Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vô luận là ở trong hư không hay vị diện, tốc độ, lực lượng của Cuồng Loạn đều là Thiên Hạ Đệ Nhất, có một không hai.

Lăng Hàn không có chút biểu tình biến hóa nào, dung mạo nghiêm nghị, chỉ đi nhanh.

Phía trước, thông đạo của Ngoại Vực chiến trường đã hiện.

Chỉ cần đi vào nơi đó, như vậy chính là địa bàn của Huyền Mạc vị diện, sẽ tạo thành áp chế cực lớn đối với Cuồng Loạn, suy yếu lực lượng của Cuồng Loạn, đến lúc đó, hắn lại đón lấy một kích của Cuồng Loạn liền không khó.

Khi hắn cách lối đi còn mười dặm, công kích của Cuồng Loạn đã tập đến, xúc giác có chút vượt qua hắn, sau đó hung hăng đánh tới.

Một kích này, chẳng những có uy năng đáng sợ, hơn nữa còn muốn đánh Lăng Hàn về trong ngoại vực chiến trường.

Hiển nhiên, Cuồng Loạn cũng biết, nếu để cho Lăng Hàn chạy đến Huyền Mạc vị diện, nó liền không cách nào lại giết chết người trẻ tuổi này.

Lăng Hàn không có tiến vào hư không, nơi đó càng là chiến trường chính của Cuồng Loạn, không chờ hắn xé mở hư không lần nữa trở lại, hắn khẳng định liền bị Cuồng Loạn quấn lên, thẳng đến hắn chết mới thôi.

Hắn bạo hống một tiếng, thân hình vọt gấp mà lên.

Lăng Hàn nhảy lên cao, lực lượng vị diện trong người thoáng chốc giải phóng ra hóa thành một tầng phòng ngự càng kiên cố.

Bùm!

Dù Lăng Hàn kịp làm ra ứng biến chính xác nhất nhưng vẫn bị xúc tu của Cuồng Loạn quét trúng, làm hắn nghiêng người bay sang một bên.

May mắn Lăng Hàn đụng trúng lối ra chiến trường vực ngoại.

Lăng Hàn nhe răng, một kích như thế làm mấy chục vạn vị diện cấp bậc hạ đẳng, cao đẳng của hắn nứt ra, bị phá hoại cực kỳ nghiêm trọng, cần tu sửa lại ngay nếu không thì rất có thể sẽ vỡ nát hết.

Tuy bây giờ Lăng Hàn đã có thể khiến vị diện sinh sôi không dứt nhưng muốn uẩn dưỡng ra nhiều vị diện cấp bậc hạ, cao đẳng như vậy thì cần bao lâu?

Nguyên Thế Giới đời trước đã hoàn toàn biến mất vậy lấy đâu ra nhiều năng lượng cho Cuồng Loạn hấp thu?

Xoẹt!

Cuồng Loạn lại đánh một kích vào Lăng Hàn, lần này hắn bùng nổ lực lượng.

Bùm!

Người Lăng Hàn tuôn ra ánh sáng chói lòa, hắn lảo đảo bay ra chiến trường vực ngoại.

Xúc tu của Cuồng Loạn bay ra nhưng bị Huyền Mạc vị diện áp chế gắt gao, uy lực giảm mạnh.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Chỗ lối ra có bốn cường giả nhóm Lâm U Liên cùng oanh kích Cuồng Loạn.

Bọn họ vốn không đánh lại Cuồng Loạn nhưng có Huyền Mạc vị diện trợ giúp áp chế phần lớn lực lượng của nó, nên họ mới miễn cưỡng hóa giải một kích kia. Nhưng bốn cường giả cũng bị đánh bay, mặt trắng bệch, người run rẩy.

Đùng!

Trong thiên địa vang tiếng sấm, có lực lượng kỳ diệu đang khuếch tán.

Đây là ý chí thiên địa của Huyền Mạc vị diện, nếu Cuồng Loạn chỉ là một cường giả thì ý chí thiên địa như vậy sẽ áp chế nó, không cách nào trực tiếp nhằm vào nó. Nhưng Cuồng Loạn là vị diện thì lại là chuyện khác.

Vị diện đấu âm điện, Huyền Mạc vị diện có thể vận dụng lực lượng mạnh nhất.

Cuồng Loạn không công kích nữa, xúc giác nhẹ nhàng vung rồi lùi lại, vèo một cái biến mất.

Lăng Hàn vùng vẫy bò dậy, ý chí thiên địa của Huyền Mạc vị diện dần tan biến. Nó hầu như không chút bắt mắt, khi nào bị Cuồng Loạn đụng tới trên đầu mới hiện hình.

Lăng Hàn có một lực lượng đặc biệt của vị diện này, hiện tại đã diễn hóa thành vị diện cấp bậc hạ, cao đẳng, một mạch cùng thừa nên hắn lấy được chút dao động ý chí thiên địa.

Hắn cảm thấy kỳ quái.

Tại sao lực lượng vị diện khi nhận được uy hiếp ‘sống chết’ mới phát động được? Không thì vị diện căm hận Thiên Tôn như vậy, hơi can thiệp chút thì có Thiên Tôn nào có thể thành đạo?

Trong vô hình trung dường như có thứ vượt qua quy tắc đang áp chế vị diện, buộc nó làm việc theo quy định.

Trên quy tắc còn có quy tắc?

Lăng Hàn chìm trong suy tư, là lực lượng gì bảo đảm vị diện sẽ vận chuyển theo cách như vậy?

Nếu lực lượng đó thật sự tồn tại thì chẳng phải là càng thêm cường đại?

Năm Chí Tôn nhóm Xung Viêm đã đến đỉnh Thất Bộ, thực lực không thể tiến thêm một bước, lẽ ra đã không dục không cầu, nhưng vì sao bảo vệ Phong Vô Định chặt chẽ?

Đừng nói chỉ là vì tiêu diệt Cuồng Loạn, Lăng Hàn không tin.

Năm người Xung Viêm cố ý che giấu, chắc chắn có mưu đồ gì, họ che giấu bí mật lớn nào đó, bí mật đó là gì?

Bốn người Lâm U Liên, Tân Khí Hổ lần lượt đứng dậy bay về vị trí cũ, họ bị thương không nặng. khỏe hơn Lăng Hàn nhiều.

Bốn thiên kiêu nhìn hướng Lăng Hàn, vừa bội phục vừa kiêng dè.

Ai kêu Lăng Hàn giết Phong Vô Định, hắn giết Phong Vô Định được thì tự nhiên cũng có thể giết bọn họ. Bốn thiên kiêu không kiềm được sinh lòng nhút nhát.

Lăng Hàn nhìn hướng Tân Khí Hổ, thản nhiên hỏi:

- Tiểu Hổ Tử, dám ra tay không?

Người Lăng Hàn đầy vết thương, tinh khí thần khá yếu ớt nhưng chiến ý vẫn cao vút.

Tân Khí Hổ hừ mũi, vung tay:

- Chờ vết thương của ngươi lành rồi ta sẽ suy xét có chơi với ngươi không, còn bây giờ ta lười ăn hiếp người bệnh.

Ôi mợ ơi, tên này từ khi nào trở nên quang minh lỗi lạc?

Lăng Hàn bị bất ngờ, Tân Khí Hổ mà cũng nói ra lời như vậy?

Lúc trước là ai vô sĩ đá đít hắn đi chấp hành kế hoạch chém đầu? Ai cố ý hất nước bẩn vào hắn, ép hắn tới đường cùng?

Tân Khí Hổ biểu hiện trước sau mâu thuẫn. Lúc trước khi Lăng Hàn muốn giết Phong Vô Định thì bốn thiên kiêu cùng ngăn cản, hắn không phòng ngự, bốn thiên kiêu rút đi lực lượng sợ lỡ tay tổn hại nặng thậm chí đánh chết hắn.

Lẽ ra Tân Khí Hổ không nên ‘khách sáo’ như thế.

Ong ong ong ong ong!

Bỗng một khí thế đáng sợ khuếch tán, một người bước ra từ lối vào chiến trường vực ngoại.

Phá Nhạc.

Phá Nhạc nhìn Lăng Hàn chằm chằm, khóe môi cong lên nụ cười nhạt.

Tốt lắm, tiểu tử này bị thương nặng, gã chỉ cần dốc hết sức khiến tiểu tử này không rảnh hồi sức, đánh lâu thì tiểu tử này sẽ kiệt sức cuối cùng khó giữ gìn phòng ngự, sẽ chết trong tay gã.

Phá Nhạc lao vào Lăng Hàn:

- Thụ tử, ngươi chết chắc rồi!

Lâm U Liên, Ngô Hạo Dương, Bạch Mễ Phạn cùng ngăn Phá Nhạc lại:


- Đại nhân, xin hãy nương tay cho!


Làm Lăng Hàn bất ngờ là Tân Khí Hổ cũng ra tay.


Ầm!


Bốn thiên kiêu không đánh lại Phá Nhạc, chỉ một chiêu đã đánh bay cả đám.


So sánh sức chiến đấu giữa Thất Bộ hậu kỳ và đỉnh có cách biệt mảng lớn, từ khí lực thì bốn thiên kiêu càng kém xa lắc. Một kích làm khí huyết toàn thân họ sôi trào, vô cùng khó chịu.


Phá Nhạc thì không lo chuyện này, khí lực của gã không giảm, chỉ bị lực lượng Thất Bộ cản lại một chút rồi tiếp tục giết tới.


Lăng Hàn ra tay va chạm với Phá Nhạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK