Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Địa khôi phục, lồng giam bị phá vỡ, trong chuyệ này lại có liên hệ gì cơ chứ?

Bên trong nơi thí luyện Sồ Long có cổ thi đi lại, bị tượng đá trấn áp, chuyện này có liên quan gì đây?

Lăng Hàn suy nghĩ thật lâu, lại khẽ lắc đầu, trừ phi hắn có thể bắt được một Sinh Đan cảnh rồi tra hỏi. Thế nhưng hiện tại giữa hắn và Sinh Đan cảnh còn có bao nhiêu khoảng cách cơ chứ?

Rất xa a.

Được rồi, cuối cùng cũng sẽ có một ngày chân tướng sẽ được phơi bày.

Lăng Hàn chạy về đế đô, bắt đầu dùng sinh mệnh bảo quả.

Tốc độ tu luyện hiện tại của hắn giống như bay vậy, mà hạn chế duy nhất chính là không có sinh mệnh bảo quả, như vậy chỉ có thể đền bù bằng bảo dịch sinh mệnh bản nguyên, đan dược cũng được.

Nhưng mà, theo cường giả trong lao tù không ngừng xuất hiện. Các núi lớn cấm địa cũng liên tục bị chiếm cứ, tỷ lệ muốn vụng trộm tiến vào, hoặc là trực tiếp xâm nhập, hái sinh mệnh bảo quả trên cơ bản là con số không.

Cho dù Ẩn Thân thuật của Lục Oa ở trước mặt cường giả tiên đồ cũng không có đất dụng võ.

Những cường giả này quả thực không cần đến sinh mệnh bảo quả ở dưới tiên đồ, nhưng chẳng lẽ bọn hắn không có tộc nhân, hậu đại, đệ tử hay là thủ hạ hay sao?

Lăng Hàn chỉ có thể tìm ở trong đế đô trước tiên, nghe nói hoàng thất cũng có được một dược viên cực lớn, không biết có thể nghĩ biện pháp để cầu mấy khỏa hay không.

Nhưng bây giờ đế đô cũng đã nổi lên mưa gió.

Lại có cường giả tiên đồ tiến vào đế đô, hơn nữa còn không phải là Trúc Cơ, chính là Chú Đỉnh cảnh!

Loại cường giả này không cần phải cố kỵ gì, vừa vào đế đô đã tung ra lời nhắn, muốn thay Trần gia, hiện tại phải xem ai thức thời, chủ động tới đầu nhập. Chờ tới khi hắn xuất thủ, như vậy cũng chỉ có thể chờ bị chinh phục mà thôi.

Trần Phong Viêm lại không hề có động tĩnh gì, dường như đúng như trận linh trước đó đã nói vậy, chỉ cần cường giả tiên đồ không xuất thủ, như vậy có thể tới lui tự nhiên ở trong đế đô, Trần Phong Viêm hắn vẫn có ý chí dung nạp thiên hạ.

Quả thực, gã cường giả kia vẫn không có xuất thủ, cũng không cần phải xuất thủ. Bởi vì khí tức cấp bậc Chú Đỉnh tuôn ra, Tầm Bí cảnh cũng chỉ có phần quỳ xuống đất mà thôi.

Tên cường giả này họ Phí, tên là Phí Vĩnh Tư, mang theo ba tên đệ tử, đại đệ tử nghe nói đã là cường giả Tầm Bí cảnh, nhị đệ tử và tam đệ tử thì đều là Khai Khiếu cảnh.

Ngoại trừ ba tên đồ đệ này ra còn có mười cường giả Trúc Cơ cũng đi theo Phí Vĩnh Tư cùng nhau tiến vào đế đô, trong lúc nhất thời, cái gì mà Tứ đại soái, cái gì mà Hồng thái sư, cái gì mà Nghị sự trưởng, tất cả đều trở thành quá khứ. Hiện tại đã tiến vào thời đại của cường giả tiên đồ.

Nhiều cường giả như vậy tụ tập ở trong đế đô, tất cả mọi người đều có thể cảm giác được, mưa gió đã nổi lên.

Trong lòng Lăng Hàn suy nghĩ như vậy, hắn cảm thấy nếu cứ đợi như vậy thì sẽ rất thua thiệt.

Hắn là quán quân thí luyện Sồ Long, chuyện này căn bản không có khả năng giấu diếm được. Mà khi ở chỗ thí luyện đã có rất nhiều thế lực xuất thủ với hắn, muốn cưỡng đoạt Tạo Hóa của hắn.

