- Mười đời thần thông, cửu thế quy nhất!
Thân hình của Cổ Đạo Nhất run lên, trong cơ thể hắn lại đi ra một người, sau đó run lên, đi ra người thứ hai, sau đó người thứ ba, thứ tư, cho đến thứ chín mới thôi, lại thêm bản thân hắn, tổng cộng mười người.
Đây là hắn trước sau mười đời, thông qua thần thông đời thứ mười, gọi chín thế thân đi ra.
Mười người, dáng dấp hoàn toàn khác nhau, cũng còn tốt chính là, cái này bị cảnh giới bản thân của Cổ Đạo Nhất ảnh hưởng, tu vi của chín người này cùng hắn tương đương, bằng không hắn mời ra chín Thánh Nhân đến, thiên hạ ai có thể chặn?
Nhưng cái này đã đủ đáng sợ, chín thế thân nắm giữ thần thông, mỗi người đều cực kỳ mạnh mẽ, hiện tại chín thế thân cùng xuất hiện, điều này có ý vị gì? Những thần thông bí pháp này có thể trong cùng một lúc dùng đến!
Phía dưới, tất cả mọi người đều nhìn mà con mắt đăm đăm, cái này một cái đánh không lại, liền mời chín cái đến cùng đánh?
Ai nhận được a!
- Chết!
Cổ Đạo Nhất hét lớn một tiếng, chín thế thân cũng đồng dạng gầm lên dữ dội, phân biệt vận chuyển ra một môn thần thông, chính là Huyết Thần Chỉ, Thiên Ý Đao, Triêu Thiên Côn, Bách Quỷ Dạ Hành,… đánh về phía Lăng Hàn.
Mười đời cùng xuất hiện, thiên hạ ai có thể địch?
Long Hương Nguyệt cau mày, Tử Thần Phong cau mày, Hồng Ma cau mày, Trình Tiểu Phàm cau mày, Thiên Hạ Đệ Nhị cau mày, chỉ có Vũ Hoàng lộ ra chiến ý hưng phấn, hắn gặp mạnh chiến ý lại càng mạnh, thắng bại thì bị hắn hoàn toàn ném qua một bên.
Thân thể mềm mại của Loạn Tinh nữ hoàng run rẩy, đây là thủ đoạn từ Cửu Tử Thiên Công lột xác ra, nhìn nàng có thể hóa ra chín phân thân, nhưng Cổ Đạo Nhất là chín thế thân, là hai con đường khác nhau, nhưng có thể dung hợp, làm cho nàng trở nên càng mạnh hơn.
Đương nhiên, đối với Cổ Đạo Nhất cũng như thế, hắn có thể tu ra chín phân thân, tự nhiên sẽ càng thêm kinh khủng.
Vô tận bí pháp kéo tới, Lăng Hàn làm sao chặn?
Một cái, thậm chí hai cái, Lăng Hàn còn có thể ngang hàng, nhưng chín cái? Vậy làm sao cũng không thể.
Lăng Hàn lộ ra nụ cười nhàn nhạt, tay phải run lên, xoạt, Tiên Ma Kiếm bị hắn ném ra ngoài, chém về phía Cổ Đạo Nhất.
Cổ Đạo Nhất hoàn toàn không sợ, mười đời cùng xuất hiện, đây là trạng thái mạnh nhất của hắn, trong cùng cấp, không người nào có thể địch!
Bản thể của hắn đưa tay, chộp tới Tiên Ma Kiếm, lấy nhãn lực của hắn đương nhiên có thể thấy được thanh kiếm này bất phàm, nhất thời có ý chiếm làm của riêng. Chỉ là tay của hắn mới duỗi ra, đã thấy Tiên Ma Kiếm chìm xuống, chém về phía dưới chân của hắn.
Ồ, chém sai phương hướng rồi sao?
Nhưng hắn lập tức hiểu được, chiêu kiếm này của Lăng Hàn căn bản không phải chém hắn, mà là chém phù thạch dưới chân của hắn.
Dựa vào, đê tiện!
Cổ Đạo Nhất hét lớn một tiếng, vội vã mở ra nguyên lực, bảo vệ phù thạch.
Tiên Ma Kiếm chém tới, phóng ra thần quang vô tận.
Đây chính là Tiên khí tương lai, ai có thể cứng rắn chống đỡ một đòn của nó? Một kiếm hạ xuống, tấm chắn nguyên lực căn bản thùng rỗng kêu to, Tiên Ma Kiếm phá vào, chém ở trên phù thạch, đùng, Tiên Kiếm bá đạo cỡ nào, phù thạch nhất thời nát tan.
- Ta đệt!
Cổ Đạo Nhất phát ra một tiếng tràn ngập oan ức, phẫn nộ rống to, oanh, thân thể cấp tốc rơi rụng.
Cường giả, thiên kiêu, Vương giả như hắn, lẽ ra không để bất kỳ vinh nhục ở trong lòng, bởi vì hắn đứng ở đỉnh thế giới. Nhưng cách làm của Lăng Hàn thực quá không chân chính, để hắn không nhịn được thất thố chửi má nó.
Có thể thấy được, hắn tức giận lợi hại đến mức nào.
Bị âm thảm!
Bản thể của Cổ Đạo Nhất vừa rơi xuống, chín thế thân tự nhiên cũng hạ xuống theo, mắt thấy công kích liền muốn oanh lên Lăng Hàn, nhưng lại cùng nhau rơi xuống.
Uy hiếp, tự nhiên là biến mất.
Cái này!
Thấy cảnh này, tất cả mọi người vô cùng đồng tình Cổ Đạo Nhất, đổi thành bọn họ cũng chửi má nó a.
Ai nói Lăng Hàn tới tới đi đi chỉ có một chiêu? Người ta lại ra một chiêu, nhìn xem, trong nháy mắt Cổ Đạo Nhất liền thất bại.
Nếu như Lăng Hàn vừa lên liền chơi chiêu này, mọi người nhất định sẽ vô cùng xem thường, cho rằng hắn đê tiện. Nhưng Lăng Hàn trước cùng Cổ Đạo Nhất đại chiến, đã thể hiện ra thực lực mạnh mẽ của hắn, bởi vậy, tuy một chiêu này hơi đê tiện, nhưng mọi người chỉ thán phục trí tuệ của hắn.
Người thẳng thắn, có thể tử chiến, vậy cũng gọi là Vương giả?
Mãng phu còn tạm được.
- Ha ha ha, thật không nghĩ tới sẽ là kết cục như vậy.
- Tại sao ta cảm giác cái này có chút giống như đã từng quen biết nhỉ?
- Đại Hắc Cẩu kia!
- Ha ha, phong cách của Lăng Hàn cùng Đại Hắc Cẩu kia thật là khá giống, người bị hắn chọc, khẳng định cực kỳ phiền muộn.
Một lúc sau, phía dưới truyền đến tiếng cười lớn, tỉ mỉ ngẫm lại, đây quả thật là rất buồn cười. Cổ Đạo Nhất từng bước một hàm dưỡng, mắt thấy sắp ra chiêu mạnh mẽ nhất, lại bị hãm hại.
Tương phản lớn như thế, khiến người ta không nhịn được cười.
Oành!
Cổ Đạo Nhất té rớt đến đáy vực, vung lên tro bụi, ở trong Trầm Uyên Cốc có quy tắc đặc thù, chính là Tinh Thần Cảnh cũng không thể phi hành.
Hắn lập tức bò dậy, phát ra gầm lên giận dữ, tràn ngập cuồng bạo cùng sát ý.
Lần ngã xuống này, tuyệt đối là sỉ nhục to lớn nhất trên đường đời của hắn, đừng nhìn chỉ là ngàn trượng, ngã xuống cũng chỉ chừng mười hô hấp thời gian, nhưng hắn một đường hạ xuống, có thể rõ ràng nhìn thấy người mỗi một tầng đều lộ ra vẻ mặt cười nhạo.
Điều này làm cho mặt của hắn đỏ bừng, suýt chút nữa nổ tung.
Vô cùng nhục nhã, hầu như có thể so với lúc trước bị trục xuất ra Tiên Vực.
- Ta muốn giết ngươi!
Hắn từng chữ từng chữ nói, tóc đen ngút trời mà lên, phẫn nộ thiêu đốt đến điên cuồng.
Hắn một lần nữa lấy một khối phù thạch, một đường giết tới, tốc độ nhanh kinh người, bởi vì hiện tại cao thủ khẳng định đều ở thượng tầng, phía dưới ai có thể ngăn trở hắn? Dù tổ đội cũng vô dụng, ở trước mặt Vương giả đỉnh cấp, chỉ là mười hai người lại tính là gì?
Trái lại Lăng Hàn, tốc độ hắn tăng lên lại chậm hơn nhiều, bởi vì cùng hắn ngang hàng đều là người mạnh nhất đương đại, muốn thắng? Khó! Mà coi như có thể thắng, cũng phải tiêu tốn thời gian rất dài.
Bởi vì người ở phía trên quá ít, tăng lên một bước vô cùng khó khăn, Vương giả đỉnh cấp trong lúc đó lại không muốn dễ dàng khai chiến, bởi vậy mọi người đều đang đợi, chờ người tới sau, vậy dĩ nhiên là có đá kê chân.