khí, nhưng cũng không cần ngốc nghếch như vậy.

Nhưng suy nghĩ lại một chút, chuyện này cũng không có gì ngốc nghếch hay không, thế gian có quá nhiều bí mật, chỉ có thể yên tĩnh chờ đợi chân tướng sẽ nổi lên mặt nước, mà bọn họ có thể làm chính là tăng tu vi lên.

– Đa Gia Phật nhất định biết rõ.

Lăng Hàn thì thào.

Đáng tiếc, Đa Gia Phật muốn nói cho hắn biết, hắn cũng không cần đau đầu như hiện tại.

Mặc kệ, tu luyện!

Lăng Hàn bảo Kỷ Vô Danh hỗ trợ thả tin tức ra trên tinh võng, hắn muốn bán ra một chút Cường hóa dịch để đổi lấy tiên khí cao giai.

Trên đấu giá hội trước đó, Lăng Hàn đã bán một phần Cường hóa dịch đổi lấy tiên khí, nhưng càng nhiều hơn là tiên khí cấp thấp luyện thành Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan, sau đó lấy tiền đổi tiền.

Hiện tại Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan đã bị hắn ăn xong, hắn cũng phải nghĩ biện pháp khác.

Cùng lúc đó, hắn cầm lấy kiếm gãy.

Lúc trước, bởi vì thanh kiếm gãy này mà hắn kết oán với Ngũ Nguyệt, về sau hắn chém giết Ngũ Nguyệt, thanh kiếm cũng thành chiến lợi phẩm của hắn.

Trước đó hắn không có thời gian nghiên cứu, cho tới bây giờ mới nghĩ tới.

Nhưng hắn nghiên cứu hồi lâu cũng không có phát hiện gì.

Hắn chỉ cảm ứng được bên trong kiếm gãy có ba động cường đại mờ mịt.

– Về sau có cơ hội để lão gia tử nhìn xem.

Lăng Hàn thu hồi kiếm gãy, hắn đặt lực chú ý vào tu luyện.

Sau khi Kỷ Vô Danh thả ra tin tức, rất nhanh đã có người đáp lại, nói có hứng thú với Cường hóa dịch.

Sau khi cò kè mặc cả một phen, song phương đạt thành hiệp nghị.

Lăng Hàn dẫn Kỷ Vô Danh vượt qua mấy cái tinh vực, sau đó đi tới tinh cầu lớn và giao dịch.

Đương nhiên không thể ở trên tinh cầu của mình, phải cẩn thận một chút.

Sau khi làm mấy lần sinh ý, Lăng Hàn và Kỷ Vô Danh rời đi, sau đó hắn bắt đầu luyện đan.

Hắn lưu lại mấy viên đan dược, lấy dùng chúng đổi lấy tiên khí, bởi vì Cường hóa dịch đã không nhiều, hối đoái không được bao nhiêu tiên khí, nhưng có Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan, hắn có thể tuần hoàn liên tục.

Đáng tiếc, hiện tại có thể đổi lấy tiên khí ít đến thương cảm, hắn ăn xong Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan, hắn chỉ còn kém Giáo Chủ lục tinh đỉnh phong một chút.

Hắn tiếp tục tìm người mua trên tinh võng, Cường hóa dịch cũng tốt, Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan cũng tốt, chỉ cần có người nguyện ý lấy tiên khí trao đổi thì hắn mừng rỡ xuất thủ.

Mấy ngày sau, hắn thành công đàm phán thành công một cuộc làm ăn, vội vàng lại mang lên Kỷ Vô Danh xuất phát.

Lúc này Kỷ Vô Danh rất im lặng, hắn còn muốn tu luyện đấy, vì cái gì Lăng Hàn luôn luôn tìm hắn?

Sau khi chọn tinh cầu mới, Lăng Hàn vừa mới hoàn thành giao dịch, vào lúc hắn định rời đi thì có khí tức âm trầm bao phủ.

Hắn đi qua rất nhiều hiểm địa, có nhiều chỗ rất lạnh, có thể đông cứng Hóa Linh cảnh thậm chí Giáo Chủ chết tại chỗ.

Nhưng hắn có thể khẳng định, cảm giác lạnh lẽo này khác biệt.

Thậm chí, hắn còn có chút quen thuộc.

Khí tức âm phủ!

Hắn run rẩy và kịp phản ứng, hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi nhưng bị đại lão loại bỏ.

Chuyện gì xảy ra, tại sao nơi này có khí tức âm phủ?

Hắn phát động địa mạch tra xét một phen, hắn lập tức kinh sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK