Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đó là Lăng Hàn, gặp Đế tử của chúng ta, ngươi còn không qua đây quỳ xuống chào!

Trên tảng đá của Bách Lý Đế tử có ba người, nhưng chỉ có Bách Lý Đế tử ngồi, hai người khác đều đứng.

Nhưng hai người đang đứng tỏa ra khí tức khủng bố, mơ hồ có thể thấy được đạo tắc trên người bọn họ, bọn họ cũng chỉ là Sinh Đan cảnh mà thôi.

Điều này nói rõ cái gì?

Bọn họ đã chạm tới cánh cửa Chân Ngã cảnh, tùy thời đều có thể đột phá.

Vì cái gì không đột phá, có lẽ có quan hệ tới việc Chân Long uyên mở ra, bởi vì võ giả chỉ có thể tiến vào khu vực đối ứng, cho nên Chân Ngã cảnh sơ kỳ khẳng định không dùng tốt bằng Sinh Đan cảnh đại viên mãn.

Đại Hắc Cẩu giận tím mặt, dám đánh lén nó?

Hắc hắc, Cẩu gia mới là tổ tông hại người!

Nó lặng yên lấy tượng đất, sau đó dùng thần thức tập trung Bách Lý Đế tử và bắt đầu điều khiển.

Nhưng Đại Hắc Cẩu kinh ngạc, bởi vì nó lắc lư tượng đất như thế nào, Bách Lý Đế tử đều ngồi ngay ngắn không hành động.

Ồ?

Đại Hắc Cẩu không tin tà, nó dùng thần thức tập trung người gào thét, sau đó lắc tượng đất, xoát, người kia tát vào mặt Bách Lý Đế tử.

Nếu là người khác sẽ bị đánh trúng, đây là việc quá bất ngờ, người ra tay thập phần cường đại, tuy thân phận là tôi tớ nhưng thực lực có thể tiến vào tốp một trăm tinh võng.

Nhưng Đế tử là người tầm thường?

Có thể được phong làm Đế tử, như vậy phải có tư chất vô địch cùng giai.

Bách Lý Đế tử vươn tay nắm chặt cổ tay của tôi tớ.

Tên tôi tớ sợ tới mức xanh mặt, vội vàng giải thích:

- Thiếu chủ, ta ta ta, không phải ta!

Trong khoảng thời gian ngắn hắn không biết nên giải thích thế nào, bởi vì hắn không nghĩ muốn làm như vậy nhưng tay không nghe lời hắn, cho nên mới làm ra hành động điên rồ như thế.

Bách Lý Đế tử gật đầu:

- Ta biết rõ.

Giọng nói của hắn tràn ngập từ tính, còn có một loại tự tin mãnh liệt, người nghe sẽ tin tưởng hắn, cho dù là trời sập thì hắn cũng có biện pháp giải quyết.

Tên tôi tớ thở ra một hơi, hắn càng cảm động.

Nhưng vào lúc này, tên tôi tớ khác lại tấn công Bách Lý Đế tử.

Bách Lý Đế tử ra tay lần nữa, hắn dùng tay kia bắt lấy cổ tay tôi tớ.

- Thiếu, thiếu chủ!

Tên tôi tớ thứ hai cũng sợ hãi, giọng nói run rẩy.

Lần này, mọi người cũng nhìn ra không đúng, nếu nói tên tôi tớ đầu bị động kinh thì có thể nói qua, hai tên tôi tớ đều như vậy, nhất định là có vấn đề.

Đúng lúc này, tên tôi tớ đầu tiên tiến vào trong ngực Bách Lý Đế tử.

Đại Hắc Cẩu cười hì hì, nó dùng thần thức cải biến mục tiêu, tên tôi tớ khác cũng “mềm yếu vô lực” ngã vào trong ngực Bách Lý Đế tử.

Ta, Kháo.

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người trợn mắt, bởi vì quá cay mắt.

Tuy tâm tính Bách Lý Đế tử trầm ổn, có thể nói trời sập trước mắt cũng không nhíu mày, nhưng bây giờ toàn thân nổi da gà, hai tay vội vàng chấn động, bành, bành, hai tên tôi tớ bị hắn đánh bay ra ngoài.

- Ha ha ha!

Đại Hắc Cẩu cười lớn, xem như xả một ngụm ác khí.

Bách Lý Đế tử đứng dậy, oanh, trên người hắn bộc phát khí thế đáng sợ, hắn thật sự rất mạnh, rõ ràng chỉ là Sinh Đan cảnh nhưng lại tỏa ra khí thế ép bầu trời sụp đổ, có lẽ hắn tùy thời có thể bước vào Chân Ngã cảnh.

- Thật lớn mật!

Hắn lạnh lùng nhìn Đại Hắc Cẩu.

Đại Hắc Cẩu buông buông móng vuốt:

- Ngươi nhìn Cẩu gia như vậy làm gì? Cẩu gia không làm gì cả, chẳng lẽ ngươi có hứng thú với Cẩu gia hay sao!

Những lời này có lực sát thương quá mạnh mẽ, làm cho mọi người nhớ tới cảnh Bách Lý Đế tử và hắn gã tôi tớ giống như có tình cảm lưu luyến!

