Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn biến mất lần nữa.

Những tên Tầm Bí cảnh kia sợ rồi, đối thủ như vậy quá đáng sợ, có thể tới lui như chỗ không người, lại có thể ẩn hình, thẳng đến khi công kích tới trước mặt mới phát hiện, bọn họ càng khó lòng phòng bị.

Thời điểm muốn rời đi chỉ cần bước một cái, khi đó có thể biến mất trong nháy mắt, bọn họ cũng không thể chặn đường.

Đối phương không khác gì siêu cấp sát thủ, có ai không sợ?

Xèo, lúc này có người bay đi, hắn không nói câu nào, lập tức rời khỏi đội ngũ.

Có chuyện gì thế? Dù sao mọi người không biết.

Đã có người đầu tiên cũng sẽ có người thứ hai, những Tầm Bí cảnh kia cùng rời đi, bao quát tên Tầm Bí cảnh bị nện ngất xỉu vừa rồi, hắn đã sớm tỉnh lại nhưng bị vận rủi quấn thân, lúc chạy bảy bước đã ngã năm lần, gương mặt hắn tái nhợt.

Có một ít Khai Khiếu cảnh cũng chạy đi, sợ Lăng Hàn không tìm thấy chính chủ sẽ giết loạn, đa số người lưu lại, đã không thẹn với lương tâm, tự nhiên không sợ.

Lại nói, Lăng Hàn cũng không giống người không nói đạo lý.

Bọn họ không nhìn thấy Lăng Hàn xuất hiện, bởi vì Lăng Hàn đã cởi áo choàng xuống, mang theo bảy tiểu oa nhi đi tới, cho dù là ai cũng không cách nào liên hệ vú em như hắn với đại ma vương giết người lúc nãy.

Qua một lúc, mộc phạt lại xuất hiện.

Lăng Hàn đoạt một chiếc, hắn và bảy tiểu oa nhi ngồi lên.

- Chơi vui nha!

- Phụ thân, nhanh chạy đi, chúng ta phải là người đầu tiên!

Đám tiểu oa nhi kêu lên, cảm thấy chơi rất vui.

Những người khác lắc đầu.

Đây không phải trò chơi, dẫn theo sáu tiểu oa nhi chạy tới nơi này, thật sự không biết chữ “chết” viết như thế nào.

Nhưng bây giờ mọi người không có tâm tình để ý tới, cường giả Tầm Bí cảnh đã bỏ chạy, bọn họ phải tổ đội lần nữa.

Lăng Hàn vung mái chèo vào mặt đất, mộc phạt lập tức vượt sóng gió lao lên núi.

Đi một hồi, đá lăn xuất hiện.

Đại Oa hưng phấn, nàng chính là bạo lực cuồng, trong xương, trong máu tràn ngập phá hoại.

- Tới rồi tới rồi!

Nàng kêu lên, trước đó đã nghe Lăng Hàn nói qua phải làm sao, nàng rất kích động.

Đám tiểu oa nhi rót niệm lực vào mộc phạt, Lăng Hàn cũng không có nhàn rỗi, hắn phân một phần niệm lực vào trong mộc phạt.

Đại Oa phụ trách điều khiển, nàng kêu oa oa, xèo, một đạo hào quang bắn nát tảng đá.

- Quá đơn giản.

Đại Oa nói,

- Lần tiếp theo chỉ cần rót hai thành niệm lực là đủ.

Các tiểu oa nhi khác gật đầu, các nàng tâm ý tương thông, niệm lực có thể dung hợp hoàn mỹ với nhau, chỉ có bảy người nhưng có thể phát huy uy lực gấp đôi mười người.

- Phụ thân, ngươi không cần xuất thủ, chỉ cần đứng nhìn là được rồi.

Đại Oa lại hướng về Lăng Hàn nói.

Hắc, bị ghét bỏ.

Lăng Hàn thở dài, dù sao mình cũng là phụ thân các ngươi, chừa chút mặt mũi không được sao?

Hắn cũng biểu đám tiểu oa nhi phối hợp vô cùng ăn ý, bởi vậy cũng không xuất thủ, hắn chuyên tâm thao túng mộc phạt.

Qua một lúc lại có đá lăn xuất hiện.

- Lại có chơi vui rồi.

Đại Oa kêu to, hưng phấn đến mức không kìm nén được.

Ầm, đá lăn bị bắn nát.

Qua một lúc sẽ có hai tảng đá xuất hiện.

Việc này không thành vấn đề, dưới sự chỉ huy của Đại Oa, mộc phạt liên tục bắn ra hai đạo hào quang tiêu diệt hai tảng đá.

Bảy tiểu oa nhi phân ra hai đạo niệm lực, bởi vậy sau khi tiêu hao một đoạt, một lần nữa rót niệm lực vào cũng dễ dàng.

Thật lâu sau lại có hai tảng đá lăn xuống, chúng bị tiêu diệt dễ dàng.

Lúc này, Lăng Hàn thao túng mộc phạt vượt qua độ cao lần trước, sau khi đá lăn bị tiêu diệt nhiều lần, rốt cục khảo nghiệm độ khó cao xuất hiện, một lần xuất hiện ba khối đá lăn, một viên tiếp một viên, ầm ầm, mặt đất chấn động run rẩy.

- Tới đi tới đi!

Đại Oa hưng phấn gào lên, hưu hưu hưu, mộc phạt bắn ra ba đạo hào quang tiêu diệt tảng đá.

- Thật không có khiêu chiến.

Tam Oa ngạo kiều chân chính.

Lăng Hàn chỉ mỉm cười, bảy tiểu oa nhi tâm ý tương thông, hơn nữa trời sinh thần thể, tinh thần lực tăng lên đồng bộ không kém gì hắn, cho nên, bảy người liên thủ đủ để bù đắp hai mươi thậm chí ba mươi Khai Khiếu cảnh liên thủ.

Chuyện này rất dễ dàng.

Bốn khối đá cùng xuất hiện nhưng không thể tạo thành uy hiếp với đám tiểu oa nhi, các nàng dễ dàng hóa giải.

Thời điểm Đại Oa còn chưa đã ghiền, bọn họ đã đi tới cuối đường núi, mộc phạt tự động biến mất, tám người nhảy lên và đáp xuống đất.

Nơi này đã là sườn núi nhưng không xác định là giữa sườn núi hay không, dù sao nhìn từ nơi này lên cao vẫn chưa thấy đỉnh núi.

- Còn chưa xong.

Đại Oa thở dài, sau đó chớp mắt, nói:

- Phụ thân, chúng ta tìm mấy người đánh nhau đi.

Ngươi là tiểu bạo lực cuồng, có thể không nghĩ tới đánh nhau một lúc được không?

Lăng Hàn thở dài, cũng may chỉ có một bạo lực cuồng, mặc dù các tiểu oa nhi khác cũng làm hắn nhức đầu nhưng cuối cùng vẫn dễ bảo hơn Đại Oa nhiều.

Hắn nhìn chung quanh, nhưng bây giờ đã lên núi, cho dù hắn leo lên ngọn cây cũng không có khả năng quan sát toàn cục, bởi vậy, hắn thu hồi ánh mắt, tiếp theo đi một bước xem một bước.

Trên lý luận, trên ngọn núi này khắp nơi đều là thần thạch, có thể tìm được hay không phải xem vận khí, nhưng nghe nói có chút thần thạch được giấu trong hiểm địa, cần đấu trí đấu dũng mới có thể đến nơi.

Những tài liệu này đến từ văn minh cổ, Phiêu Miểu phong đã hơn hai nghìn năm chưa xuất thế, lần này người tiến vào đều chỉ nghe một ít tin đồn, cũng không nắm chắc.

Lăng Hàn dẫn bảy tiểu oa nhi đi đường, hắn mang sắc trư trên tay, nếu gặp phải nguy hiểm, tùy thời có thể mang ra ngăn cản tai họa.

Đương nhiên sắc trư khó chịu, nó không ngừng kêu ùng ục ục, Lăng Hàn không quan tâm tới, đi nơi nào tìm được đồ phòng ngự tốt như thế?

Nơi này là đường núi ghập ghềnh, sau khi đi được một lúc, đột nhiên Nhị Oa kêu lên:

- Phụ thân!

Lăng Hàn lập tức dừng bước:

- Ừm?

- Tảng đá trước mặt.

Nhị Oa thấp giọng nói.

Lăng Hàn phát động nhãn thuật quan sát, phát hiện phía bên trái ven đường có một tảng đá không giống những tảng đá bình thường, có từng tia huyết khí bốc lên.

A, nó là sinh linh sao?


Nếu không phải Nhị Oa nhắc nhở, Lăng Hàn tuyệt đối không dùng nhãn thuật quan sát, dù sao mở nhãn thuật cũng tiêu hao rất lớn, hắn không có khả năng luôn mở ra.


Nếu bọn họ không có phòng bị bước qua, sinh linh này đột nhiên tấn công, khi đó sẽ có kết quả gì?


Lăng Hàn quan sát kỹ một lúc, sinh linh này có tu vi Tầm Bí cảnh.


Chuyện này... Nếu bị đánh lén sẽ chết người đấy.


Nhưng hiện tại…


Lăng Hàn cười cười, hắn mang Thiên Văn ngọc ra, bắt đầu áp súc trọng lượng.


Niệm lực của hắn hiện tại tăng lên rất lớn, hắn nhanh chóng áp súc trọng lượng Thiên Văn ngọc đạt tới hai lượng, hắn ném toàn lực về phía trước và dùng niệm lực dẫn đường, chỉ trong nháy mắt Thiên Vân ngọc đạt tốc độ gấp mười một lần vận tốc âm thanh, cũng nện vào “tảng đá” kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK