Hai người đang kịch chiến, nhưng sau khi kịch chiến, nhưng khi kịch chiến vẫn phân tâm cảm ngộ yếu tố Tử Vong. Này nói tới cũng rất kỳ quái, bởi vì đánh nhau nhưng tiết tấu của bọn họ càng lúc càng chậm, nhưng không đợi dừng lại, đột nhiên tiết tấu của bọn họ lại tăng nhanh. – Đi hỗ trợ! Vô Nhai Đại Đế nói. – Ân! Các Đại Đế cũng gật đầu, cho dù bọn họ không cách nào tạo thành tổn thương lên lão Thần thú nhưng cũng có thể kéo chậm tiết tấu nắm giữ yếu tố Tử Vong của đối phương.. Hơn nữa, nếu làm cho lão Thần thú dùng xong Tử Vong kiếm, như vậy Lăng Hàn có thể xuất thủ không cố kỵ trấn áp lão Thần thú. Các Đại Đế cùng nhau tiến lên, chiến lực bộc phát hoàn toàn và lao về phía lão Thần thú. Ở chỗ này, tất cả mọi người đều bất tử, chỉ cần không bị Tử Vong kiếm dùng xong, còn sợ cái gì? Lại nói, bọn họ càng thêm hi vọng lão Thần thú dùng xong Tử Vong kiếm. Lão Thần thú gầm thét, mặc dù các Đại Đế không phải đối thủ của hắn nhưng lại rất phiền. Thật giống như con ruồi, mặc dù sẽ không tạo thành tổn thương gì, tiếng kêu ong ong ong bên tai lại rất đáng ghét. Hơn nữa, con ruồi này còn giống như con gián, cho dù đánh thế nào cũng đánh không chết, tự nhiên càng làm người ta khó chịu. Từ đó cũng ảnh hưởng lớn tới tiến độ lĩnh ngộ của lão Thần thú, phải biết, đây chính là giành giật từng giây với Lăng Hàn, cho dù hắn tự nhận có nhiều ưu thế hơn Lăng Hàn nhưng hắn cũng không muốn lãng phí thời gian.
Hắn tức giận tới mức muốn vận dụng Tử Vong kiếm, thế nhưng mà, một khi dùng hết Tử Vong kiếm, hắn không thể uy hiếp được Lăng Hàn, hơn nữa, Tử Vong kiếm cũng chỉ có thể chém một người, Đại Đế nơi này có bao nhiêu? Không có cách, hắn có tức giận cũng phải nhịn cục tức này xuống, Tử Vong kiếm nhất định phải dùng làm uy hiếp, sau khi dùng hết cũng là ngày chết của hắn. Bởi vì tất cả mọi người ở nơi này không có ai phát hiện, bốn cái động đang bộc phát yếu tố ra ngoài và hội tụ vào trung tâm của hòn đảo. Tốc độ này không nhanh, nhưng không có người ngăn cản, hơn mười năm qua đi, rốt cục bốn đại yếu tố tụ hợp, chỗ đó xuất hiện một cột sáng, cũng không biết vì cái gì lại có cột sáng ở đây, hơn nữa còn đứng sững sừng tại đó. Sau khi bốn yếu tố giao nhau, oanh, cột sáng không ngừng rung động, hơn nữa còn đang biến hóa màu sắc. Ầm ầm, toàn bộ Đế đảo cũng run rẩy theo, cũng càng ngày càng kịch liệt, giống như sắp phát sinh động đất. Rốt cục cũng hấp dẫn đám người Lăng Hàn chú ý. Tình huống như thế nào? – Ta đi xem một chút! Đại Hắc Cẩu xung phong nhận việc, nó lập tức chạy ra ngoài. Cũng không có chờ nó lao ra, một tiếng nổ lớn ập tới, tất cả mọi người cảm thấy chân đứng không vững, từng khối đá vụn tùy ý rơi xuống. Với sự cường đại của Đại Đế, tảng đá này còn nặng hơn cả vạn ngôi sao, nhưng vẫn không cách nào tổn thương bọn họ.
Nhưng bọn họ lại chấn kinh, phải biết, kết cấu thiên địa trong vực sâu nguyên thủy vô cùng vững chắc, mà Đế đảo còn biến thái hơn gấp mấy trăm lần, ngay cả Đại Đế toàn lực xuất thủ cũng không thể phá hư. Hiện tại thế nào? Nơi này lại xảy ra động đất, từng khối nham thạch rơi xuống và bị hủy hoại. Đến cùng chuyện gì xảy ra? – Đi, tất cả đi ra ngoài! Lăng Hàn nói, Tử Vong động đã mở ra, cho dù rời đi cũng có thể lĩnh ngộ nhưng hiệu suất kém hơn mà thôi. Nhưng mà, bên ngoài bây giờ xuất hiện tình huống gì? Mọi người nhao nhao chạy ra ngoài, cho dù là lão Thần thú cũng không ngoại lệ. Từng khối nham thạch nện vào người, hắn làm sao lĩnh ngộ? Phải biết, mỗi khối nham thạch nặng hơn cả vạn ngôi sao, nện lên người không chết cũng rất đau. Bị nện như thế, hắn làm sao lĩnh ngộ? Chờ sau khi sụp đổ qua đi, hắn lại thanh lý loạn thạch là xong. Bởi vậy, cả đám chạy ra ngoài Tử Vong động. Vừa đi ra ngoài, bọn họ biến sắc khi nhìn thấy cột sáng. – Lão Thần thú còn chưa giải quyết, đừng xảy ra cái gì khác chứ! Tỉnh Hạo Nhiên thì thào nói. Oanh, bỗng nhiên cột sáng phát ra hào quang chói mắt, cho dù mọi người là Đại Đế cũng bị cột sáng làm đau mắt, giống như đây là vũ trụ sơ khai, là ánh sáng khi đại bạo phát.
Sau đó, ánh sáng biến mất. Thay vào đó là một khí tức vô cùng cường đại. Cái gì? Nội tâm các Đại Đế rung động lớn, cho dù là lão Thần thú cũng có chút hoảng, bởi vì khí tức này còn mạnh hơn cả hắn. Làm sao có thể? Làm sao có thể! – Ngươi có miệng quạ đen! Đại Hắc Cẩu chỉ vào Tỉnh Hạo Nhiên. Tỉnh Hạo Nhiên vừa định phản bác, nhưng thấy ánh mắt của mọi người nhìn chằm chằm vào mình, hắn đành nhận mệnh ngậm miệng lại. Lăng Hàn cũng nhíu mày, khí tức này cường đại hơn xa hắn. Nhưng mà, hắn đã là cấp thứ hai, tại sao có tồn tại mạnh hơn hắn? Trừ phi! – Tồn tại nắm giữ bốn yếu tố! Lăng Hàn trầm giọng nói. Tê! Làm sao có thể chứ, bây giờ hai người nắm giữ yếu tố mạnh nhất chính là Lăng Hàn cùng lão Thần thú, bọn họ cũng chỉ nắm giữ ba đạo mà thôi. Đây là cường giả vô địch ở đâu? Hơn nữa, trước đó hắn ở nơi nào? Hắn vẫn ngủ trên đảo, thẳng đến khi bốn cái động mở ra thì hắn mới bừng tỉnh? Mọi người nhìn thấy cái hố sâu do cột sáng tạo thành, lúc này trong hố sâu xuất hiện một người.
Đây là một tên nam tử, hắn khoảng ba mươi tuổi, lưng hùm vai gấu, tóc đen bay phất phơ, hắn còn tỏa ra khí tức thô khệch Nhưng khí tức vượt qua cấp thứ hai phát ra trên người của hắn. Cấp thứ nhất! Đại Đế cấp thứ nhất xuất hiện, đó là tồn tại có thể chém giết bất cứ Đại Đế nào. – Một còn tốt, nếu hai thì xong. Tỉnh Hạo Nhiên thì thào. Oanh, lại có một khí tức đáng sợ bộc phát, chỉ thấy trong hố sâu xuất hiện người thứ hai. Đây là một nữ tử, áo đỏ kiều diễm như máu, dáng người hoàn mỹ đến không cách nào miêu tả, trên mặt lại mang mặt nạ thằng hề vô cùng quỷ dị. Nhưng mà, nàng phát ra khí tức không yếu hơn nam tử khôi ngô kia. – Ngươi đúng là miệng quạ đen! Đại Hắc Cẩu nói với Tỉnh Hạo Nhiên.