Mạnh vô cùng và yếu vô cùng xuất hiện ở trên thân một người, hơn nữa lại còn rất hài hòa, thật khiến người ta không thể nào hiểu được, không cách nào tưởng tượng.
Có điều, Lăng Hàn đang không ngừng trở nên mạnh mẽ, dù sao chỉ là quy tắc của Sơn Hà Cảnh mà thôi, hiện tại hắn đứng ở độ cao quá cao, chỉ thoáng phí chút thời gian liền có thể làm cho những quy tắc này dung hợp đến cùng một chỗ.
Quan trọng nhất là, có Luân Hồi Thụ đang ủng hộ, để tâm tư của hắn xoay chuyển cực kỳ nhanh chóng.
Sơn Hà Cảnh, Nhật Nguyệt Cảnh, Tinh Thần Cảnh!
Tất cả mọi người tận mắt nhìn sức chiến đấu của Lăng Hàn đang không ngừng tăng cường, điều này làm cho bọn họ không nói gì, Lăng Hàn khẳng định là đang đùa bỡn Bối Khai, con mẹ nó vừa nãy ngươi dẫn ra Đạo quang, khẳng định tu ra đại thần thông khó mà tin nổi, làm sao có khả năng yếu như thế?
Chỉ có một mình Lăng Hàn mới biết, hắn xác thực không phải trêu Bối Khai, mà xem đối phương là bồi luyện, nếu không thì, không có thực chiến nghiệm chứng, tốc độ tiến cảnh của hắn sẽ không nhanh như thế.
Cuối cùng, sức chiến đấu của hắn lần thứ hai bước vào Hằng Hà Cảnh, nhưng đến một bước này, Lăng Hàn liền không cách nào tiến thêm.
Bởi vì hắn nắm giữ quy tắc Minh Giới chỉ bấy nhiêu ấy, đã không có cách nào dung hợp cùng quy tắc Thần Giới.
Đáng tiếc, đáng tiếc.
Lăng Hàn thở dài, ngón trỏ tay phải bắn ra, phát động Sâm La Cửu Tuyệt Trận, nhưng chỉ bạo phát ra một tia uy năng, nhất thời, Bối Khai kêu thảm một tiếng, bị đánh bay ra ngoài, ngực lưu lại một vết thương thật dài.
Cho dù hắn là Vương giả cũng không cách nào ngang hàng mười một toà Sâm La Cửu Tuyệt Trận, cho dù chỉ một tia uy năng liền bị thương, nếu như uy lực toàn mở, vậy hắn khẳng định là bị thuấn sát.
Thật mạnh!
Trước mọi người khá có dị nghị, nhưng thấy cảnh này lại không người nói chuyện.
Cường giả vi tôn!
Lại nói, Lăng Hàn cũng không có trêu chọc Bối Khai, là Bối Khai chủ động khai chiến, vậy tự gánh lấy hậu quả... ngươi gặp qua cường giả nào bị người khiêu khích còn có tính tình tốt chưa?
Có điều, ngay cả Bối Khai cũng thất bại, nơi này còn có người có thể ngang hàng Lăng Hàn sao?
Tất cả mọi người nhìn về phía Quảng Phi Trần, này tuy không phải một vị Vương giả, nhưng là Hằng Hà Cảnh đại viên mãn đỉnh cao, có thể nói là mạnh nhất dưới Thánh Nhân, thứ hai không biết ở cảnh giới này đắm chìm bao nhiêu năm, tất nhiên sẽ đánh bóng thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Quảng Phi Trần chỉ làm như không thấy, hắn không có một chút chắc chắn nào, tự nhiên không muốn bẻ đi uy danh của mình.
Xèo!
Ngay lúc này, chỉ thấy một đạo hào quang từ đằng xa bay vụt đến, oành, trên ngọn núi truyền ra nổ vang, hào quang kia đụng vào trên núi.
Ánh sáng tản đi, một thiếu niên ngạo nhiên đứng ở đó. Hắn dáng dấp anh tuấn, nhưng dài ra một đôi tai mèo màu bạc, rất là... đáng yêu, chỉ sợ sẽ làm cho một ít nam nhân khuynh hướng không cứng triệt để uốn cong.
- Lớn mật!
Lập tức có mấy người phát ra tiếng trách cứ, làm sao không hiểu quy củ như thế, chẳng lẽ không biết không phải a miêu a cẩu gì cũng có thể tới sao, người có thể đứng ở chỗ này, đều là dùng thực lực chứng minh mình đủ tư cách.
Thiếu niên này tuyệt không có tư cách như vậy, bởi vì hắn mới là Tinh Thần Cảnh.
- Lăn xuống đi!
Những người kia dồn dập ra tay.
- A!
Một tiếng quát nhẹ, oành oành oành, bóng người bay tán loạn, chỉ thấy những người xuất thủ kia bị dồn dập đánh bay, như thiên nữ tán hoa. Lại một người xuất hiện, vóc người thon dài, một đầu tóc bạc, con ngươi cũng màu bạc, toả ra mị lực yêu dị.
Đây là một người thư hùng khó phân biệt, dưới bạch y rộng rãi, không nhìn thấy vóc người ra sao, tướng mạo cũng cực kỳ trung tính hóa.
- Mạc Ly!
Nhìn thấy người này, không ít người đều run rẩy.
Muốn nói trong Cực Quang Tinh Vực đến cùng là Bá Kiếm Ma Chủ mạnh, hay Cuồng Loạn Ma Chủ mạnh hơn, kia vẫn không có kết luận, bởi vì hai đại Ma Chủ không biết luận bàn bao nhiêu lần, nhưng trước sau đều là kết cục hòa nhau.
Nhưng Hằng Hà Cảnh, nếu như Mạc Ly tự xưng thứ hai, vậy khẳng định không người nào dám nói mình thứ nhất.
Đây là một vị Vương giả trẻ tuổi được công nhận, Hằng Hà Cảnh vô địch, có ba phần mười trở lên có thể sẽ tiến vào Sáng Thế Cảnh. Đừng tưởng rằng xác suất ba phần mười rất nhỏ, trên thực tế trong 10 ngàn Hằng Hà Cảnh đại viên mãn cũng không có một người dám nói mình có một phần nắm chắc có thể trở thành Ma Chủ.
Mạc Ly thiên phú cao, thực lực mạnh, có thể thấy được chút ít.
Mà hắn còn có một thân phận, chính là đệ tử thân truyền của Cuồng Loạn Ma Chủ.
Hắn tới nơi này cũng không kỳ quái, mấy ngày nữa Bá Kiếm Ma Chủ cùng Cuồng Loạn Ma Chủ luận bàn, hắn thân là đệ tử thân truyền theo tới không phải rất bình thường sao? Lại nói, quan sát Ma Chủ chiến đấu, đối với hắn đột phá Sáng Thế Cảnh có lợi ích to lớn.
Ánh mắt của Lăng Hàn hơi căng thẳng, Mạc Ly này cho hắn một lực áp bách mạnh mẽ, chắc chắn sẽ không yếu hơn Nhậm Phi Vân, Thái Miểu, thậm chí mạnh hơn một phần cũng có thể.
Nhưng hắn càng thêm hiếu kỳ chính là, Mạc Ly này đến cùng là nam hay nữ.
E rằng cái này cũng là sự tình rất nhiều người hiếu kỳ, bởi vì Mạc Ly chưa từng có xác nhận qua.
Thiếu niên tai mèo đi tới, nhìn Mạc Ly nở nụ cười, sau đó nhìn về phía Trúc Huyên nói:
- Ngươi chính là con gái của Bá Kiếm Ma Chủ đại nhân, Trúc Huyên?
Trúc Huyên trước tiên liếc nhìn Mạc Ly, lúc này mới gật gù nói:
- Không sai, ngươi là ai?
- Ta tên Vu Giác, cha ta chính là Cuồng Loạn Ma Chủ.
Thiếu niên tai mèo nói.
Mọi người nhất thời ồ một tiếng, chẳng trách Mạc Ly sẽ xuất thủ, đây chính là sư đệ của hắn a.
Trúc Huyên nhíu mũi ngọc, nàng rất không thích thói kiêu ngạo của thiếu niên này.
- Ta chạy tới nơi này, chính là tới xem vị hôn thê của ta hình dạng ra sao một chút, nếu như xấu xí, ta tuyệt đối sẽ không cưới!
Vu Giác nhìn chằm chằm Trúc Huyên, trên dưới đánh giá một lần.
- Dáng dấp vẫn được, có điều eo hơi to một chút.
Câu tiếp theo hắn là nói với Mạc Ly.
Mạc Ly như người chết nói:
- Không phải eo thô, là cái mông nhỏ, mới để phần eo mất đi đường cong.
Tiếng nói của hắn cũng cực kỳ trung tính, vẫn như cũ không thể dựa vào thanh tuyến phán đoán giới tính.