Nhưng trên thực tế, chuyện này đã cắm rễ vào trong huyết thống của bọn họ, cừu hận, xem thường, cho rằng người Tiên Vực chỉ là đồ ăn, món đồ chơi của bọn họ, vĩnh viễn sẽ không thay đổi.
Vào lúc này, Lăng Hàn muốn giết Huyết Qua thành cặn bã, chỉ là hành động như vậy quá lỗ mãng.
Hắn không thể chỉ nhìn tiểu cục, mà bỏ qua đại cục.
Giết một Huyết Qua không thể giải quyết vấn đề của Tiên Vực, chết mất cái này, dị vực còn có một ngàn cái, 10 ngàn cái Huyết Qua, thậm chí so với Huyết Qua còn tàn nhẫn gấp mười lần, gấp trăm lần.
Chờ hắn thành tựu Thiên Tôn, liền khuấy dị vực long trời lở đất!
Mấy người Hoài Kiếm cũng không rõ, cú đấm này của Lăng Hàn đánh cho không hiểu ra sao, ngay cả Tử Sương cũng kinh ngạc, tuy Hằng Hoang nhất mạch nội đấu cực kỳ kịch liệt, nhưng vô duyên vô cớ ra tay như vậy cũng quá quỷ dị.
- Uống trà!
Tử Sương cười nói, nhẹ nhàng bỏ qua chuyện Huyết Qua bị đánh.
Thứ nhất Hằng Hoang nhất mạch đều là như vậy, chỉ cần ân oán cùng cấp, vậy tự mình giải quyết, không cho phép cường giả nhúng tay. Thứ hai, nàng càng thêm thiên hướng Lăng Hàn, đây là một người nàng cực kỳ coi trọng.
Huyết Qua chỉ có mặt tối sầm lại, trút giận lên chén trà, từng ngụm từng ngụm mà uống, một hồi liền uống sạch, sau đó nói:
- Người đâu, còn không dâng trà cho ta!
Tử Sương vỗ tay một cái, lập tức liền có một Nhân tộc đi tới, cung kính nói:
- Tử Sương tiểu thư, có dặn dò gì?
Tuy thi thể đồng bào kia ngay ở trước mặt, nhưng hắn chỉ như không thấy.
Trong lòng Lăng Hàn thở dài, những người này đã sớm mất cảm giác.
- Dâng trà.
Tử Sương nói.
- Thuận tiện lấy thi thể đi.
- Vâng, Tử Sương tiểu thư.
Tên Nhân tộc kia cung kính gật đầu, trước tiên lấy thi thể đi, một lát sau, hắn liền bưng trà tới.
Huyết Qua đưa tay, vừa nâng chung trà lên muốn uống, oành, trên mặt hắn lại trúng một quyền, nhất thời giội nước trà lên mặt, để hắn giận dữ, nhìn Lăng Hàn quát lên:
- Ngươi rốt cuộc là ý gì?
- Nhìn ngươi không hợp mắt, lý do này đầy đủ chưa?
Lăng Hàn nhìn sang, ánh mắt uy nghiêm đáng sợ.
Huyết Qua rất muốn rút quyền chiến đấu, nhưng tưởng tượng đến sức chiến đấu khủng bố của Lăng Hàn, không khỏi ép hỏa khí xuống, bắt đầu khó chịu uống trà.
Tử Sương kinh ngạc nhìn Lăng Hàn, dưới cái nhìn của nàng, Lăng Hàn co được dãn được, lòng dạ phải thâm hậu, làm việc rất có suy tính, làm sao không hiểu ra sao lại nhằm vào Huyết Qua?
Trong lòng nàng không khỏi do dự, quyết định tạm thời không muốn kết thành đồng minh với Lăng Hàn, vạn nhất thứ này thích gây sự, vậy nàng chính là dẫn lửa thiêu thân, thực là không khôn ngoan.
Nghĩ tới đây, nàng cũng không còn tâm tư chiêu đãi mọi người, liền để tôi tớ dẫn bọn họ đi phòng khách nghỉ ngơi, chờ đợi Hằng Hoang Thiên Tôn triệu kiến.
Lăng Hàn ở trong núi tùy ý du đãng, chỉ cần không đi xuống dưới núi, hoặc phi hành cách núi quá xa, bốn phía sẽ không có sương mù lượn lờ.
Ở đây, hắn phát hiện rất nhiều nô lệ Nhân tộc, thực lực thấp nhất ngay cả Phá Hư Cảnh cũng không tới, thực lực mạnh nhất đạt đến Cửu Liên.
Bọn họ tu luyện đều là công pháp dị vực, nơi này không cảm ứng được lực lượng thiên địa của Tiên Vực, tự nhiên cũng không có cách nào tu luyện quy tắc, chỉ có thể sửa tu hệ thống võ đạo của dị vực.
Lăng Hàn tùy ý gọi một người tới, dự định hỏi vài câu.
- Cẩu Thất bái kiến thiếu chủ!
Tên Nhân tộc này là nam tử trung niên chừng ba mươi tuổi, mở Ngũ Liên, vóc người trung đẳng, một đường chạy chậm đi tới trước mặt Lăng Hàn, có vẻ cực kỳ nịnh nọt.
Cẩu Thất?
Ánh mắt của Lăng Hàn nhảy một cái, ngay cả tên cũng hèn hạ như vậy, có thể thấy được người ở chỗ này địa vị đáng thương cỡ nào.
- Ngươi không có cái tên khác sao?
Lăng Hàn hỏi.
Cẩu Thất lộ ra vẻ mờ mịt, cái tên khác gì, tên còn cần hai cái sao?
Mặc dù có chút không rõ, nhưng hắn vẫn lắc đầu:
- Không có.
- Người giống như ngươi, nơi này tổng cộng có bao nhiêu?
Lăng Hàn hỏi.
- Hơn một vạn.
Cẩu Thất hồi đáp, sau đó lập tức lại kiêu ngạo nói.
- Ta là thông qua tầng tầng thử thách, mới có thể trở thành nô lệ hạng nhất, vì lẽ đó thiếu chủ có thể tin tưởng ta, phục vụ của ta nhất định sẽ làm cho thiếu chủ thoả mãn.
Trong lòng Lăng Hàn không khỏi bay lên bi ai, làm nô lệ lại còn làm ra cảm giác ưu việt, hiển nhiên là đời đời kiếp kiếp bị tẩy não.
- Ngươi biết tổ tiên của mình đến từ nơi nào không?
Lăng Hàn hỏi.
- Biết, một địa phương tràn ngập tội ác, người người đều tội đáng muôn chết, tổ tiên của chúng ta được Hằng Hoang Đại Nhân mang đến nơi này, vì lẽ đó chúng ta phải đời đời kiếp kiếp làm nô đến chuộc tội.
Cẩu Thất cực kỳ kinh hoảng nói.
Lăng Hàn lắc đầu, không có tâm tình tiếp tục hỏi, phất tay một cái cho đối phương rời đi.
Cẩu Thất có chút kinh hoảng, cũng có chút mờ mịt, Lăng Hàn gọi hắn lại đây hỏi vấn đề quái lạ như thế, có phải là đối với hắn có cái gì bất mãn không? Nhân sinh của hắn chính là vì phục vụ người dị vực, nếu như bị tước đoạt sứ mệnh thần thánh như vậy, cuộc đời của hắn liền mất đi ý nghĩa.
Lăng Hàn lại đi một lúc, chỉ thấy phía trước xuất hiện một tượng đá, đây là một Trùng Tộc, hình như con gián, ở đây cũng không biết bao lâu, trên người che kín bụi trần.
Hắn không khỏi chăm chú nhìn thêm, trong lòng dâng lên một luồng cảm giác cổ quái, mơ hồ cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng làm sao cũng không nghĩ ra là lạ ở chỗ nào.
- Đây là một sinh linh, sinh mệnh lũy thừa cao tới 10 ngàn điểm.
Âm thanh của Ngõa Lý đột nhiên vang lên ở trong thức hải của Lăng Hàn.
Thần thức truyền âm phổ thông có khả năng bị cường giả nghe trộm, nhưng Ngõa Lý truyền âm tuyệt đối không thể, dựa theo hắn nói, là dùng một loại lực lượng vượt qua quy tắc nào đó tiến hành mã hóa, không thể bị bất luận người nào lấy ra.
Lăng Hàn cuối cùng biết chỗ không ổn ở nơi nào, hóa ra pho tượng Trùng Tộc này là vật còn sống, hơn nữa còn là Thập Ngũ Liên Tổ Vương.
Hắn dừng lại, nhìn tượng đá thi lễ một cái nói:
- Bái kiến tiền bối.
Pho tượng này rung động một hồi, hai mắt chậm rãi mở ra, nhất thời, khí tức đáng sợ lưu chuyển, áp lực nặng nề như núi, thật giống như ngay cả Tiên Kim cũng không thể chịu đựng.