Hiện tại, một vị cường giả Chú Đỉnh cảnh mang theo mười cường giả Trúc Cơ tiến vào đế đô, rõ ràng là muốn phân chia ranh rới cùng với Trần Phong Viêm. Dưới tình huống này, hiển nhiên hắn cũng sẽ trở thành một mục tiêu.

Bất kể là bí mật trong bức họa bằng đá, hay là Chiến Thần tam thức, đều có thể làm cho người ta điên cuồng.

Dù là cường giả Tiên Đồ trở lên không xuất thủ, thế nhưng hiện tại Lăng Hàn vẫn không có cách nào để đối kháng được với cường giả Tầm Bí cảnh.

Chẳng lẽ, hắn phải ngồi yên ở chỗ này, chờ người ta tới cửa khiêu khích hay sao?

- Ô!

Một con heo mập lặng lẽ bò đến, dộ dáng ngó nghiêng, giống như trộm vậy.

Lăng Hàn bước vọt tới, xách heo mập lên:

- Con lợn thối, ta còn đang suy nghĩ có phải lương tâm của ngươi bộc phát hay không, rốt cục không tiếp tục ăn uống ở chỗ ta nữa. Thế nhưng không nghĩ tới ngươi lại trở về.

Hai mắt heo mập trừng lớn, dường như đã bị dọa không nhẹ.

Lăng Hàn gật gật đầu:

- Không sai, ta trở về! Cái tên nhà ngươi, nhiều ngày như vậy có đã làm chuyện xấu xa gì đó hay không?

Heo mập nhếch miệng cười một tiếng, ohanh, một hạt ngọc từ bên trong miệng nó rơi ra, khiến cho nó lập tức bối rối, giãy dụa muốn nhảy từ trong tay Lăng Hàn xuống.

Lăng Hàn nhìn qua, đây là một viên ngọc màu xanh lục, dù là dính nước bọt, thế nhưng vẫn tản ra ánh sáng nhè nhẹ.

Bảo Châu, tuyệt đối có giá trị liên thành.

Lăng Hàn hừ lạnh, nói:

- Tốt, hóa ra đúng là ngươi đi làm trộm.

Heo mập nở nụ cười chột dạ với hắn, ra vẻ chuyện gì cũng có thể thương lượng, ngươi tuyệt đối không nên đi mật báo.

Lăng Hàn nghĩ ngợi:

- Heo tham tài háo sắc giống như ngươi, nhất định không phải lần đầu tiên làm chuyện như vậy, có phải ngươi coi chỗ của ta thành ổ trộm cướp hay không.

Hai mắt heo mập đảo liên tục, dường như đang suy nghĩ xem nên nói láo như thế nào.

- Được rồi, được rồi, ta cũng chẳng muốn quản ngươi.

Lăng Hàn lắc đầu, đây chỉ là bảo bối trong mắt người bình thường, cũng không phải là tài nguyên tu luyện gì cả. Cho nên tỷ lệ sắc heo gặp phải võ giả cũng không cao.

Hơn nữa, heo mập có chút giống như tập hợp giữa Tam Oa và Thất Oa, nhiều lực khó thương, chỉ là chiến lực bản thân quá yếu đuối, người bình thường cũng có thể nhẹ nhõm bắt nó, nhanh chóng làm thành món heo sữa.

Lúc này đầu sắc heo này mới như trút được gánh nặng, nở nụ cười nịnh hót với Lăng Hàn.

Lăng Hàn vứt đầu sắc heo này xuống, trong lòng khẽ động.

Không biết hắn có thể chủ động xuất kích, đi cướp hậu nhân cc những cường giả Tiên Đồ kia hay không?

Hiện giờ những thế lực này chiếm cứ danh sơn bí cảnh, nhất định trong tay không thiếu sinh mệnh bảo quả, nếu như có thể ăn cướp, chẳng phải có thể sẽ hóa giải đc tình trạng bức thiết của hắn hiện tại hay sao?

Phải biết rằng, hắn cách thất cốt đỉnh phong cũng không còn bao xa nữa.


Được, cứ làm như vậy, cũng không thể để cho các ngươi bắt nạt ta mãi nha.


- Phụ thân, sao người lại nở nụ cười như thế chứ?


Nhị Oa mắt sắc, lập tức phát hiện ra.


- Ồ, thật là bỉ ổi! Nhất định phụ thân đang muốn đi chơi người ta.


- Phụ thân, chúng ta đi giết người hay là phóng hỏa?


Hai mắt của mấy đứa trẻ đều tỏa sáng, ra vẻ tràn ngập phấn khởi.


Các ngươi có thể không bạo lực như vậy được không, động một chút lại nghĩ đến giết người phóng hỏa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK