– Nếu có, ngươi sẽ bỏ qua cho chúng ta? Vạn Ảnh Thánh Hoàng từ tốn nói. – Thật có lỗi, sẽ không. Lăng Hàn lắc đầu. – Dù từng có hối hận, đã chém chết từ lâu. Hư Không Đại Đế nói. Lăng Hàn gật đầu, hắn từng đi qua âm phủ và nhìn thấy hình ảnh ký ức của Huyết Sát lão tổ, nàng từng dao động qua nhưng lại bị nàng chém đi. Đế, vô tình. – Đã như vậy, ta sẽ tiễn các ngươi lên đường! Hắn nói rất bình tĩnh. Không có trào p hồng, không có đắc ý. Bất kể nói thế nào, người có thể thành Đế đều đáng giá tôn kính, mặc dù những người này khí tiết khó giữ, bị hắc ám dẫn dụ. – Lăng Hàn, mặc dù ngươi cường đại, nhưng muốn giết chúng ta cũng không có dễ dàng như vậy! Hắc Quỳ Ma Đế nói. – Phóng ngựa tới! Hải Hoàng đứng bên cạnh lối vào Tử Vong động, oanh, đế uy nở rộ hoàn toàn. Bọn họ muốn thủ vững nơi này, từ đó lão Thần thú có thể chú tâm đào động, cũng phóng thích yếu tố Tử Vong ra ngoài. Chỉ cần hắn có thể kiên trì cho đến lúc đó, lão Thần thú có thể đại phát thần uy.
Việc này này khó mà đoán trước được, hơn nữa đến lúc đó lão Thần thú có thể trở mặt hay không còn chưa biết, nhưng mà, đây cũng là lựa chọn duy nhất của bọn họ. Lăng Hàn vọt tới, hắn xuất quyền tấn công. Oanh! Nhưng hắn là chiến lực cấp thứ ba, hơn nữa bởi vì thân nạp yếu tố, chiến lực của hắn còn mạnh hơn cấp thứ ba rất nhiều, nếu không, dù hắn nắm giữ yếu tố Sinh Mệnh cũng không cách nào nào chọi cứng với lão Thần thú. Một kích mà thôi, Hải Hoàng bị hắn đánh bay, nặng nề đâm vào vách động. Nhưng không đợi Lăng Hàn bổ sung một kích, tuyệt địa chi chủ khác đã lao tới ngăn cản Lăng Hàn truy kích. Bành! Bành! Bành! Sau khi đánh các Đại Đé một lần, nhưng lần này là mười một đánh một. Dù là như thế, Lăng Hàn vẫn chiếm cứ thượng phong tuyệt đối, cấp thứ ba đấu cấp thứ tư, ưu thế của hắn quá lớn. Nhưng mà, thật giống như khi đó lão Thần thú không có cách gì tiêu diệt các vị Đại Đế, Lăng Hàn cũng không cách nào đánh tan tuyệt địa chi chủ. Người có thể thành Đại Đế, có người nào không thông minh hơn người chứ? Mười một vị Đại Đế hợp lại giúp đỡ lẫn nhau, không cho Lăng Hàn có cơ hội tuyệt sát. Nhưng sau khi giằng co một tháng, bởi vì các Đại Đế hoặc là chữa khỏi thương thế, hoặc là sống lại, từ đó gia nhập chiến đấu lần nữa. Lần này lại khác biệt. Có bọn họ bảo hộ, Lăng Hàn hết sức chuyên tâm nhắm vào một tên tuyệt địa chi chủ.
Người thứ hai bị hắn thu vào thiên địa chính là Tam Thanh Đại Đế. Vừa tiến vào nơi này, Tam Thanh Đại Đế chợt hiểu: – Thì ra là thế. Đại Đế thông minh cỡ nào, hắn thông qua cảm ứng yếu tố Sinh Mệnh biến mất, lập tức đoán được tình cảnh của mình bây giờ. Không thể vận dụng yếu tố Sinh Mệnh, một khi mình bỏ mạng, ấn ý linh hồn sẽ nhanh chóng biến mất. Tam Thanh Đại Đế nở nụ cười, hắn tươi cười thoải mái, về sau chiến ý rực cháy, sôi trào và tăng lên. Đương nhiên Đại Đế có ý chí Đại Đế, cho dù hắn sa đọa thành tuyệt địa chi chủ, dù hắn cải biến quan điểm nhưng cũng không ảnh hưởng đến lòng dạ của hắn. – Nếu ta chết trận, xin ném thi thể của ta vào Tử Vong chi hải. Tam Thanh Đại Đế đột nói. Lăng Hàn gật đầu: – Tốt! Lấy Đại Đế kiêu ngạo, bọn họ sẽ không cho phép thi thể của mình sau khi chết bị một đầu Thần thú thôn phệ. Cho nên, hắn thà rằng chôn xương trong biển tử vong. Trên thực tế, hắn không nói, Lăng Hàn cũng không có ý định lưu thi thể của Đại Đế cho lão Thần thú. Trước đó không biết, lão Thần thú dựa vào thôn phệ đế thi thu hoạch năng lực thần thông của Đại Đế, hiện tại đã biết, hắn sẽ không phạm sai lầm như thế.
Hai Đại Đế giao thủ, lần này không có gì bất ngờ, ở trong thiên địa của Lăng Hàn, tất cả đều do hắn định đoạt. Dù Tam Thanh Đại Đế liều mạng như thế nào, hắn cũng bị mấy trăm chiêu đánh chết. Lăng Hàn không vui không buồn, nói đến, tuyệt địa chi chủ cũng là người đáng thương bị lão Thần thú mê hoặc, bằng không nói không chừng bọn họ đã là đồng bạn chiến đấu. Linh hồn của hắn lui ra khỏi thiên địa bản thân, trở về thức hải, hắn lại nhìn sang tuyệt địa chi chủ. Hải Hoàng, Vạn Ảnh Thánh Hoàng, Hắc Quỳ Ma Đế, Hư Không Đại Đế, từng tuyệt địa chi chủ bị Lăng Hàn oanh sát, dường như lão Thần thú đã quyết tâm, hắn không có ý định xuất thủ. Vài ngày sau, tuyệt địa chi chủ toàn diệt. Đến tận đây, trùm phản diện cũng chỉ còn một mình lão Thần thú. Nhưng chỉ một mình lão Thần thú, tất cả tuyệt địa chi chủ gộp lại cũng không bằng người ta. Dựa vào tình hình trước mắt, lão Thần thú là khó giải quyết nhất, hắn muốn đánh thì đánh, không muốn đánh, không ai có thể làm gì được hắn, cho dù là Lăng Hàn cũng không cách nào ngăn cản hắn tiếp tục đào Tử Vong động, phóng xuất yếu tố Tử Vong. Lăng Hàn đi tới biển tử vong, hắn ném thi thể của tuyệt địa chi chủ xuống đó.. Nhưng thời điểm những thi thể tiếp xúc với mặt biển, một bàn tay vươn ra bắt lấy tất cả đế thi. Cái gì!
Lăng Hàn giật mình, ngưng mắt nhìn, chỉ thấy lão Thần thú bay ra khỏi biển rộng. Làm sao có thể! Biển tử vong có thể giết Đại Đế, cho dù là lão Thần thú cũng không ngoại lệ, hắn làm sao có thể mai phục trong biển tử vong? Nhưng mà, Lăng Hàn lập tức giật mình, bởi vì làm lão Thần thú bay lên đã làm nước biển hạ xuống một đoạn. Hắn cuối cùng đã hiểu, thì ra lão Thần thú ngụy trang mình thành biển cả, trùm lên biển tử vong. Đây thật là một kế hoạch to gan, bởi vì biển tử vong liên tục bắn cột nước lên cao, lão Thần thú mai phục ở đây, hắn sẽ bị cột nước bắn trúng thì sao? Đúng vậy, nếu Đại Đế bị cột nước bắn trúng, không chết cũng trọng thương, nhưng lão Thần thú thì khác, hắn là Đại Đế cấp thứ hai duy nhất trên đời, cho dù nước biển tử vong có thể tổn hại tới hắn nhưng hắn có thể thừa nhận trong thời gian ngắn. Thế nhưng mà, lão Thần thú đã ở đây, trên đảo là ai? – Cạc cạc, ta hóa thân ngàn vạn, ngươi làm sao có thể biết đâu là chân thân của ta! Lão Thần thú cao ngạo nói. Kỳ thật đây không phải thiên phú bản thân của hắn, mà là năng lực sau khi hắn thôn phệ Âm Dương thú, cũng không có khủng bố như hóa thân ngàn vạn, chỉ có một âm một dương mà thôi. Nhưng hiện tại hắn đột nhiên dùng đã thành công.