Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàng Ma Xử giữa trời, dù không ai thao túng nhưng lại tỏa ra đế uy ngập trời.

Đế binh đã thức tỉnh!

Tất cả mọi người chấn kinh, rõ ràng không có người chủ trì, tại sao Đế binh thức tỉnh rồi?

Đây là chuyện không thể nào.

Phải biết, thức tỉnh Đế binh cần lượng lớn tinh thần lực và bí lực, một Thánh Nhân cũng không thể kiên trì thật lâu, mạnh như Thánh Nhân cửu tinh chỉ có thể chống đỡ mười phút đồng hồ là trâu bò lắm rồi.

Nhưng còn bây giờ thì sao?

Đế binh tự động thức tỉnh, giống như nó có được sinh mệnh.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người lại nghĩ đến.

Phật Tổ!

A Hàm Phật thức tỉnh, có lẽ chỉ là một ít ý chí, cho nên, hắn cũng không có tự mình xuất thủ, nhưng mà hắn lại thức tỉnh Đế binh đến đánh giết Lăng Hàn.

Ha ha, lần này Lăng Hàn sẽ chết chắc rồi.

Đế binh thức tỉnh, hơn nữa còn doĐại Đế thức tỉnh, khẳng định không có thời gian sử dụng hạn chế, như vậy thử hỏi thiên hạ, có ai ngăn cản được?

Chuẩn Đế cũng không được.

Thức tỉnh Đế binh tương đương với một Đại Đế, trừ có Đại Đế khác, ai có thể chống đỡ?

Lăng Hàn làm sao tiêu trừ nguy cơ này?

Lăng Hàn chỉ cười nhạt:

– Không nghĩ tới, ta rất có mặt mũi, ngay cả A Hàm Phật cũng tự mình ra tay rồi!

Ông, Hàng Ma Xử tỏa ra hào quang, uy thế của nó cực kỳ đáng sợ.

Đây chính là Đế binh, binh khí mạnh nhất thiên hạ, nó có thể nhẹ nhõm đánh giết Thánh Nhân.

Mặc kệ là Thánh Nhân gì, ngạnh kháng Đế binh cũng chỉ có một con đường chết.

Đế, cao cao tại thượng, khinh thường thiên hạ.

– Lớn mật, dám khinh nhờn Phật Tổ!

Tất cả mọi người cùng quát tháo, sắc mặt bọn họ đầy giận dữ.

A Hàm Phật trong lòng bọn họ chính là giống như thần tồn tại.

Lăng Hàn tươi cười, trong thức hải, Tứ Cực trụ cũng bị đốt cháy hầu như không còn, hắn đã bước vào Thánh vị chân chính.

Thánh Nhân nhất tinh.

Thân nạp quy tắc là Thánh Nhân.

Nhưng quy tắc thuộc về thiên địa, tại sao chứa trong cơ thể?

Lăng Hàn phát hiện, thân thể hắn mất đi một phần sinh lực, giống như bị thiên địa đồng hóa.

Hắn trong nháy mắt hắn hiểu ra, kỳ thật Thánh Nhân cảnh không phải tên gọi của cảnh giới chân chính, mà gọi là Tịch Diệt cảnh.

Thân thể tịch diệt, cùng đồng hóa với thiên địa, cho nên có thể thân chứa quy tắc.

Cho nên, Thánh Nhân mới được gọi là Tịch Diệt cảnh, đây là quá trình làm thân thể từng bước tịch diệt.

Vừa nghĩu như thế, Hàng Ma Xử đã đánh tới, nó mang theo đế uy vô thượng, thật sự có uy thế gặp thần giết thần, ma cản giết ma.

Một kích đánh thủng cả bầu trời, đế uy sôi trào tỏa ra khí thế vô biên vô hạn.

Tất cả mọi người đều tươi cười, lần này Lăng Hàn chết chắc.

Đế binh oanh kích, cho dù ngươi là thiên tài mạnh nhất thì thế nào?

Nhưng mà, sau khi hào quang tan hết, chỉ thấy Lăng Hàn vẫn đứng cao ngạo tại chỗ, trong tay hắn còn cầm một cây trúc.

Thanh Trúc kiếm, Đế binh!

Không có biện pháp, Đế binh phát uy cũng chỉ có Đế binh mới có thể chống đỡ, nếu không cũng chỉ xuất động Đại Đế.

Còn không chết!

Tất cả mọi người im lặng, tại sao Lăng Hàn khó giết như thế.

Nhưng Lăng Hàn không ham chiến, hắn nắm lấy Thanh Trúc kiếm, dùng Đế binh sắc bén đâm vào bầu trời.

Trận pháp Đại Đế?

Có Đế binh thủ hộ mới có thể xông vào trong đế trận.

Lăng Hàn cũng không muốn tiếp tục đánh với Hàng Ma Xử.

Mặc dù chiến lực của hắn nghịch thiên, nhưng chung quy hắn chỉ là Thánh Nhân nhất tinh, không có khả năng liên tục giác tỉnh Đế binh.

Cho nên, hiện tại hắn nên rút lui.

Dù sao Đại Đế cũng đã ra tay rồi, mặc dù chỉ khu động Đế binh mà thôi.

Sau lưng, Hàng Ma Xử đang đuổi theo.

Phốc!

Thanh Trúc kiếm xông vào Đại Đế sát trận, đế uy vô tận tràn ngập và tạo thành va chạm mãnh liệt.

Đại Đế sát trận rất trâu bò, nhưng mà Đế binh cũng không phải ăn chay, nó tỏa ra hào quang bao quanh Lăng Hàn, từ đó hắn có thể không ngừng xông ra ngoài.

Xoát, hắn xông phá trận pháp và giết ra khỏi Tịnh Địa.

Hắn không do dự xé rách không gian, một chân tiến vào trong đó.

Oanh!

Hàng Ma Xử đánh nát hư không, từ đó tạo thành sóng xung kích cực mạnh truy kích Lăng Hàn.

Lăng Hàn hừ một tiếng, hắn huy động Thanh Trúc kiếm chém một cái.

Xoát, một đạo kiếm quang sáng lên, hư không cũng tỏa sáng.

Bành, bỗng nhiên một kích của Hàng Ma Xử bị tiêu trừ.

Lăng Hàn tạm dừng bước chân, hắn muốn quay lại Tứ Nguyên tinh, nhưng mà Tứ Nguyên tinh không đứng im không di động, mà là trận pháp thôi động nó tiến tới biên giới vũ trụ.

Cho nên, hắn cần định vị lại một lần.

A?

Hắn kinh ngạc phát hiện, sau khi thành tựu Thánh Nhân, hắn thân nạp quy tắc, giống như toàn bộ tinh không dung nhập làm một thể với hắn, cho dù địa phương xa bao nhiêu, hắn vẫn có thể cảm ứng được.

Thật giống như, trong tinh không có từng đầu địa mạch.

Đương nhiên, nơi xa xôi hơn thì không được, chuyện này chỉ có thể giới hạn trong khu vực tồn tại tinh cầu.

Lăng Hàn nhanh chóng định vị được vị trí của Tứ Nguyên tinh, sau đó hắn bắt đầu gấp rút lên đường, hắn chỉ mất nửa ngày là tới trên không Tứ Nguyên tinh.

Hắn tươi cười, rốt cuộc cũng thành Thánh quay về.

– Lăng Hàn!

Thời điểm hắn vừa xuất hiện, Nữ Hoàng, Hổ Nữu các nàng đã lao tới.

Mặc dù lần này hắn không đi bao lâu, nhưng mà, lần này hắn lẫn vào trong Phật thổ, đây là hành vi nguy hiểm cỡ nào?

Cho nên mọi người rất lo lắng.

Bây giờ Lăng Hàn bình an trở về, mọi người cũng trút được gánh nặng.

Rất nhanh, mọi người hỏi thăm sự việc trải qua của Lăng Hàn, hắn có thành Thánh hay không?

Một lúc sau, bọn họ cười to.

Lăng Hàn thành Thánh.

– Tiểu Hàn tử, rốt cục ngươi đã thành Thánh rồi?

Đại Hắc Cẩu kêu lên.

Lăng Hàn gật đầu:

– Rốt cục!

Vì một ngày hôm nay, hắn chờ thời gian quá lâu rồi.

Bây giờ, Đại Hắc Cẩu đã thành tựu Thánh Nhân nhị tinh, mà Lăng Hàn đã bắt đầu hô phong hoán vũ, bước vào Thánh vị.

Phải biết, Thánh Nhân tiến bộ một bước cần thời gian cả ngàn cả vạn năm.

Nhưng bây giờ, mọi thứ chờ đợi đều đáng giá, Lăng Hàn thành tựu Thánh Nhân, quá cường đại, quá cường đại.

– Tiểu Hàn tử, ngươi là Thánh Nhân có chiến lực mạnh bao nhiêu?

Tiểu Thanh Long tò mò hỏi, nó có nguyện vọng đánh bại Lăng Hàn.

Lăng Hàn mỉm cười:

– Đến, ngươi đi thử một chút!

Hắn tiến vào trong tinh không, chờ Tiểu Thanh Long đi lên đánh một trận.

Tiểu Thanh Long sẽ không sợ chiến, nó lao vào tinh không và công kích Lăng Hàn.

Oanh! Oanh! Oanh!

Lăng Hàn tùy ý chống đỡ, Tiểu Thanh Long rất bất phàm, nhưng so sánh với Lăng Hàn thì nó còn kém xa, cho dù là Thánh Nhân nhị tinh thì như thế nào, chênh lệch to lớn không hợp thói thường.

Sau khi ngăn cản ngàn chiêu, Lăng Hàn cũng xuất xuất thủ, hắn đấm ra một quyền, bành, Tiểu Thanh Long bị hắn đánh bay ra ngoài.

Chiến đấu kết thúc.

Tiểu Thanh Long cắn răng quay về, nói:

– Tiểu Hàn tử, một kích này ngươi vận dụng mấy phần chiến lực?

Lăng Hàn nghĩ nghĩ:

– Ba phần.

Trên thực tế, hắn vận dụng chưa tới một phần trăm thực lực, nhưng vì không muốn Tiểu Thanh Long chịu đả kích quá lớn, hắn vẫn nói dối thiện ý.

– Tốt, ta nhất định sẽ đánh bại ngươi!

Tiểu Thanh Long bị kích chiến ý hừng hực.

Đại Hắc Cẩu lại dùng ánh mắt đồng tình nhìn sang, nó quá hiểu Lăng Hàn, tự nhiên biết rõ Lăng Hàn đang an ủi Tiểu Thanh Long.

Ngươi chờ trăm trận trăm bại đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK