- Đáng chết!
Lăng Hàn ra lại kiếm. Hắn muốn hoàn toàn giết chết con yêu thú này.
Dưới tình huống bình thường, hắn không có khả năng giết chết con yêu thú này. Ai bảo hắn có một khối huyết thần tinh, có thể chống lại trùng kích tinh thần của con yêu thú này. Hơn nữa, thanh kiếm gãy đã ở dưới mức độ tăng cường huyết thần tinh, uy lực tăng lên một mảng lớn.
Điểm đáng sợ nhất của yêu thú hệ tinh thần chính là khống chế tinh thần và trùng kích tinh thần. Hai điểm này đều vô hiệu đối với Lăng Hàn. Chiến lực của con yêu thú này so với yêu thú cùng giai sẽ yếu hơn một mảng lớn.
Cứ vậy, Lăng Hàn tự nhiên chiếm hết thượng phong, lại cắt rất nhiều gai của yêu thú.
Yêu thú kia phát ra tiếng kêu to, hình như đang kêu đau, lại giống như đang gọi viện binh.
Lăng Hàn không ngừng xuất kiếm. Hắn muốn nhanh chém chết con yêu thú này. Tồn tại có thể lấy khống chế tinh thần người khác, uy hiếp này quá lớn.
Vút vút vút.
Kiếm khí chém ra, đẩy con yêu thú kia vào tuyệt cảnh.
Lăng Hàn đang muốn lại chém ra một kiếm, kết thúc tính mạng của nó. Chợt có một hàn ý mãnh liệt dâng lên, vội vàng chỉ kiếm, nghiêng đầu tránh.
Quét, một đạo sắc bén kình khí đảo qua, chỉ thấy một bóng đen cũng từ trên bầu trời xẹt qua, đó là một con ác điểu, toàn thân che lấp màu đen vảy lông, hai cái móng vuốt giống như tinh sắt làm bằng, tản ra kim loại vậy hàn quang.
Trong lòng Lăng Hàn dâng lên một nỗi khiếp sợ vẫn còn, nếu như hắn vừa phản ứng hơi chậm nửa phần, sợ rằng đầu liền muốn bị đầu này ác điểu cho bắt bạo.
Con yêu thú này thật đúng là thâm hiểm. Ngoài mặt thoạt nhìn nó bị Lăng Hàn dồn đến tuyệt cảnh, lại muốn cho Lăng Hàn sơ suất, Sau đó nó lại để cho con đột nhiên công kích là có thể lập công, một lần giết chết hắn.
Giết!
Lăng Hàn lại xông ra. Loại yêu thú hệ tinh thần này thực sự thật đáng sợ, phải mau chóng giết chết.
Hắn liên tục xuất kiếm. Kiếm khí ngang dọc, chém về phía con yêu thú kia.
Vù.
Con ác điểu lại kéo tới.
- Vẫn muốn chơi ta?
Lăng Hàn chém ra một kiếm.
Vút.
Kiếm khí chém về phía đầu của con ác điểu kia.
Đây là một con yêu cầm Hoán Huyết Cảnh, da thô thịt dày. Nhưng nếu như bị kiếm khí chém đến một cái, bảo đảm cũng bị chẻ thành hai nửa phần.
Con yêu cầm kia phát ra một tiếng kêu chói tai, hai cánh hơi gãy, thay đổi quỹ tích bay. Nhưng vẫn bị kiếm khí quét qua một chút. Nhất thời có lông chim bay loạn ở trên trời.
Thân hình yêu cầm lại chợt lao xuống phía dưới.
Đây là động tác tấn công con mồi. Nhưng từ góc độ nó lao xuống có thể thấy, rõ ràng là có chút khoản cách cùng Lăng Hàn.
Chuyện gì xảy ra?
Lăng Hàn lập tức kịp phản ứng. Con yêu cầm này cũng không phải độ chính xác quá kém, mà căn bản không lấy hắn làm mục tiêu.
Nó muốn bắt lấy con yêu thú hệ tinh thần kia.
Nếu như thật sự để cho nó bắt đi, bay vút lên trên khoảng không, Lăng Hàn còn công kích thế nào?
Muốn chạy sao?
Lăng Hàn hừ một tiếng, thân hình xông ra, kiếm gãy chém loạn.
Kiếm khí khắp bầu trời, làm cho con yêu cầm kia không có cách nào hạ xuống. Lăng Hàn lại nhân cơ hội điên cuồng đánh về phía con yêu thú hệ tinh thần kia.
Một quyền đánh ra. Lực lượng chồng hai mươi lần.
Con yêu thú kia cũng chỉ có hai lựa chọn. Hoặc là cứng rắn tránh kiếm khí, hoặc là đi liều mạng với quyền kình của Lăng Hàn.
Nó theo bản năng cũng không muốn liều mạng. Nhưng nó không có cách nào, đành phải lựa chọn điều thứ hai.
Như vậy nó khẳng định lựa chọn nguy hại nhỏ hơn.
Nó đi liều mạng với lực quyền của Lăng Hàn. Nhưng vừa tiếp xúc, gai trên toàn thân nó đều mở ra, phát ra một tiếng rít gào.
Nếu như nó có thể nói chuyện, vậy lúc này khẳng định liên tiếp mắng lớn.
Trời ạ, một Thông Mạch Cảnh làm sao có thể nắm giữ lực lượng khủng khiếp như thế?
Bẫy chết thú.
Ầm.
Một quyền đánh qua, con yêu thú hệ tinh thần kia nhất thời bị đánh nổ.
Một quyền này của Lăng Hàn lại trùng điệp lực lượng hai mươi lần. Điều này kinh khủng tới mức nào?
Hắn thở phào nhẹ nhõm. Hắn chỉ cảm thấy một cảm giác mệt nhọc mãnh liệt kéo tới.
Cùng yêu thú hệ tinh thần chiến đấu, đó cũng không chỉ là mệt mỏi trên thân thể, còn có trên tinh thần. Hiện tại một trận đánh kết thúc, tâm linh vừa thả lỏng, hận không thể lập tức ngả đầu ngủ.
Nhưng một con yêu thú hệ tinh thần tử vong, lại không có ảnh hưởng chút nào đối với cục diện chiến đấu. Chỉ thấy thú triều vẫn còn ở trong thành triển khai tàn sát bừa bãi. Tiếng nhân loại kêu thảm thiết không ngừng vang lên bên tai.
Nhà sụp đổ. Lửa lớn bùng lên ở khắp nơi. Đây là Hổ Cứ Thành sao? Quả thực chính là địa ngục Tu La!
Thật muốn nói có thay đổi gì, đó chính là con ác điểu kia đã quay đầu bay đi, không còn công kích về phía hắn.
Lăng Hàn nhíu mày, xem ra yêu thú hệ tinh thần không chỉ có một con. Cho nên, cho dù hắn chém rơi một con cũng hoàn toàn không có ảnh hưởng tới đại cục.
Vậy phải giải quyết như thế nào?
Hắn chém giết một con yêu thú hệ tinh thần, liền khiến cho hắn mệt mỏi thiếu chút nữa nằm xuống. Nếu như gặp lại một con, đây tuyệt đối là kết cục chịu chết.
Chỉ có thể hi vọng những cường giả Cực Cốt Cảnh trong thành đó phát uy.
Nhưng nhìn tình hình hiện nay, sợ rằng cường giả Cực Cốt Cảnh cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình. Nhiều lắm chính là hộ tống vài người rời khỏi đây. Nếu muốn để cho bách tính toàn thành bình yên trở ra, đây là chuyện không thể nào.
Hơn nữa….
Ánh mắt Lăng Hàn căng thẳng. Hắn thấy được một con yêu thú siêu cấp hai cánh mở ra dài chừng trăm trượng. Nó bay lượn ở trong bầu trời. Nó có hai cái đầu rắn. Trên cánh cũng không có lông, mà là bằng cánh da.
Nó còn có một cái đuôi thật dài, cũng phải tới trăm trượng.
Một con quái vật khổng lồ như thế bay trên không trung, lại giống như một chiếc không hạm.
Chính là sự tồn tại của nó, khiến cho lực lượng không trung của Hổ Cứ Thành biến thành thùng rỗng kêu to. Không hạm gì đó đều bị nó đơn giản một trảo trực tiếp phá hủy. Thậm chí, nó còn có thể từ trong miệng phun ra chất lỏng, tràn ngập tính ăn mòn, khiến cho không hạm trên không trung nhanh chóng giải thể. Người phía trên đương nhiên tất cả đều ngã chết.
Không ngã chết cũng sẽ bị chất lỏng axít ăn mòn mà chết.
Đây cũng không phải là Hoán Huyết Cảnh, mà là Cực Cốt Cảnh!