Bách Lý Đế tử bình thản, người có thể thành Đế tử, chẳng những thiên phú tuyệt hảo, tâm tính cũng phải mạnh mẽ, làm sao dễ dàng mất đi khống chế như vậy?

Hắn thản nhiên nói:

- Trên người của ngươi có bảo vật gì khống chế hành vi của người khác đúng không?

Hắn đoán quá chuẩn!

Đương nhiên Đại Hắc Cẩu sẽ không thừa nhận:

- Không biết ngươi đang nói cái gì, không ngờ dâm tính đại phát trước mặt mọi người, hai tên tôi tớ kia chỉ là cái bia của ngươi mà thôi!

- Ngươi nhất định dùng qua với ta, đáng tiếc vô dụng với ta!

Bách Lý Đế tử không để ý tới Đại Hắc Cẩu nói hưu nói vượn:

- Kiến thức của ngươi quá kém, trên người Đế tử đều có bảo vật cùng loại, có thể tiêu trừ các ảnh hưởng mặt trái.

Khốn kiếp, khó trách không có hiệu quả với hắn, nhất định là thủ đoạn của Đại Đế.

Đại Hắc Cẩu bình thản, hắn vẫn lắc đầu phủ nhận, dù sao không có chứng cớ, đánh chết nó cũng không thừa nhận.

- Được rồi, Bách Lý Đế tử xin bớt giận.

Trì Mộng Hàm mở miệng, nàng là Đế nữ của Đông Lâm Đế tộc, cũng là chủ nhân yến hội lần này, thời điểm này không thể yên lặng tiếp được, nếu không sẽ có đánh nhau.

Bách Lý Đế tử nhìn về phía Trì Mộng Hàm, sắc mặt hắn trở nên ôn nhu:

- Nếu Mộng Hàm nói như vậy, đương nhiên ta sẽ nể tình!

- Uy uy, đây chính là đệ muội của Cẩu gia, ngươi nói cái gì đó!

Đại Hắc Cẩu không sợ, nó gào to.

Lần này, Bách Lý Đế tử đã tức giận.

Đạt tới độ cao như hắn, mỹ nữ bình thường căn bản không lọt vào mắt của hắn, dù có xinh đẹp cũng vô dụng, cũng chỉ là đồ chơi cao cấp. Nhưng Trì Mộng Hàm không giống, chẳng những đẹp, hơn nữa thân phận, thiên phú không kém gì hắn.

Cho nên, lần đầu tiên hắn nhìn thấy Trì Mộng Hàm thì hắn đã quyết định chọn nàng làm đạo lữ.

Vừa rồi Trì Mộng San gọi bậy tỷ phu làm hắn khó chịu, hiện tại Đại Hắc Cẩu còn nói ra việc này chẳng khác gì đổ thêm dầu vào lửa.

- Ngươi muốn chết sao?

Hắn lạnh lùng nói ra, oanh, khí tức khủng bố sôi trào giống như hỏa diễm hừng hực.

Đại Hắc Cẩu không kinh sợ, giới hạn trong tu vi, tuy nó không phải đối thủ của Đế tử nhưng bên cạnh còn có Lăng Hàn đúng không?

- Hắc hắc, bị đâm trúng chỗ hiểm sao?

Đại Hắc Cẩu cười nói:

- Đây cũng không phải là Cẩu gia nói hưu nói vượn, vừa rồi tiểu muội muội Trì gia cũng gọi huynh đệ của Cẩu gia là tỷ phu, các vị ở đây đều nghe chứ?

Ách, tất cả mọi người bảo trì im lặng, quyết định không nhảy vào vũng nước đục này.

Rốt cuộc Bách Lý Đế tử không nhịn được, hắn ngang nhiên ra tay, oanh, hắn đánh ra một chưởng phóng đại khoảng mười trượng, hắn tấn công Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu.

Lăng Hàn cười nhạt, hắn đưa tay lên, Hỗn Độn Thần Lôi đánh ra, ba, bàn tay bị đẩy lùi.

Ánh mắt Bách Lý Đế tử lạnh lẽo, lòng bàn tay của hắn xuất hiện máu tươi, một kích vừa rồi đã đánh vỡ bàn tay của hắn.

Lăng Hàn cũng nghiêm túc, không hổ là Đế tử, gia hỏa này thập phần đáng sợ, Hỗn Độn Thần Lôi có thể nói là tuyệt chiêu có lực sát thương lớn nhất của hắn, hiện tại chỉ phá vỡ bàn tay của đối phương, chảy chút máu, từ đó có thể thấy được chiến lực đối phương khủng bố cỡ nào.

Toàn trường yên tĩnh lần nữa, chỉ còn tiếng nước chảy ầm ầm.

Đế tử ra tay, chẳng những vô công, ngược lại bị người ta đả thương.

Bọn họ làm sao tin tưởng?

- Lăng Hàn... Gia hỏa này sắp nghịch thiên rồi!

- Bách Lý Xa chính là Sinh Đan Đại viên mãn, lại là Đế tử, hắn bị Lăng Hàn gây thương tích, thật sự làm người ta không tin nổi!

Tất cả mọi người là kinh hô!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK