Lăng Hàn nói.
- Lúc này không có ưu thế địa hình, cần phải ác chiến rồi.
- Phi, giao cho bản tọa!
Hách Liên Thiên Vân nhảy ra ngoài, hắn không tin thiên hạ tất cả đều biến thái như Lăng Hàn, Hổ Nữu, không bị Long uy của hắn ảnh hưởng.
Lăng Hàn cười hì hì nói:
- Ngươi đừng vừa xuất thế liền chết, chí ít cũng phải lưu mấy môn thần thông cho con trai của ta.
- Cái miệng quạ đen của nhà ngươi!
Hách Liên Thiên Vân tức giận đến kêu to oa oa, đáng tiếc đã không còn thần dũng của năm đó, bằng không nhất định phải hảo hảo trừng trị Nhân tộc này, lại dám xem thường Á Long đại nhân vĩ đại như hắn.
Bọn họ đi tới lối vào, quả nhiên, bốn người Từ Tu Nhiên đã phát hiện động tĩnh, dồn dập đứng lên, ngăn chặn lối vào.
Hách Liên Thiên Vân nghênh ngang đi lên vài bước, hừ nói:
- Mấy tiểu bối, thấy bản tọa còn không mau quỳ xuống?
Bốn người Từ Tu Nhiên biết Lăng Hàn có một không gian Thần khí, tự nhiên không hề quái lạ khi nhiều ra một thằng nhóc, hoàn toàn bỏ mặc. Đông Linh Nhi nói:
- Lăng Hàn, giao răng của Chân Long và không gian Thần khí ra, ngươi hẳn phải biết, tuyệt đối không thể sống sót rời đi!
Hách Liên Thiên Vân giận dữ, quá đáng ghét, lại không nhìn mình! Hơn nữa, muốn răng của Chân Long? Hắn không phải răng của Chân Long sao? Hắn hừ một tiếng, vù, Long uy phát động, cuồn cuộn xung kích về phía bốn người.
- Ồ!
- Ừm!
- Nha!
Bốn người Từ Tu Nhiên đều phát ra tiếng kêu rên, dưới Long uy áp bức, sắc mặt bọn họ trắng bệch. Dù bọn họ đều là vương giả, nhưng ở dưới Long uy như vậy vẫn có loại cảm giác khó thở.
Vù, Từ Tu Nhiên lập tức thức tỉnh Tuyệt Đao, đao ý lưu chuyển, nhất thời cản lại Long uy. Lôi Đình Chi Tử cũng không chậm, tương tự lấy ra Sơn Hà Phủ, món bảo khí này phát quang, cũng chặn Long uy.
Trong miệng Hách Liên Thiên Vân không khỏi đắng chát, Long uy của hắn lại bị cản, để hắn làm sao chịu nổi? Cũng còn tốt, hai tiểu bối này không phải dựa vào năng lực của mình đỡ được, mà là hai Linh khí, bằng không hắn thật sẽ khóc.
Hắn nhìn chằm chằm hai Linh khí kia, trầm ngâm nói:
- Đó là Tuyệt Đao và bản sao của Sơn Hà Phủ?
Vừa nhận ra, trong lòng hắn thở phào nhẹ nhõm, chủ nhân đời thứ nhất của Tuyệt Đao là cường giả Thần giới, Sơn Hà Phủ là giới lực và bản nguyên của giới này ngưng kết, dù cho chỉ là khí cụ mô phỏng cũng có mấy phần đặc thù, có thể ngang hàng Long uy của hắn cũng hợp tình hợp lý.
Từ Tu Nhiên và Lôi Đình Chi Tử có thể đối kháng Long uy, nhưng Tiểu Kiếm Đế và Đông Linh Nhi lại không được, dù trong tay bọn họ cũng có Linh khí cấp mười do trưởng bối ban tặng, nhưng không chút hiệu quả nào với Long uy.
Dù sao, đây chính là một Á Long, năm đó đã từng vô địch khắp thiên hạ.
Từ Tu Nhiên và Lôi Đình Chi Tử vội bảo vệ Đông Linh Nhi cùng Tiểu Kiếm Đế, miễn cho bị Lăng Hàn nhân cơ hội ra tay giết chết. Đã như thế, trong nháy mắt chiến lực của bọn họ liền rơi xuống hai tên, mặc dù vẫn có Tuyệt Đao và Sơn Hà Phủ, nhưng uy hiếp đã giảm nhiều.
Lăng Hàn cười ha ha, lấy Tích Sinh Kiếm mở đường, giết đi ra ngoài.
Tuy Từ Tu Nhiên và Lôi Đình Chi Tử toàn lực sát phạt, nhưng muốn trấn áp Tích Sinh Kiếm lại há là trong thời gian ngắn có thể làm được? Lăng Hàn lại không chút ham chiến, mang người liền đi, để bọn người Từ Tu Nhiên truy cũng không phải, không truy cũng không phải.
Truy, vạn nhất bị Lăng Hàn giết cái hồi mã thương, Đông Linh Nhi và Tiểu Kiếm Đế làm sao bây giờ? Không truy, đối phương nhất định lấy được răng của Chân Long, chẳng lẽ trơ mắt nhìn hắn rời đi sao?
Nhưng cuối cùng bọn họ vẫn không truy, qua một trận lâu, Tiểu Kiếm Đế và Đông Linh Nhi mới từ trong Long uy run rẩy khôi phục, đều lộ ra vẻ sợ hãi, tại sao khí thế này đáng sợ như vậy?
- Tình thế đã vượt qua phạm vi chúng ta có thể khống chế, lập tức trở về Trung Châu, mời đại năng tông môn ra tay, tiêu diệt Lăng Hàn, đoạt lại răng của Chân Long!
- Hài tử kia cũng vô cùng đáng sợ, lại có thể phát ra Long uy cực kỳ khủng bố, là không thể bỏ qua!
Có Hách Liên Thiên Vân ở đây, đám người Lăng Hàn không có đi loạn, mà một đường hết sức thu lấy Long Huyết Thảo.
Đây đối với Hách Liên Thiên Vân mà nói không có tác dụng, hắn là do Long Nha súc tích, độ tinh khiết của Long huyết hầu như sánh ngang Chân Long. Nhưng đối với hậu duệ Long tộc khác mà nói, cái này đều là thứ tốt, ngay cả Lăng Hàn cũng muốn thu nhiều một chút, để hắn tu luyện Cửu Long Bá Thể thuật có rất nhiều chỗ tốt.
Tuy trải qua không biết bao nhiêu năm vạn năm, nhưng dù sao cũng là thân thể của Hách Liên Thiên Vân biến thành, chỉ cần hắn cảm ứng một chút, liền có thể dễ dàng tìm được Long Huyết Thảo và Chân Long huyết thạch.
Một đường đi tới, Lăng Hàn thu hoạch tràn đầy.
Tỉ mỉ cảm ứng một trận, có thể phát hiện hoàn cảnh nơi này đang suy yếu, đi về hướng tử vong. Quỷ Long Quật sẽ không bài xích người ra ngoài nữa, mà sẽ từ từ bị ngoại giới đồng hóa, không gian bên trong đổ nát, hóa thành phế tích, từ đó về sau không còn thần kỳ gì nữa.
Sau bảy ngày, đám người Lăng Hàn đi ra Quỷ Long Quật.
- Nhân tộc!
Bọn họ chỉ vừa đi ra ngoại giới, liền nghe tiếng gầm lên giận dữ truyền đến, Mặc Nguyên xuất hiện ở phía trên bọn hắn, cả người toả ra lửa giận, để không khí cũng bị xé rách.
Đây là một cường giả Phá Hư Cảnh, nắm giữ sức chiến đấu mười tinh thậm chí mười một tinh, hiện tại nổi trận lôi đình, tự nhiên cực kỳ đáng sợ.
Mấy ngày trước hắn nhận được tin tức, Mặc Chính Tín chết ở trong tay Lăng Hàn, bởi vậy hiện tại vừa thấy Lăng Hàn hắn liền phát điên.
- Mặc Nguyên, ngươi muốn làm gì!
Hách Liên Dung lập tức ngăn cản.
- Làm cái gì?
Mặc Nguyên cắn răng nói.
- Nhân tộc này giết con cháu Mặc gia ta, bản tọa phải bắt hắn, mang về gia tộc thẩm vấn!
- Hừ, thật khôi hài, bí cảnh đoạt bảo mà chết không phải rất bình thường sao! Nếu người người đều như Mặc đại nhân, chẳng phải thiên hạ sẽ lộn xộn?
Hách Liên Dung lạnh lùng nói.
Mặc Nguyên đè ép ép lửa giận nói:
- Nhưng đây là một Nhân tộc, căn bản không có tư cách tiến vào Quỷ Long Quật!
- Hừ, không phải ngươi cũng dẫn theo mấy Nhân tộc lại đây sao.
Hách Liên Dung từ tốn nói.
Này làm sao giống chứ!
Mặc Nguyên lập tức nói:
- Đó là người được Hải hoàng đại nhân đề cử!
- Vậy hắn là con rể của bản vương, vì sao không thể vào Quỷ Long Quật?
Hách Liên Dung đối chọi gay gắt.
---------------