Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu Lăng Hàn biết rõ nhất định sẽ phi thường ủy khuất, hắn là ác nhân gì chứ?

Mạc đan đồng đi trước dẫn đường, Lăng Hàn lại lười theo sau, hắn thu Nữ Hoàng và Thiên Phượng Thần Nữ vào Hắc Tháp.

Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, vạn nhất Tử Thành đan sư không giống suy nghĩ của hắn, trực tiếp động võ thì hắn còn có thể trốn vào trong Hắc Tháp, hai nữ làm sao bay giờ?

Nhìn thấy Lăng Hàn cùng Mạc đan đồng đi xa, mọi người không ngừng bàn tán.

Lăng Hàn đi chuyến này, có lẽ thành Đan Đạo từ nay về sau sẽ mất đi một thiên tài đan đạo.

Không ít người lắc đầu, cảm thấy Lăng Hàn dữ nhiều lành ít.

Tuy Lăng Hàn chiếm hết thượng phong khi đọ sức với Mạc đan đồng, nhưng mấu chốt không nằm trên người Lăng Hàn và Mạc đan đồng, chỉ cần Tử Thành đan sư bất mãn Lăng Hàn, như vậy thiên tài như vậy không sống tới ngày mai.

Với tính tình thối của Lăng Hàn thì đúng là khó nói trước.

Được Mạc đan đồng dẫn dắt, bọn họ nhanh chóng đi tới truyền tống trận. Mạc đan đồng có mặt mũi rất lớn, cũng không cần cho tinh thạch gì, truyền tống trận khởi động mang hai người đi tầng năm.

Trên thực tế không gian tầng thứ năm còn nhỏ hơn bốn tầng trước.

Đương nhiên nhỏ chỉ là tương đối, diện tích của nó tuyệt đối kinh người, nơi này có mười bảy ngọn núi, mỗi ngọn núi có một đại nhân vật độc chiếm một nơi, cho dù có hậu duệ cũng không thể ở cùng, chỉ có thể mang theo một ít đan đồng phục thị mà thôi.

Bởi vậy nơi này ít gặp dấu chân người, nhìn chung quanh tràn ngập sinh cơ, rừng cây xanh tốt.

Mạc đan đồng dẫn Lăng Hàn đi lên ngọn núi thứ bảy, về phần bài danh của ngọn núi có ý nghĩa gì, Lăng Hàn cũng không biết.

Trong núi không đường, hai người bọn họ bay lên đỉnh núi, nơi này không có cương phong quá lớn, bởi vậy Trảm Trần Cảnh có thể bay tới đỉnh dễ dàng, phía trước xuất hiện một tiểu trang viên, nó rất nhỏ, so vơi đỉnh núi thì nó như muối bỏ biển.

- Vào đi thôi, Tử Thành đại sư đã chờ rất lâu rồi.

Mạc đan đồng cười lạnh nói một câu,hắn nghĩ tới Lăng Hàn dám chậm trễ thời gian của Tử Thành đan sư, đây không phải hành vi tìm chết hay sao?

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, hắn bước vào trang viên, trong lòng hắn có suy đoán chứng minh suy nghĩ của mình là đúng.

Mạc đan đồng cũng không có đi vào, hắn đóng cửa lại sau đó trông coi bên ngoài.

Trong trang viên, bắt mắt nhất chính là luyện đan thất, ở đó có gia tốc thời gian cường đại nhưng cũng chỉ gấp trăm lần, đây chính là cực hạn của thế lực tứ tinh.

Lăng Hàn nhìn nhiều vài lần, sau đó mới nhìn lão giả đang uống trà trong hoa viên, hắn có mái tóc hoa râm, chòm râu dài nhưng tinh thần quắc thước, nhất là ánh mắt có thần không giận tự tuy, mang cho người ta cảm giác áp bách.

- Tiểu tử, lá gan của ngươi không nhỏ!

Lão nhân này chính là Tử Thành đan sư, hắn nhìn Lăng Hàn, trong ánh mắt tràn ngập uy thế không giận tự uy, căn bản không cần cố kỵ cái gì, một ý niệm có thể chấn án chư thiên vạn cổ, mạnh đến nổi không cách nào hình dung.

Cường giả Thăng Nguyên Cảnh đã đủ cường đại rồi.

Nội tâm Lăng Hàn không bình tĩnh, hắn suy nghĩ thật nhiều, vẻ mặt không thay đổi, ngược lại còn tươi cười, nói:

- Tiền bối, ta không biết rõ ràng.

- Bổn tọa ba phen mấy bận gọi ngươi tới đây, ngươi lại ra sức khước từ, cái giá đỡ còn lớn hơn cả bổn tọa.

Tử Thành đan sư nói ra, vẻ mặt tức giận, có đại đạo biến hóa sau lưng hắn, diễn biến thành đủ loại hình thái và tràn ngập uy thế.

Lão nhân này còn mạnh hơn Huyết Ảnh lão ma.

Lăng Hàn nói thầm trong lòng, tuy hắn không phân biệt được hai người mạnh hơn ai nhưng hắn lại cảm thấy Tử Thành đan sư càng mạnh hơn nữa.

Hắn mỉm cười, nói:

- Vãn bối bị oan!

- Ah, ngươi đánh đan đồng của bổn tọa, bây giờ còn nói bị oan?

Tử Thành đan sư giận quá hóa cười.

Lăng Hàn trấn định tự nhiên, nếu như Tử Thành đan sư thật muốn trách phạt mình, hắn còn cần nói nhảm với mình nhiều như vậy sao? Đối với một gã đan sư tứ tinh mà nói, mặc kệ Lăng Hàn yêu nghiệt cỡ nào cũng chỉ là Trảm Trần mà thôi, cho dù là đan sư nhất tinh cũng không lọt vào lòng hắn.

Giết chỉ là một ý niệm..

Nhưng bây giờ đối phương lại nhiều lời như vậy, hơn nữa Lăng Hàn đã sớm vài nghi, tự nhiên càng thêm chắc chắc.

Hắn nói:

- Ta thật sự oan uổng, rất ủy khuất, tức giận!

- Ha ha, ngươi càng ngày càng làm càn!

Tử Thành đan sư cười lạnh nói một câu.

Lăng Hàn không kiêu ngạo không siểm nịnh, tiếp tục nói:

- Một gã tiểu đan đồng lại dám om sòm với đan sư, còn có quy củ hay không? Cũng đừng nói các đan sư khác không trách cứ một câu, thậm chí những đan sư nhị tinh, tam sư tam tinh im lặng không nói giống như tập mãi thành thói quen, cho nên ta cảm thấy không đúng.

- Ah, đây là lý do ngươi đánh đan đồng của bổn tọa sao?

Tử Thành đan sư lãnh đạm nói ra, trên mặt có thần thái cao thâm khó dò.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, nói:

- Đúng thế.

- Ngươi thật to gan lớn mật, không biết có câu nói đánh chó ngó mặt chủ sao?

Tử Thành đan sư lành lạnh nói ra, trên mặt mang theo sát ý đáng sợ giống như hóa thành đại ma vương. Hắn vỗ nhẹ lên cái màn, rõ ràng không có âm thanh nhưng tâm thần Lăng Hàn nổ mạnh, cảm thấy thiên địa rung chuyển.

Đây là điểm cường đại của Thăng Nguyên Cảnh, mọi cử động có thể ảnh hưởng nhân tâm.

- Niệm tình ngươi cũng là nhân tài, bổn tọa khai ân cho ngươi một cơ hội.

Tử Thành đan sư hơi dừng một chút.

- Ngươi lập tức đi ra ngoài dập đầu xin lỗi đan đồng của ta, bổn tọa có thể tha cho ngươi một mạng.

Lăng Hàn không do dự chút nào, nói:


- Sĩ khả sát bất khả nhục, huống hồ ta không sai, tại sao xin lỗi?


- Ha ha, bổn tọa sống trên ngàn tỷ năm, hôm nay lần đầu tiên gặp phải tiểu tử không biết điều, nếu như ngươi to gan lớn mật không coi ai ra gì, như vậy mang theo uy nghiêm mà chết đi.


Tử Thành đan sư ra tay, hắn đánh một chưởng, oanh, một bàn tay hỏa diễm khổng lồ mang theo phù vân đại đạo đánh xuống.


Đối với Trảm Trần mà nói, đừng nói tiếp một chưởng này, cho dù nhìn thấy cũng sinh ra sợ hãi vô tận, những người nhát gan có thể bị dọa phá gan mà chết.


Hơn nữa thôi động một chưởng này rất chậm, dường như muốn Lăng Hàn sợ hãi vô hạn, sau đó lại muốn tánh mạng hắn.


Lăng Hàn đứng chắp tay, thân ảnh thẳng tắp như kiếm.


Một chưởng này đánh xuống hắn không thể trốn vào trong Hắc Tháp, nhưng hắn đang tiến hành đánh bạc lớn, đánh bạc Tử Thành đan sư đúng như nhận định của mình, nếu như đánh bạc thua, như vậy cái giá là mạng của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK