- Làm ta buồn cười nhất là trước khi ý thức cúa các ngươi ngủ say ta đưa một phần dấu ấn sinh mệnh vào trong thức hải của các ngươi, cố ý lộ ra cho các ngươi biết trên người Phong Vô Định giấu bí mật lớn, hắn sẽ dẫn dắt các ngươi đến thế giới chi hạch, bước vào Bát Bộ. Cười chết mất, lúc ấy ta không nghĩ nhiều, không cho rằng có ngày mình sẽ sống lại, chỉ muốn làm các ngươi buồn nôn chút. Đợi khi phát hiện chỉ là công dã tràng không biết các ngươi sẽ thất vọng ê chề cỡ nào. Bị một người chết vô số gài bẫy, dù ta có chết cũng cười lớn dưới suối vàng!
- Nhưng ta thích kết cục bây giờ hơn, các ngươi thấy có đúng không?
Diệt Tuyệt ngừng kể lễ, khóe môi cong lên sung sướng chất chứa cảm xúc phức tạp nhìn bốn người Phá Nhạc.
Khi sự thật vén màn, mọi thứ thật ra rất đơn giản.
Diệt Tuyệt hiện tại là Hoàng Sa Thiên Tôn, lúc trước bị năm người Xung Viêm hố, nên tràn ngập oán niệm, khao khát trả thù. Dễ dàng giết nhóm Xung Viêm thì không hết hận, nên Diệt Tuyệt bày ra cái tròng, tiếp tục âm mưu của thế giới chi hạch, khiến đám người Xung Viêm cho rằng mình có thể bước vào Bát Bộ, đi theo nàng cho đến cuối đường.
Thật ra năm người Xung Viêm giúp đỡ Diệt Tuyệt rất nhiều, không thì Cuồng Loạn đã chẳng nuốt Nguyên Thế Giới được nhanh vậy.
Diệt Tuyệt bình tĩnh nói:
- Thế giới mới vô duyên với các ngươi, Bát Bộ cũng vậy! Giờ các ngươi đã biết sự thật, yên tâm lên đường đi.
Phá Nhạc Thiên Tôn rít qua kẽ răng:
- Hoàng Sa, ngươi độc lắm, nhịn rất giỏi!
Vì báo thù Hoàng Sa Thiên Tôn không tiếc nhập vào xác nữ, chỉ dựa vào điểm này đã khiến người kinh thán.
Đối diện năm kẻ thù, Hoàng Sa Thiên Tôn chưa bao giờ lộ ra chút xíu hận, biểu hiện hết sức bình tĩnh, sức nhẫn nại càng đáng sợ. Nhưng ngẫm lại Hoàng Sa Thiên Tôn trải qua ba nngàn kỷ nguyên dài dặc, có cái gì mà không nhịn được?
Diệt Tuyệt đánh hướng Phá Nhạc:
- Đi chết đi!
Bùm!
Sức mạnh to lớn chấn động, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần lộ nét ngạc nhiên.
Một kích của Diệt Tuyệt bị Lăng Hàn chặn lại.
Lăng Hàn ra tay năn cản Diệt Tuyệt hành hung!
Nếu nói Diệt Tuyệt muốn giết đám người Lâm Lạc thì Lăng Hàn ngăn cản không lạ, nhưng tại sao hắn muốn cứu nhóm Phá Nhạc?
Tình cảnh hỗn loạn không thể tưởng tượng.
Diệt Tuyệt âm trầm hỏi, mắt rực cháy ngọn lửa:
- Ngươi dám ngăn cản ta?
Lăng Hàn cười khẽ:
- Ta muốn tự tay làm thịt bốn người này, ngươi giết một tên đã khiến ta rất khó chịu, còn muốn làm tới?
Diệt Tuyệt khùng lên, mái tóc đen dựng đứng. Mối hận năm người Xung Viêm đã chôn sâu ba ngàn kỷ nguyên, thù hận lớn biết bao. Nay tu vi của Diệt Tuyệt đến đỉnh cao, hố năm người Xung Viêm thê thảm. Phần quan trọng nhất là lần lượt đánh chết năm người, hoàn thành báo thù hoàn mỹ.
Nhưng nàng mới giết một mình Xung Viêm đã bị người ngăn cản?
Diệt Tuyệt cực kỳ khó chịu, rất tức giận.
Diệt Tuyệt hét chói tai xông vào Lăng Hàn:
- Nếu vậy thì ta giết ngươi trước!
Lăng Hàn giơ tay đón đỡ.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Chiến đấu kịch liệt, thực lực của hai người đã đến trình độ khiến đỉnh Thất Bộ không theo kịp, dấy lên dao động năng lượng có thể đánh bay Thất Bộ, thậm chí hộc máu.
Cuồng Loạn cũng không chịu nổi, sóng năng lượng dâng lên làm nó phải lùi về. Nhưng Cuồng Loạn quá mạnh, chỉ có sóng năng lượng thì không thể tổn thương nó được.
Diệt Tuyệt giật mình kêu lên:
- Ngươi cũng mạnh như vậy?
Diệt Tuyệt vốn tưởng rằng hấp thu tất cả năng lượng hư không là có thể nghiền áp bất cứ tồn tại nào, không ngờ Lăng Hàn chẳng thua gì nàng.
Sao có thể như vậy?
Nên biết Diệt Tuyệt được hình tròn màu vàng tức là mật mã sinh mệnh hoàn chỉnh, nên nàng mới có thể hấp thu năng lượng khổng lồ như vậy.
Lăng Hàn thì sao?
Lăng Hàn được đến mật mã sinh mệnh không trọn vẹn, hắn làm sao sánh ngang với nàng được?
Diệt Tuyệt không chấp nhận được, Lăng Hàn mạnh hoàn toàn không hợp lý.
Lăng Hàn lạnh nhạt nói:
- Giật mình lắm vào không? Còn có thứ làm ngươi giật mình hơn đây.
Lăng Hàn chỉ sử dụng một phần mười lực lượng đã có thể đối kháng với Diệt Tuyệt, nếu hắn dốc hết sức thì trấn áp nàng quá dễ dàng.
Diệt Tuyệt cắn răng, lớn tiếng nói:
- Tiểu tử đáng ghét, dám cướp cơ duyên của ta!
Cuồng Loạn không biết rằng muốn phá mở ao nước này phải có được trọn vẹn năng lượng hư không mới đánh sập vách tường vượt đẳng cấp vị diện, đi vào thế giới mới bí ẩn chưa biết.
Diệt Tuyệt biết chuyện này vì nàng hai lần chứng kiến Nguyên Thế Giới hủy diệt, còn được những ý thức của Nguyên Thế Giới. Bây giờ Diệt Tuyệt phỏng đoán có một nửa lực lượng bị Lăng Hàn giành lấy, nghĩa là nàng không thể mở cánh cửa đó ra đi vào thế giới mới.
Vậy sao được!
Thế giới này, bao gồm hư không đã bị hút sạch, không thể diễn sinh ra Nguyên Thế Giới mới, chỉ còn lại vô tận cô quạnh. Nếu sống trong thế giới như vậy qua vô số kỷ nguyên không đếm hết thì ai chịu nổi? Chỉ tưởng tượng đã khiến người nổi điên.
Không, còn có hy vọng!
Diệt Tuyệt nhìn Lăng Hàn chằm chằm:
- Chỉ cần giết ngươi, chiếm lấy năng lượng trên người của ngươi là ta còn có thể mở ra cánh cửa đó đi vào thế giới mới.
Cuồng Loạn cười khẩy nói:
- Đừng nằm mơ, điều đó không tồn tại, nếu không ta đã sớm ra ngoài!
Bây giờ Cuồng Loạn thua xa thân kiếp trước, nhưng hễ bắt được cơ hội thì nó không ngại đả kích đối đầu kiếp trước của mình.
Diệt Tuyệt cười nhạt:
- Ngu ngốc, thứ ngươi thấy không phải cánh cửa thật sự mà là tọa độ, điểm yếu ớt của không gian. Chỉ cần hấp thu lực lượng hư không oanh kích vào một điểm đó sẽ có cánh cửa thật sự mở ra.
Ồ, hóa ra là vậy.
Đám người Cuồng Loạn, Phá Nhạc hiểu ra, hèn gì bọn họ lao đi cỡ nào cũng không ra ngoài được, thì ra vì lực lượng của họ quá yếu, không có tư cách cánh cửa đó.
Hèn chi trông như cánh cửa không tồn tại, không thể chạm vào, nó là chỉ dẫn chứ không phải đồ thật.
Diệt Tuyệt hú dài, liên tục tung ra các loại kỹ pháp công kích Lăng Hàn.
Lăng Hàn phớt lờ Diệt Tuyệt, hắn nhìn chằm chằm bốn người Phá Nhạc.
- Mấy con rùa gìa các ngươi, bảo các ngươi góp sức ở tiền tuyến nhưng không nghe khuyên, đi dan díu với nhân yêu nam không ra nam, nữ không ra nữ, còn cùng một giuộc với Cuồng Loạn, hại Nguyên Thế Giới bị hủy diệt. Ta hỏi các ngươi có thấy hối hận không?